Lời Nguyền Ngũ Hành


Sau khi Phượng từ trụ sở cảnh sát đi ra thì bất ngờ nhóm ngũ báo khi này chỉ còn bốn người bước vào đó.

Khi này Kim thiếu gia, A Thủy, Mộc Nhân, Đại Lực được cảnh sát Kim kêu đến để báo về việc mất tích của Đầu Lửa.

Kim thiếu gia liền hỏi anh trai mình: “Anh nói Đầu Lửa bị mất tích là thật hả anh?”.

Cảnh sát Kim: “Hôm qua có một cô bạn gái của Đầu Lửa đến để báo việc này cho anh, nên anh mới kêu mấy đứa đến đây để báo cho mấy đứa, tôi nghĩ mấy đứa cần phải chuẩn bị tinh thần đi, bạn của mấy đứa chắc lành ít dữ nhiều đó”.

“ Với lại các cậu thử nhớ kỹ xem đó giờ các cậu có gây thù chuốc oán với ai không thế?”.

A Thủy liền nói: “Tôi nghĩ là người gây thù thì chúng tôi chỉ có gây thù với gia đình hai vợ chồng kia thôi, còn trong hai tháng qua Đầu Lửa nó làm công việc đòi nợ thuê, thì chúng tôi cũng không rõ nó đã từng gây sự với ai nữa!”.

Cảnh sát Kim: “Nếu như thật sự hai vợ chồng kia về báo thù thì tôi nghĩ các cậu về nhớ cẩn thận đó, nhất là mày đó thằng quỷ chỉ biết gây họa, kể từ hôm này ở nhà cho anh, cho tới khi anh tìm ra hung thủ đó nghe chưa hả?”.


Kim thiếu gia liền giận nói: “Không được anh à! Không lẽ anh không tìm ra được chúng, thì em phải trốn trong nhà cả đời à?”.

Cảnh sát Kim liền quát: “Vậy mày muốn chết hay sống, mày muốn giống thằng bạn của mày, bị thiêu thành tro rồi đợi tao hốt xác mày về à?”.

A Thủy: “Được rồi anh mày cũng muốn tốt cho mày thôi mày cứ ở nhà đi, chứ mày có chuyện gì nữa thì mệt lắm”.

Sau khi nói chuyện xong cả nhóm bốn người bọn chúng liền ra về, khi này Mộc Nhân nói: “Nè tụi bây có nghĩ là hai vợ chồng đó vè trả thù ta thiệt không vậy!”.

A Thủy: “Tao nghĩ cũng có thể và cũng có thể là kẻ thù nào đó của Đầu Lửa trong lúc nó đi đòi nợ, bị người khác ghét nên gài bẫy cũng không chừng”.

Đại Lực liền nói: “Mày không cần sợ đâu nếu như là hai vợ chồng kia thiệt, thì họ sẽ nhắm vào mấy thằng yếu đuối như mày hay là thằng Kim kìa, thằng Đầu Lửa có đàn em nhiều như vậy sao mà họ dám chọn mục tiêu trước chứ, chắc chỉ là kẻ thù khác của nó thôi”.

Mộc Nhân: “Tao cũng mong là như mày nói”.

Qua ngày hôm sau Mộc Nhân đang đi chợ thì bỗng nhiên, có một bà lão kỳ lạ đang ngồi bên đường cất tiếng nói: “Chàng trai à!”.

Mộc Nhân liền bất ngờ hỏi lại: “Bà lão bà đang gọi tôi à?”.

Bà lão nói: “Đúng vậy tôi gọi cậu đấy, tôi thấy trên trán của cậu có một luồng hắc khí đang đeo bám trên đó, tôi nghĩ là không bao lâu nữa đâu cậu sẽ gặp tai họa đó”.

Mộc Nhân liền cười mĩm nói: “Xin lỗi nha bà lão, nhưng mà mấy cái đó bà chỉ lừa được những người mê tín dị đoan thôi, bà muốn lừa tôi lấy tiền à! Mơ đi”.

Bà lão liền nói: “Cậu không tin cũng được, tôi chỉ tiện nhắc nhở cậu để cậu đề phòng thôi”.

Sau khi nghe những lời của bà lão kỳ lạ đó hắn liền bị đứng hình và khi đó hắn quay lại thì bà ta đã biến mất.

Trên đường đi về thì vừa đi hắn vừa suy nghĩ về những việc bà lão nói, sau đó bỗng nhiên trên mặt đất xuất hiện một vũng nước khiến hắn bị trượt chân lao về phía trước, sau đó chân hắn đã lỡ giẫm phải đuôi một con chó đang ăn đó.


Con chó tức giận quay lại rượt hắn, chạy một hồi thì hắn đã lỡ lao ra đường và một chiếc xe hơi đang chạy tới, sau đó một bóng người lao ra đã cứu kịp Mộc Nhân khỏi chiếc xe đó.

Người đó là Đại Lực, sau khi cứu được bạn mình hắn liền quát: “Nè thằng quỷ mày chạy ra đường muốn đi chết à?”.

Mộc Nhân với khuôn mặt hoảng sợ của mình nói: “Không phải đâu có con chó nó dí tao ấy chứ!”.

Đại Lực: “Tao có thấy con chó nào đâu chứ? Không lẽ sau cái chết của Đầu Lửa mày sợ quá bị ảo giác à?”.

Mộc Nhân: “Làm gì có chứ tao nói thiệt mà!”.

Đại Lực thấy vẻ mặt sợ hãi của bạn mình nói: “Được rồi tao biết mày dạo này cũng mệt mỏi rồi, hay là mày về nhà nghỉ ngơi vài bữa đi, tiệm gạo cứ để tao lo cho không sao đâu”.

Mộc Nhân: “Vậy có gì mày canh tiệm giúp tao vài ngày nhé, tao cũng có một vài việc cần xử lý”.

Đại Lực: “Được thôi mày cứ việc giải quyết việc của mày đi, xong thì về lại tiệm”.

Sau chuyện xui xẻo hôm trước thì hắn liền đến chỗ bà lão để hỏi, nhưng mà chờ mãi không thấy bà ta, cho đến ngày hôm sau thì cuối cùng hắn cũng gặp được bà lão.


Khi này hắn gặp được bà lão vui mừng nói: “Cuối cùng tôi cũng gặp được bà rồi, hôm qua tôi chờ mãi mà không thấy bà đâu hết”.

Bà lão liền nói: “Tôi cứ tưởng cậu không tin những gì tôi nói chứ cậu trai trẻ”.

Mộc Nhân: “Không đâu bây giờ tôi tin bà rồi, nếu bà có thể nhìn ra được có hắc khí đeo bám thì chắc bà có cách đuổi nó đi phải không?”.

Bà lão liền nói: “Chắc chắn là tôi có cách rồi nhưng mà quan trọng cậu phải có lòng tin tuyệt đối với cách tôi chỉ cậu, không được nghi ngờ chúng và đặc biệt hơn hết là không được nói cho bất kỳ ai nghe hết”.

Mộc Nhân sợ hãi nói: “Được tôi hứa với bà sẽ tin tưởng tuyệt đối và không nói với ai hết”.

Bà lão sau khi nghe được những câu nói đó của Mộc Nhân thì liền nói: “Nếu cậu muốn luồng hắc khí đó không bám theo mình nữa, thì cách duy nhất chính là cậu phải đến tìm gặp một cái cây thần, nó tên là cây thú tội”.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận