Đến khi tôi tỉnh dậy thì tôi thấy mình đang nằm trong bệnh viện , tiếng Tuấn Khải và Quỳnh Hoa khiến tôi tỉnh giấc tôi mở mắt ra thấy Tuấn Khải và Quỳnh Hoa đang nói chuyện với nhau thấy vậy tôi liền nhắm mắt lại như là chưa tỉnh để lắng nghe hai người đó nói chuyện với nhau
Tuấn Khải cầm tờ giấy khám thai và cau mày nói
– Cô lừa tôi đúng không, lần nào tôi cũng cho cô uống thuốc đều mà sao cô có thai được chứ?
– Lần trước đi du lịch em đã vứt thuốc xuống gầm giường và dính bầu ạ.
– Cô điên rồi , sao cô lại làm thế chứ?
– Anh Khải à chúng ta kết hôn đi , chẳng phải anh và chị Ngọc Bích đã ly thân rồi sao, trước sau gì hai người cũng ly hôn mà, vậy sao anh không ly hôn sớm đi chứ , kéo dài chỉ khiến anh thêm mệt mỏi mà thôi.
– Cô câm mồm đi, tôi sẽ không ly hôn đâu, tốt nhất là cô đi phá thai đi, đừng cố giữ đứa bé lại đến khi bố cô biết chuyện ông ấy sẽ nổi giận đó.
– Bố em biết rồi mà.
Tuấn Khải trợn trừng mắt lên
– Cô nói cái gì, ông chủ tịch biết rồi sao, chết rồi ông ấy chắc chắn sẽ không tha cho tôi đâu, sao cô lại ngu ngốc thế hả?
Trong khi Tuấn Khải đang sợ mất mật thì Quỳnh Hoa lại thản nhiên nói
– Bố không nổi giận anh à, em nói cho bố biết chuyện anh đang ly thân với vợ và chờ ngày ra toà nên bố không nổi giận bố còn nói bảo anh về nhà ăn tối để tính chuyện nhưng em gọi cho anh không được , sao anh lại chặn số của em chứ?
– Cô nói gì ông chủ tịch không nổi giận thật sao?
– Vâng ạ, bố em suy nghĩ thoáng lắm , chỉ cần anh ly hôn với vợ xong là bố đồng ý cho chúng ta kết hôn luôn anh à.
– Không thể nào , ông chủ tịch không dễ tính như vậy đâu.
– Anh không tin thì anh tới nhà gặp bố đi, bố đang muốn em đưa anh về nhà ăn tối đó.
Tuấn Khải gãi đầu rồi nói
– Dù bố cô có chấp nhận thì tôi cũng không ly hôn đâu, tôi sẽ không bỏ vợ để lấy cô đâu.
– Anh nhẫn tâm với em như vậy hả, em đang mang thai đứa con của anh đó, sao anh có thể làm vậy với em chứ?
Quỳnh Hoa cứ khóc lóc níu kéo Tuấn Khải , tôi nằm đó mà nước mắt cứ chảy ra , giờ tôi không biết phải làm sao nữa bởi vì Quỳnh Hoa cũng đang mang thai đứa con của Tuấn Khải.
.
tôi thấy đau lòng quá , tôi thương con trai của tôi nhiều lắm sau này làm sao thằng bé chịu nổi sự thật đau lòng này chứ.
.
Chị y tá đi vào Tuấn Khải với Quỳnh Hoa không nói nữa , Tuấn Khải dặn chị y tá chăm sóc cho Ngọc Bích rồi anh đi ra ngoài, Quỳnh Hoa cũng đi theo sau.
.
Ngọc Bích mở mắt ra cô khóc không thành tiếng , chị y tá thấy vậy vội hỏi
– Cô Ngọc Bích cô sao vậy ? Cô bị đau ở đâu à?
Ngọc Bích lắc đầu nói
– Tôi không sao …
– Sao cô lại khóc, có chuyện gì à hay để tôi gọi điện cho chồng cô nhé?
– Không cần gọi đâu ạ, tôi không sao mà.
– Vậy để tôi đút cháo cho cô ăn nhé?
– Vâng cám ơn ạ.
– Tôi là Mai là y tá chăm sóc cho cô , cô cần gì cứ bảo với tôi nhé?
– Vâng ạ.
….
Tuấn Khải vùng vằng bỏ ra ngoài , Quỳnh Hoa cứ lẽo đẽo đi theo sau, Tuấn Khải tức quá mới quát
– Cô đi theo tôi làm gì chứ?
– Anh à, anh đừng bỏ mặc em như vậy mà.
– Tôi nói rồi tôi sẽ không ly hôn để cưới cô đâu, cô tự lo liệu đi.
Tuấn Khải vùng vằng nói với Quỳnh Hoa như thế nhưng khi ông chủ tịch gọi điện cho anh thì anh lại soắn lại
– Alo ạ.
– Tuấn Khải à, tôi đây.
– Dạ chủ tịch có gì sai bảo ạ?
– Cậu rảnh không qua nhà tôi đi, tôi muốn nói chuyện với cậu.
– Dạ vâng ạ, bây giờ cháu qua luôn ạ.
– Ừm tôi đợi cậu.
Tuấn Khải nghe điện xong nhưng anh vẫn chưa hết run, Quỳnh Hoa thấy vậy liền hỏi
– Bố em bảo gì vậy ạ?
Tuấn Khải thở dài và nói
– Lên xe đi …
Quỳnh Hoa hiểu ý cô lên xe và tươi cười nói
– Em nói rồi mà bố em dễ tính lắm , bố không làm khó dễ anh đâu mà anh phải lo chứ?
Tuấn Khải lái xe chở Quỳnh Hoa về nhà để gặp ông chủ tịch , Tuấn Khải đã bị lay động bởi ông chủ tịch giàu có, đối với người tham lam như Tuấn Khải thì cứ có lợi cho anh thì bất luận là chuyện gì thì anh cũng bất chấp hết.
Ông chủ tịch và bà Hương ngồi một bên Tuấn Khải và Quỳnh Hoa ngồi một bên
– Dạ cháu mời chủ tịch dùng trà ạ.
– Mời cậu.
– Vâng ạ.
– Ta biết chuyện của hai đứa rồi, thế hai đứa tính như thế nào để ta còn biết đây?
Tuấn Khải ngại quá anh chưa biết trả lời sao thì Quỳnh Hoa liền trả lời thay
– Con và anh ấy sẽ kết hôn ạ, bố đồng ý cho con và anh ấy kết hôn bố nhé?
Ông Chủ tịch gật đầu và nói
– Ừm ta đồng ý, sau này hai đứa kết hôn ta sẽ cho hai đứa quản lý một grala ô tô ở bên Đông Anh cùng chuỗi khách sạn ở bên đó ta già rồi cũng đã tới lúc nghỉ ngơi rồi, các con làm tốt thì ta trao lại cho các con hết, chỉ cần các con sống tốt với nhau là được.
Tuấn Khải nghe ông chủ tịch nói sẽ cho anh và Quỳnh Hoa quản lý chuỗi nhà hàng khách sạn và cả gara ô tô lớn bên đông anh thì anh ta sáng mắt lên , khối tài sản trị giá nghìn tỷ như thế chưa bao giờ Tuấn Khải giám mơ tới anh bắt đầu bị tiền làm cho mờ mắt
” Đúng là người có tiền nói gì cũng đúng cả”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...