Triết Cẩn Phong thong dong bước vào, từng bước đi của anh như dẫm đạp vào trái tim khiến nó nát vụn, một làn nước mờ lại hiện lên trong mắt cô, cô cũng không biết tại sao gần đây cô lại hay khóc như vậy!
Lăng Hi cảnh giác bước lên đứng trước mặt cô ngăn chặn ánh nhìn của anh, anh ta cất giọng:" Triết Cẩn Phong anh muốn gì?? "
Triết Cẩn Phong dừng chân miệng câu lên nụ cười lạnh lùng:" Anh nghĩ tôi muốn gì cướp hôn à??"
" Tôi không biết anh muốn gì nhưng Doãn Nguyệt sắp làm vợ của tôi phiền anh đi cho! " Lăng Hi đáp ngữ khí bực bội.
Triết Cẩn Phong như nghe được chuyện hài nên bật cười nhưng giọng cười đó vừa âm u vừa khinh thường:" Tôi nghĩ đám cưới này sẽ không được tiến hành nữa! "
" Anh có ý gì? " Lăng Hi đáp, bàn tay nắm chặt cũng nổi đầy gân xanh.
" Vì trên danh nghĩa cô ấy hiện đang là vợ của Triết Cẩn Phong tôi cho nên đám cưới này không có hiệu lực pháp lý và hơn hết cô ấy còn là mẹ của các con tôi! " Triết Cẩn Phong không nhanh không chậm nói, ngữ khí hờ hợt,sau khi anh nói xong Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt chạy lên đứng bên cạnh anh.
" Triết Cẩn Phong tôi đã không phải là vợ anh từ lâu rồi mời anh về cho! " Người im lặng từ đầu đến cuối cũng lên tiếng, cô cố gắng kìm nén nước mắt,quật cường bước lên phía trước nhìn trực diện vào anh.
Từng câu từng chữ của cô như con dao sắc nhọn cứa vào trong lòng anh khiến nó đau đớn khôn cùng.
" Mẹ đã hiểu lầm ba rồi mọi chuyện là do tên Lăng Hi đó bày ra. " Cẩn Thiên không chịu nổi chạy lên nắm lấy tay cô, khi nói cậu phóng ánh mắt sắc bén về phía Lăng Hi.
Khương Doãn Nguyệt chấn kinh, quay qua nhìn Lăng Hi sau đó lại nhìn con trai mình:" Thiên nhi mẹ biết con yêu mến ba con nhưng con không biết ba con đã phản bội ba mẹ con mình, con... "
" Con biết, con biết rất rõ là đằng khác, mẹ nếu mẹ không tin thì cứ hỏi người này! " Cẩn Thiên nói xong quay sang gật đầu với anh.
Cô nghi hoặc nhìn ra ngoài, ngoài cửa có một người đàn ông và người phụ nữ được hai người vệ sĩ dắt vào, bộ dạng anh ta vô cùng nhếch nhác, đầu tóc bù xù trông vô cùng thảm hại khóe môi còn rỉ máu còn người phụ nữ thì không ai khác là Bạch Hạ Yên!
Lăng Hi sau khi nhìn rõ người đàn ông và người phụ nữ tròng mắt anh ta co rụt lại, ánh mắt đục ngầu.
" Lăng Hi chắc anh nhận ra hai người này đúng không?? " Triết Cẩn Phong cười nhẹ, đút hai tay vào túi quần.
" Tôi không quen hai người này! " Lăng Hi quát.
Triết Cẩn Phong không muốn nhiều lời với anh ta, quay sang nhìn người đàn ông vừa được dẫn vào ánh mắt sắc bén khiến người đàn ông đó không dám ngẩng mặt lên, chỉ nhỏ giọng lên tiếng:" Thật ra mấy hôm trước tôi được người đàn ông tên Lăng Hi thuê để..." nói tới đây anh ta ngập ngừng quay sang nhìn Bạch Hạ Yên thấy cô gái đó đang nhìn mình với vẻ nghi hoặc anh ta đành nuốt nước bọt nói tiếp:" làm tình với cô gái đó! "
Nói xong người đàn ông đó chỉ tay về phía Bạch Hạ Yên, lời lẽ của người đàn ông đó khiến mọi người trong lễ đường sửng sốt ngoại trừ Triết Cẩn Phong vẫn ung dung bình tĩnh.
Bạch Hạ Yên đờ ra vài giây sau đó như điên như dại vùng vẫy ra khỏi tay của tên vệ sĩ lao đến đánh liên tục vào người đàn ông đó:" Cái gì, tên khốn này, mày nói lại cho tao nghe!"
Một tên vệ sĩ chạy lại kéo Bạch Hạ Yên ra, nhưng không biết cô ta lấy đâu ra sức mạnh vùng tay ra sau chạy đến trước mặt Lăng Hi giáng cho anh ta cái tát thật mạnh sau đó hét:" Lăng Hi tại sao anh đối xử với tôi như vậy, tôi yêu anh như thế nào anh không biết sao?? Tôi vì anh hi sinh biết bao nhiêu thứ, tôi vì giúp anh có người phụ nữ này mà ở bên cạnh Triết Cẩn Phong 5 năm trời, còn giúp anh đổi thuốc khiến anh ta mất trí nhớ nhiều năm như vậy! "
Lời nói của Bạch Hạ Yên làm cô chấn kinh, cô không ngờ người đàn ông cô tin tưởng bao nhiêu năm nay lại làm ra những chuyện như vậy, cô vô thức lùi về sau một bước, nắm chặt tay Cẩn Thiên nhìn Lăng Hi như người xa lạ.
Hành động của cô khiến sự tức giận cố kìm nén nãy giờ của Lăng bộc phát anh ta đưa tay tát một cái vào má của Bạch Hạ Yên khiến cô ta lảo đảo té xuống đất:" Bạch Hạ Yên cô nói cái quái quỷ gì vậy?? "
Xong anh ta quay qua cô muốn nắm lấy tay cô nhưng bị Cẩn Thiên bước lên chắn trước mặt xô ra:" Ông không có tư cách động vào mẹ tôi! "
" Doãn Nguyệt em đừng tin lời cô ta nói bậy, em có tin anh không? " Lăng Hi nói, ánh mắt giận dữ.
Khương Doãn Nguyệt lắc đầu ngoày ngoạy:" Không... tôi không tin anh nữa! "
Triết Cẩn Phong bước lên kéo cô ra sau lưng ánh mắt nhìn Lăng Hi có phần lạnh lùng:" Lăng Hi chắc hẳn là anh còn nhớ tai nạn 5 năm trước chứ?? " anh dừng lại một chút cất giọng lạnh băng:" Tôi không ngờ 5 năm trước anh giở trò với xe của tôi 5 năm sau anh lại sai người tông tôi, mà còn dám cấu kết với ba của tôi tách tôi ra khỏi cô ấy! "
Như có tiếng xét đánh ngang tai, cô kinh ngạc không thể nói lên lời, vụ tai nạn 5 năm trước và vụ tai nạn hai ngày trước đều do Lăng Hi giở trò?? Không thể nào...
Lăng Hi hoàn toàn á khẩu hai tay anh ta nắm chặt, anh ta biết rõ cô đã hoàn toàn không tin tưởng mình nữa, anh ta vô thức bật cười, giọng cười mỉa mai:" Đúng vậy thì sao?? Triết Cẩn Phong mày nên nhớ Doãn Nguyệt lúc trước từng thích tao, tại mày giành cô ấy với tao nên hôm nay tao chỉ lấy lại những thứ tao vốn có được!"
" Lăng Hi tôi không biết anh nghĩ gì chỉ vì lợi ích cá nhân mà hy sinh cả Bạch Hạ Yên yêu anh như vậy, anh là kẻ bỉ ổi " Triết Cẩn Phong đáp, giọng nói trầm ấm:" Chắc là cô ta không biết đêm đó anh đã bỏ thuốc kích dục vào trong ly rượu của cô ta và sau đó cho người đàn ông đó vào hưởng thụ cô ta rồi đợi cô ta ngất đi thì anh lại tráo tôi với người đàn ông kia, tôi không ngờ anh lại có thể nghĩ ra kế sách này! "
Bạch Hạ Yên nghe xong lại bộc phát vùng vẫy đứng lên đánh mạnh vào người Lăng Hi:" Tên khốn kiếp, anh thật là ác độc, anh không từ bất cứ thủ đoạn để có được Khương Doãn Nguyệt nhưng anh đâu hề yêu thương cô ta,anh chỉ muốn thỏa mãn lòng thù hận của mình mà thôi! "
Lăng Hi đưa tay lâu vết máu trên mặt, tức giận nhìn Triết Cẩn Phong:" Triết Cẩn Phong tôi hận anh, mọi thứ đều là do tôi sắp đặt, anh có nhớ lần anh nhốt cô ấy vào mật thất năm năm trước hay không đúng vậy tôi đã giở trò khiến cô ấy hận anh, còn vụ tai nạn cũng là do tôi làm, nhưng ông trời lại thương anh nên anh không chết mà bị mất trí nhớ tạm thời sau đó tôi lén đưa cho Bạch Hạ Yên lọ thuốc khác cho anh không bao giờ nhớ lại, tôi còn cấu kết với ba anh đuổi cô ấy ra khỏi Triết gia để tôi được ở bên cô ấy, còn nữa năm năm sau tại sao anh lại xuất hiện khiến cô ấy trở về bên cạnh anh, tại sao anh đối xử với cô ấy tàn nhẫn mà cô ấy vẫn lựa chọn cách tin anh chứ không bao giờ cho tôi cơ hội?? "
Cả lễ đường gần như nín thở, không khí trong lễ đường lạnh hơn hẳn,Khương Doãn Nguyệt đứng sau lưng Triết Cẩn Phong hai tay bấu chặt chiếc váy cưới từng giọt nước mắt to lớn rơi xuống thấm vào chiếc váy cưới trắng tinh, đột nhiên có một bàn tay ấm nóng phũ lên bàn tay cô sau đó cả người cô nằm gọn trong lòng của anh, anh đưa tay vuốt nhẹ lưng cô.
" Không sao rồi đừng khóc! " Giọng anh dịu dàng ôn nhu càng khiến cô khóc nhiều hơn.
Cẩn Nguyệt cũng khóc cô bé lạch bạch chạy lại nắm tay cô, cô bé biết ba với mẹ của mình đã trải qua bao nhiêu sóng gió mới có được ngày hôm nay.
" Lăng Hi chú không ngờ làm sao tôi tìm ra người đàn ông đó và bắt ông ta khai nhận chứ gì. Hai ngày trước tôi đã lấy trộm chiếc máy tính của chú và coi được đoạn clip đó, chú nghĩ với cái đống mật mã tầm thường có thể làm khó được tôi sao, còn nữa chú lại bỏ qua một thứ đó là phần đoạn clip đã bị chú xóa bỏ tôi cũng đã nhờ người khôi phục lại nên mới thấy rõ được mặt của ông ta! " Cẩn Thiên chăm chọc nói.
Lăng Hi kinh ngạc nhìn cậu, anh ta không ngờ đứa nhóc 5 tuổi này lại rành về công nghệ thông tin như thế.
" Im miệng, nhóc con thì biết cái gì? " Lăng Hi không ngờ đứa trẻ 5 tuổi lại có thể sỉ nhục mình nên tức giận bước tới định đánh cậu một cái.
Nhưng không ngờ người lúc nãy rúc ở trong lòng Triết Cẩn Phong là cô đã bước lên chắn trước mặt Cẩn Thiên.
* Chát * Một cái tát giáng xuống mặt Lăng Hi
" Cái tát này tôi đánh thay chồng tôi, anh quá ác độc cùng âm hiểm, tôi đã lầm khi tin tưởng anh! "
* Chát * Lại một cái tát giáng xuống mặt Lăng Hi thậm chí bên mặt đã rớm máu, cũng đủ biết lực cô mạnh cở nào gặp hai cái tát của Bạch Hạ Yên thế là bốn cái tát hai bên má đủ khiến anh ta đau đến nhíu chặt mi.
" Cái tát này tôi trả cho anh vì anh đã làm tổn thuơng biết bao nhiêu người, anh đã phụ lòng tin của người con gái yêu anh, kẻ như anh không xứng có được tình yêu của bất cứ ai! "
Giọng nói của cô đã vô cùng lạnh lùng xa cách khiến Lăng Hi như chết lặng.
* Chát * Cái tát thứ năm giáng xuống mặt Lăng Hi.
" Cái tát này giáng xuống tôi với anh không còn bất cứ liên quan gì đến nhau nữa, những chuyện anh đã làm tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, sau này anh đừng xuất hiện trong cuộc đời tôi nữa!!! "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...