Loạn Nhịp


Edit: Kẹo dẻo (Nhuyễn Đường) |Wattpad
Chạng vạng tối sau một trận mưa, mặt trời lại ló dạng, ánh chiều tà ngoài cửa sổ ngập tràn đường phố, vàng ánh rực rỡ như một bức tranh sơn dầu tông màu ấm.

Quý Tình bước tới quầy tự phục vụ của nhà ăn công nhân viên, cầm chiếc bình miệng dài màu bạc lên, rót một ly cà phê đen, vừa chậm rãi uống vừa nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ, hôm qua cô vẫn luôn trực ban, cả đêm chỉ ngủ có 4 tiếng, tất cả đều dựa vào cà phê để duy trì sức sống.

"Giờ này rồi mà cậu còn uống cà phê đen?" Một giọng nói truyền đến bên tai.

Quý Tình nhìn Kỷ Vi: "Đầu tháng nhiều việc, tớ buổi tối tăng ca."
"Chính vì sự chăm chỉ này của cậu, nhỏ hơn tớ vài tháng tuổi đã là cấp trên của tớ, tớ không phục không được." Kỷ Vi giật lấy nửa cốc cà phê còn lại của cô, ném vào thùng rác: "Uống ít một chút, buổi tối không cần ngủ à."
"Tớ không mất ngủ." Quý Tình khá hơn một chút, buổi tối cô ngủ rất sâu, dù ngày hôm trước mệt mỏi thế nào, ngủ một giấc tỉnh lại đều tràn đầy năng lượng.

"Vậy cũng phải chú ý nghỉ ngơi." Kỷ Vi nhìn người phụ nữ này, cô ấy có khí chất, chưa kể khuôn mặt xinh đẹp, dáng người chuẩn, vòng eo thon nhỏ, đôi chân uyển chuyển dài và thẳng, áo sơ mi trắng giống nhau, váy ôm hông, cô ấy mặc lại trông vô cùng xinh đẹp.

Sau khi ra ngoài hai người tách ra, lúc Quý Tình đi ngang qua nhà hàng Trung Quốc, bị hai thực tập sinh hoang mang lúng túng chặn lại.

"Giám đốc Quý, vừa rồi lên món tôm hùm ở phòng này, còn có cốc rửa tay*.

Em chưa kịp nhắc nhở, thì khách hàng đã uống nước rửa tay rồi, còn nói rằng mùi vị rất ngon..."
Một thực tập sinh khác nói tiếp: "Nếu nhắc là cốc rửa tay thì khách mất hết thể diện, còn nếu không nhắc thì họ ăn tôm hùm xong lại không thể rửa tay.

Chút nữa nói chúng ta phục vụ không đến nơi đến chốn thì phải làm sao ạ?"
Quý Tình hỏi: "Là mang cốc gì lên?"
"Cốc thủy tinh, có nước chanh bên trong để khử mùi tanh."
"Chuẩn bị một cốc sứ trắng, rắc chút cánh hoa hồng, lúc đặt lên bàn trước tiên nhắc nhở là nước rửa tay."
"Oa, còn có thể như vậy sao, cảm ơn giám đốc ạ."

Thực tập sinh bỗng nhiên tỉnh ngộ, chạy đi chuẩn bị cốc mới, giám đốc Quý kinh nghiệm dày dặn, tính cách lại tốt, tốp cả những thực tập sinh mới đến như bọn họ đều yêu mến cô ấy.

Trở lại phòng làm việc, Quý Tình bận suốt ba tiếng đồng hồ, uống ít đi nửa ly cà phê, đầu óc cô bắt đầu trở nên mông lung, có chút không thể chống đỡ được nữa.

Cô tắt file tài liệu, rót một cốc nước ấm, thấy WeChat ở góc dưới bên phải máy tính nhấp nháy, vừa click mở, lịch sử trò chuyện nhảy nhanh liên tục.

Là nhóm giám đốc quản lý khách sạn trở lên, bình thường vắng lặng nhạt nhẽo, phòng hành chính phát thông báo mọi người đều không ai đáp lại, hôm nay như trúng phải bom, tất cả đều sôi nổi.

[Tin quan trọng, ngày mai con trai lớn của chủ tịch Hứa sẽ đến khách sạn làm việc! Nghe nói là một anh chàng đẹp trai! ]
[Không có hình ảnh, không nói rõ được.

]
[Hình ảnh.jpg]
[Loại hình ảnh mờ ảo như này, lợn sề cũng có thể giả làm Hằng Nga.]
[Anh nói lời kiểu này không mắc cỡ à? Vai rộng, eo nhỏ, chân dài, không nhìn ra à? ]
[Nghe nói vị thiếu gia này du học ở Thụy Sĩ, sau khi tốt nghiệp vẫn ở bên ngoài chơi bời, nếu không phải là nguyên chủ tịch Hứa, ông nội anh ta bệnh nặng, có lẽ vẫn ở ngoài kia sống buông thả.

]
[Làm sao anh biết người ta buông thả, Thụy Sĩ có nhiều khách sạn nổi tiếng như thế, biết đâu chủ tịch Hứa sắp xếp anh ấy học hỏi rồi? @Từ Thành, anh không phải là anh họ anh ấy sao? ]
Từ Thành: [Tôi mời nó vào nhóm nhé, mọi người làm quen trước.

]
Lúc này, Quý Tình nhận được một tin nhắn trò chuyện riêng, cô di chuyển chuột và click mở khung chat của Kỷ Vi.

Kỷ Vi: [Chuẩn bị đi, tớ nghe nói chủ tịch Hứa định xếp cậu dẫn dắt con trai ông ấy làm quen với việc quản lý khách sạn.

]
Quý Tình suýt thì bị sặc nước, gõ phím lách cách: [Dịch vụ khách hàng của tớ bên này bận lắm rồi, không có sức dẫn theo anh ta.

]
Kỷ Vi: [ Quan hệ tốt, đợi anh ta tiếp quản sự nghiệp, cậu chính là quân cơ đại thần rồi.

]
Quý Tình: [Được rồi, loại việc vặt tốn công vô ích này, tốt nhất là để cho người khác.

]
Cô làm việc trong khách sạn đã nhiều năm, từ lâu đã nghe nói về đứa con trai này của chủ tịch Hứa, ăn chơi nhậu nhẹt, đua xe, đánh nhau không nghe dạy dỗ, tha cho cô đi, cô chịu không nổi.

Kỷ Vi lại nhắn tới một tin khác: [Ít nhất thì người ta vừa đẹp trai vừa cao ráo, cậu có thể mong đợi một chút, các đồng nghiệp nữ trong nhóm đều chuẩn bị xếp hàng để chào đón rồi.

]
Mói không đọc tin nhắn nhóm mộ lúc, chẳng mấy chốc có hàng chục tin nhắn.

Cô mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, khi nhìn thấy chấm đỏ nhỏ thì không chịu được mà xóa nó, liền click mở nhóm chat,trong đó toàn là @Từ Thành, mau mời người ta đi.

Từ Thành không vội: [Vội cái gì, tôi tìm đã.


]
Quý Tình trả lời Kỷ Vi: [Có gì đáng hoan nghênh chứ, thứ phá gia chi tử này tới càng thêm phiền.

]
Gửi xong tin nhắn, cô tắt máy, mang nó lên và rời đi.

Trước khi rời văn phòng, điện thoại rung lên, Kỷ Vi gửi tới tin nhắn: [Cậu gửi nhầm chỗ rồi có phải không!!!!! ]
Quý Tình: "?"
Suy nghĩ không hay vừa leo lên não bộ, cô vội vàng nhấp mở nhóm chat, thấy ba tin nhắn mới nhất trong nhóm, thiếu điều trong một hơi thở trôi qua nằm chết ngay tại chỗ.

"Từ Thành" đã mời "Hứa Tinh Dã " tham gia trò chuyện nhóm.

Từ Thành: [Chào mừng giám đốc Hứa.

]
Quý Tình: [Có gì đáng hoan nghênh chứ, thứ phá gia chi tử này tới càng thêm phiền.

]
Im lặng như tờ...!
Trong nhóm là một khoảng chết lặng...!
Tin nhắn riêng của QuýTình lại bùng nổ, tất cả đều là—
[Cậu điên rồi, còn không mau thu hồi! ]
[Chị Tình, chị nhắn nhầm à? ]
[Cậu đang làm cái quái gì thế? Mệt đến nỗi choáng rồi à? ]
[Giám đốc Quý, mau xem nhóm, chị gửi nhầm rồi có phải không? Nói vớ vẩn gì vậy? ]
[Giám đốc Quý, muốn từ chức nhường tôi cũng không cần phải thê thảm như vậy chứ? ]
......!
Không, mọi người đều nhanh chóng nhất trí chọn cách gửi [Chào mừng giám đốc Hứa.] đẩy tin nhắn đầy sự khiêu khích của cô ấy trôi lên trên.

Quý Tình nhanh chóng nhấn giữ tin nhắn, chuẩn bị thu hồi, nhưng đúng lúc này, bắt gặp bảo vệ đang đi kiểm tra, ánh đèn pin chiếu tới, làm chói mắt Quý Tình, nhìn lại vào điện thoại lần nữa, cô vừa nãy không cẩn thận ấn vào xóa bỏ.


"........"
Bây giờ rời nhóm còn kịp không?
Có lẽ từ chức là một lựa chọn tốt.

Kỷ Vi dẫn đầu trong nhóm: [Chào mừng giám đốc Hứa.

]
Những người khác cuối cùng cũng xếp hàng theo kịp, khiến tin nhắn kia của Quý Tình trôi mất.

Từ Thành và Hứa Tinh Dã đều không có động tĩnh gì.

Quý Tình nhìn vào sự yên bình và náo nhiệt trong nhóm, nghĩ thật may mắn, nghĩ rằng tên Hứa cái gì Dã đó chưa chắc là đang xem điện thoại, người trẻ tuổi ghét nhất là mấy nhóm công ty, sau đó anh ta hẳn sẽ không nhàm chán đọc từng cái tin nhắn trò chuyện.

Thế nhưng, Quý Tình bình thản chưa quá 3 giây, trong nhóm bỗng nhảy ra 1 tin nhắn.

Hứa Tinh Dã: [Ra oai phủ đầu? ]
Cô hít thở không thông, anh ta không chỉ nhìn thấy mà còn đối mặt trực tiếp với cô.

Cả nhóm lại rơi vào im lặng, không ai nói lời nào, nhưng Quý Tình dường như nhìn thấy vô số vẻ mặt đằng sau điện thoại, đang nhìn chằm chằm vào màn hình, hóng hớt phần tiếp theo.

Nhưng đây không phải là cao trào, giây tiếp theo, Hứa Tinh Dã đã thu hồi tin nhắn, lại gửi một tin nhắn khác: [Sau này phiền @Quý Tình chỉ bảo nhiều hơn.]
Quý Tình:...........!
Mất mặt như vậy.

(>_.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận