Kiều Minh thương lượng với công ty và quyết định sẽ mở tiệc sinh nhật và ngày ra mắt sản phẩm mới chung một ngày.
Buổi tiệc được tổ chức tại một khách sạn nổi tiếng, những người trong giới đều sẽ xuất hiện để chúc mừng Kiều Minh.
Kiều Minh hiện tại là một ca sĩ nổi tiếng cũng là ông chủ của một công ty âm nhạc hiện rất được quan tâm.
2 ngày sau, buổi tiệc diễn ra.
16h tại hội trường Kiều Minh đang giới thiệu sản phẩm âm nhạc mới của mình cho tất cả các khách mời cũng như phóng viên,vì mỗi người đều có việc riêng của bản thân,nên Hách Thiên,Trần Y Y,Chu Khải hay Hứa An chỉ có thể đến buổi tiệc sinh nhật của Kiều Minh lúc 18h.
18h tối
Không sai lệch giây nào,đúng 18h hai chiếc xe sang xuất hiện,một chiếc màu trắng một chiếc màu đen,2 người đàn ông điển trai từ chiếc xe trắng xuống trước,người trong chiếc xe màu đen cũng dần lộ diện,người đàn ông thanh lịch nhã nhặn,anh tuấn đi xuống trước,anh vòng qua cánh cửa bên còn lại mở cửa đón một bàn tay thon dài trắng nõn,mũi giày chạm đất,một cô gái bước ra từ trong xe.
Cô gái ăn mặc có phần giản dị nhưng lại thanh lịch và sang trọng,Trần Y Y mặc trên người một đồ liền thân dài màu trắng,phần cổ cao,khoét vai tay dài, ống tai và ống chân có phàn rộng, tôn lên phần eo nhỏ và dáng người cao của cô.
Hai người khoác tay nhau đi vào trước ánh mắt bao nhiêu người,từ trước đến nay ai cũng biết đến Hách Thiên là người đàn ông quốc dân,tính cách ôn hoà nhã nhặn,lịch sự lại còn đẹp trai,bao năm qua chưa từng có tin đồn tình cảm,ngày hôm nay khoác tay với một côi gái đi dự tiệc đồng nghĩa anh đây là đang công khai bạn gái của mình.
Bên trong tiệc sinh nhật đã bắt đầu,Kiều Minh bận đầu tắt mặt tối,không rãnh tiếp đám bạn,bọn Hách Thiên nói chuyện một lúc,dần dần vì gặp người quen sau đó cũng đi uống rượu xã giao, Trần Y Y và Hách Thiên đứng nói chuyện với nhau,một lúc có vài người đến nói chuyện với Hách Thiên,nói muốn hợp tác làm ăn gì đó,Hách Thiên không yên tâm cô,nhìn về phía coi.
Trần Y Y dịu dàng cười,nói.
" Anh đi đi,em qua kia ngồi một lát,anh xong việc thì đến tìm em nhé!"
Hách Thiên cười rồi gật đầu,trong lúc nói chuyện anh thỉnh thoảng nhìn về phía Trần Y Y.
Ngồi được một lúc,đột nhiên Trần Y Y cảm thấy có chút choáng,có lẽ vì cô đã uống rượu,cô đứng lên đi đến cạnh một nhân viên phục vụ nói nói gì đó,người phục vụ chỉ đường cho cô lên lầu.
Đến nơi, Trần Y Y vào phòng,người phục vụ quay đầu đi xuống lầu,lúc đi trên biểu cảm người phục vụ có chút quái dị.
Kiều Minh tiếp đãi khách khứa uống rượu hết ly này đến ly khác,cảm thấy hơi choáng, anh lấy một ly nước lọc lên uống một ngụm.
"Ấy, sao lại uống nước lọc chứ,uống với tôi ly rượu nào!"- Một người đàn ông trung niên đi tới mang theo một ly rượu.
Ông ta là một giám đốc,từng tiếp xúc với Kiều Minh nhiều lần.
Kiều Minh không thích nói chuyện với ông ta,chỉ đành lấy đi lý rượu trên tay ông ta,uống một ngụm.
" Giám đốc Lý,thật ngại quá bên kia có người tìm tôi "
Anh rời đi,đến nơi khác sau đó cũng uống vài ly với các vị khách khác,một lúc sau nhận thấy bản thân có chút mệt mỏi,vừa nóng vừa choáng,anh nói với quản lý,sau đó lên lầu nghỉ ngơi.
Cơ thể càng lúc càng nóng,anh thở hỗn hển bước đi loạng choạng.
" A Minh đi đâu vậy? ".
- Chu Khải hỏi.
Kiều Minh gắng gượng trả lời cậu.
"Tôi hơi mệt,lên lầu nghỉ ngơi một lát,xin lỗi người anh em,tiếp đãi các cậu không chứ toàn,ngày khác tôi khao.
"
"Tôi đi trước "
Nói xong Kiều Minh bước đi khó khăn lên lầu,đi vào một căn phòng.
Chu Khải vẻ mặt nghi ngờ khó hiểu,có lẽ vì là bác sĩ,anh đã nhận ra điểm khác thường của Kiều Minh.
Hách Thiên nói chuyện xong xoay người nhìn Trần Y Y, không có, anh nhìn xung quanh cũng không có,lúc này Chu Khải đi tới,vỗ vai anh.
" Cậu tìm gì vậy?"- Chu Khải hỏi
" Cậu có nhìn thấy Y Y không?" - Hách Thiên bình tĩnh hỏi.
" Không có "- Chu Khải lắc đầu.
Hứa An cũng bắt đầu đi đến,Hách Thiên cũng hỏi Hứa An,rồi chỉ nhận lại hai từ" không có ".
Cả ba cho rằng Trần Y Y chỉ đi vệ sinh,sau đó ngời chờ ở vị trí cô ấy từng ngồi.
Chu Khải nhớ tới biểu tình lúc nãy của Kiều Minh,không nhịn được nói vài câu.
" Lúc nãy tôi thấy A Minh rất lạ "- Chu Khải nói.
"Lạ gì?" - Hứa An hỏi.
" Lúc nãy tôi gặp cậu ấy, cậu ấy nói không khoẻ nên đi nghỉ một lúc,nhưng tôi nhìn dáng vê của cậu ấy giống!.
giống trúng thuốc "
Cả Kiều Minh và Hứa An đều bất ngờ trước suy luận của Chu Khải,tuy ngày thường anh không bình thường nhưng kiến thức chuyên môn lại rất giỏi, bọn họ đều biết tính tình Kiều Minh ăn nói thẳng thắn khó nghe dễ gây thù với người khác,có thể ảnh từng chọc tức người nào anh cũng không biết.
Hách Thiên chờ 10 phút vẫn chưa thấy Trần Y Y ra anh bảo Chưa Khai và Hứa An đi xem Kiều Mình còn mình thì đi vào toilet,anh hỏi những cô gái đi từ toilet nữ ra,còn có ai bên trong không họ đều trả lời không,Hách Thiên quay lại nơi cô ấy ngồi,gần đó có một nhân viên đang đứng,anh đi lại hỏi,dò hỏi một vài câu người kia có biểu hiện che giấu lo sợ,túm cổ áo nam nhân viên,hành động bị mọi người nhìn thấy,hết sức kinh ngạc Hứa An và Chu Khải đang đi lên lầu cũng quay đầu lại nhìn.
Nam nhân viên sợ hãi trả lời.
" P.
.
phòng.
.
phòng!.
253.
.
lầu trên.
.
"
Hách Thiên quăng nan nhân viên xuống đất,rồi chạy nhanh lên lầu,anh căng thẳng lo sợ,nhớ lại Chu Khải nói,
Kiều Minh lên lầu,biểu tình kì lạ!.
trúng thuốc.
Anh chỉ mong đây là trùng hợp.
Bên dưới người đàn ông trung niên trừng mắt với nam nhân viên,sau đó quay đầu nhếch mép,như đã thoả mãn điều gì đó.
Trên lầu.
Khi Kiều Minh vừa vào phòng vốn chỉ muốn lên giường nghỉ ngơi,nhưng khi anh vừa mở đèn,anh lại nhìn thấy bóng dáng của người con gái anh thầm thích,hình bóng cô đang nằm trên giường lộ rõ trước mặt anh,tìm anh dần đập nhanh hơn, vốn tưởng chỉ là ảo giác anh thử gọi.
"Y Y?"
Trần Y Y giật mình ngồi bật dậy.
"Kiều!.
Kiều Minh,sao anh! anh vào đây?"- Trần Y Y hoảng hốt nói.
Kiều Minh nghe được giọng người trả lời,cảm giác chân thật anh thở hỗn hển,cảm thấy bức bối,khó chịu anh nới lỏng cà vạt.
Trần Y Y nhìn thấy bộ dạng của anh ta,cô càng thêm sợ hãi.
"Kiều Minh anh! anh trúng thuốc sao?!.
anh bình! bình tĩnh! tôi và Trần Y Y! tôi là Trần Y Y!"
Thịch! Thịch! Thịch.
Bã chữ Trần Y Y này càng khiến anh kích động,anh đi tới nắm lấy tay Trần Y Y,ôm cô vào lòng, rồi hôn môi cô.
Trần Y Y hoảng loạn,sợ hãi,cô cố đẩy hắn ra,nhưng không thành,sức một cô gái đang say rượu có thể làm gì?.
"Kiều Minh! buông tôi ra! tôi là bạn gái của bạn anh!.
bạn gái của Hách Thiên buông tôi ra! " - Trần Y Y sợ hãi,nước mắt lã chã rơi.
" Y Y anh thích em lâu rồi,ở lại bên anh được không,cậu ta vốn không yêu em,cậu ta chỉ xem em là thế thân thôi.
"
" Anh điên rồi,thế thân gì chứ,buông tôi ra "
Trần Y Y cố chống cự,đấm đánh liên tiếp vào người Kiều Minh,nhưng làm sao, khi một người đang trúng thuốc nhìn thấy người con gái mình yêu còn có thể làm gì?.
Bình thường anh rất lí trí nhưng giờ phút này,dục vọng của người đàn ông đã che mờ lí trí.
Anh vuốt đùi cô,xé áo cô.
Trần Y Y cố gắng chống cự,cố gắng kêu to nhưng không ai nghe bên dưới quá ồn,cuối cùng cô chỉ có thể dựa vào bản thân,Trần Y Y đá vào chỗ đó của hắn một cái,vơ tay lấy một cái đèn,đập vào đầu Hách Thiên.
"Ầm ".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...