Lời Nói Dối Chân Thành
Bầu không khí tại hiện trường có chút kỳ lạ.
Kỷ Tuân muốn phản bác câu nói vừa nãy của Hoắc Nhiễm Nhân, lại cảm thấy hình như đây không phải trọng điểm trong lúc này.
Anh xoa thái dương, thương lượng với hai người còn đang đấu sức: "Nói tóm lại, hai người dừng lại trước đã?"
Không ai để ý đến anh.
Mạnh Phụ Sơn cùng Hoắc Nhiễm Nhân vẫn nhìn chằm chằm vào đối phương như trước, tìm kiếm nhược điểm trên người đối phương nhằm một đòn đánh bại kẻ địch.
Bạn của bạn không có nghĩa là bạn; người yêu của bạn đương nhiên càng không có nghĩa là bạn.
Kỷ Tuân thở dài thườn thượt: "Các anh em, chúng ta đang ở trên một con thuyền đã vi phạm pháp luật, làm trái kỷ cương rất nhiều năm, cầu thang bên ngoài có số lượng vệ sĩ cầm súng lên đến hai con số đang chờ chúng ta, bọn họ giết người không chớp mắt; còn có hung thủ mưu tính sâu xa, trên tay đã treo ba mạng người nhưng vẫn có thể ẩn mình thật kỹ.
Nhưng sức mạnh duy nhất mà chúng ta có—— "
Anh giơ súng trong tay.
"Chỉ có cái này.
"
"Cho nên, cho dù không làm được 1+1+1>3, ít nhất cũng không cần 1+1+1.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...