Lời Hứa Của Ác Quỷ




Chap 5

"Chào buổi sáng, Becky!" - Freen mỉm cười khi chạm mặt cô vệ sĩ ở phòng khách.

"Chào tiểu thư!"

"Hôm nay chúng ta sẽ đi đâu tiếp đây? Tôi hào hứng muốn biết quá!"

"Lần này chúng ta sẽ đến bãi biển, vì nơi này hơi xa nên chúng ta sẽ qua đêm ở nhà nghỉ gần đó, tôi cũng đã đặt du thuyền luôn rồi." - Becky nói sơ qua về lịch trình cô đã chuẩn bị sẵn với Freen, nhìn nụ cười phấn khích của người trước mặt, cô biết rằng mình đã chọn đúng nơi.

"Tuyệt quá đi! Chúng ta xuất phát thôi nào!"


Ngồi trên xe chở cả hai đến địa điểm du lịch, Becky nhìn sang Freen đang chăm chú ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh, tò mò hỏi: "Chị quả thật chưa từng đi đâu du lịch luôn sao?"

Freen gật gù: "Phải đó, ba tôi rất sợ khi tôi ra ngoài đến những nơi đông đúc và xa lạ thế này, với sức khỏe không tốt sẽ dễ xảy ra chuyện, cho nên tôi chỉ biết thế giới này qua những tấm hình chụp và thước phim trên Laptop thôi. Rất nhàm chán có phải không?"

Becky bình thản đáp lại: "Tôi không cho là vậy. Thế giới bên ngoài cũng có rất nhiều điều xấu xí so với tưởng tượng của chị, vì trái tim yếu ớt này mà chị không thể nhìn ra được thế giới rộng lớn ngoài kia, nhưng cũng chính nó đã bảo vệ sự lương thiện trong chị cho đến giờ phút này."

"..."

"Hơn nữa từ giờ đã có tôi bên cạnh, tôi sẽ chỉ cho chị biết nơi nào nên đi, cảnh đẹp nào thích hợp nhất dành cho chị." - Becky hít một hơi sâu, đưa bàn tay của mình tìm đến bàn tay của Freen trên đùi cô ấy đan vào, nghiêm túc lên tiếng: "Đề nghị làm người yêu của Freen tôi đồng ý, thời gian này tôi sẽ quan tâm và chăm sóc cho chị như đối với người yêu của mình."

"Tôi cũng chưa từng yêu ai nên không có kinh nghiệm trong chuyện này đâu, chị đừng kỳ vọng ở tôi nhiều quá..."

"Becky..." - Freen bị đưa từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, lúc sáng cô đã luôn định hỏi Becky về đề nghị hôm qua của cô nhưng cô ấy cứ luôn tỏ ra xa cách khiến cho Freen cũng e ngại trong việc hỏi lại, không ngờ bây giờ Becky thật sự đã chấp nhận lời đề nghị của mình, còn nói ra những lời khiến trái tim cô bồi hồi xúc động thế kia.

"Như đã nói trước đó, tôi chỉ đang thực hiện theo giao dịch với chị, nên chị cũng đừng trông đợi tôi có tình cảm thật sự, đổi lại nếu chị có phát sinh tình cảm trong quá trình chúng ta tương tác cùng nhau tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu." - Becky cố tỏ ra tập trung lái xe, cô không biết bản thân đang muốn nói điều gì, chỉ là bây giờ không nói Becky càng cảm thấy kỳ lạ hơn.

"Tôi biết rồi! Em tốt nhất cũng không nên có tình cảm thật sự với người sắp chết như tôi, người ở lại vẫn phải sống tiếp thật tốt mà. Cảm ơn em đã chấp nhận lời đề nghị này." - Siết chặt bàn tay đang được Becky nắm lấy, Freen nở nụ cười tươi vui vẻ trả lời, nhưng lời nói thốt ra làm cho người bên cạnh cảm thấy nặng lòng.

"Chúng ta ghé ăn sáng trước đã, đường còn dài lắm!"

.

.


.

Bước vào cửa hàng tiện lợi bên đường, Becky nắm tay Freen dắt cô vào bên trong tìm một chỗ ngồi xuống: "Chị ngồi đây đợi tôi, tôi đi mua và nấu mì gói cho chúng ta."

"Được!" - Freen vẫn còn cảm thấy lạ lẫm nhìn xuống bàn tay mình, hơi ấm từ bàn tay Becky còn sót lại dù cô ấy đã rời đi được một lúc.

"Cái cảm giác này... thật kỳ lạ!"

Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn đang cầm hai ly mì nghi ngút khói đi về phía mình, Freen nhướng mày ngờ vực: "Em nói xem? Có phải em đã ăn bớt thù lao ba tôi trả cho em không? Qua nay em cho tôi hết ăn những món ăn ở chợ giờ lại là mì gói ở cửa hàng tiện lợi."

Becky nhún vai: "Chị nghĩ thế tôi cũng không ý kiến, bình thường chị ăn nhiều món đắt tiền rồi, tôi là đang cho chị những trải nghiệm đường phố mà chị chưa từng biết qua."

Freen ngẫm lại thấy cũng có lý, nhìn xuống Becky đã ăn gần hết ly mì của cô ấy làm cô không khỏi sốc: "Em ăn nhanh thế!"

Becky nhìn lại ly mì chỗ Freen vẫn còn y nguyên, cô nhớ ra bản thân đang ở vai trò làm người yêu của cô ấy, liền đưa tay cầm lấy ly mì: "Chị có muốn tôi đút cho chị ăn không?"

"Sao cơ?" - Freen không biết nên nói gì với kẻ ngốc trước mặt, ánh mắt nhìn xung quanh chỗ họ ngồi đang có vài người gần đó, đúng là cô gái này không có chút kinh nghiệm yêu đương gì. Cầm lại ly mì, Freen đáp cụt ngủn: "Tôi tự ăn được!"


"Không phải trên TV mấy cặp yêu nhau thường bảo rằng thích làm cho người kia những việc dù biết rằng đối phương có thể tự làm được sao?" - Becky đã ăn xong phần của mình mở nắp chai nước sẵn cho Freen: "Cho chị này!"

"Cảm ơn em..." - Mới vừa nói Becky ngốc xem ra Freen đã đánh giá thấp cô gái này, nhìn xuống chai nước được mở nắp sẵn cho mình, Freen cảm nhận trái tim nơi ngực trái của cô lại bắt đầu có phản ứng đập nhanh hơn vì cử chỉ và lời nói đơn giản ấy.

"Chị không cần cảm ơn người yêu của mình đâu, nếu có gì muốn tôi làm cứ nói nhé, vì tôi cũng không biết hết được những gì chị muốn và không muốn làm."

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận