Lỡ Một Kiếp Sầu Bù Một Kiếp Thương

Cứ để Jungkook đang nằm đè lên người mình cũng là một cái tốt. Hai tay Taehyung siết lấy eo cậu. Khoảng cách giữa hai người đã sát càng sát.

Jungkook bị lời anh nói chọc cho ngại không nói nổi lời chiếm thế thượng phong nữa.

Người đàn ông này lúc mới quen thì nhút nhát, đến khi quen rồi thì không nhát chút nào. Jungkook còn cảm giác như nếu Taehyung có lịch sự tình trường phong phú như mình thì cậu sớm đã bại dưới tay anh từ lâu.

Đấy là còn may Taehyung là trai tân mới yêu đương được hai tháng có men rượu trong người thôi đấy.
2

Có những người phải trải nghiệm bao nhiêu mới có thể trở thành tay lão luyện. Còn có những người trời sinh đã là sói, chỉ cần đưa họ vào đúng nơi, rất nhanh họ sẽ trở thành sói đầu đàn. Kim Taehyung chính là ví dụ điển hình.
7

"Cho anh hôn thêm chút nữa đi bé." Thấy gương mặt hơi ửng hồng của Jungkook, Taehyung không nhịn được mà muốn thưởng thức thêm chút.
9

Nghe lời đề nghị của anh, Jungkook cúi xuống gần anh, nhưng đến khi anh kịp bắt lấy môi cậu, cậu trượt mặt sang một bên.
2

Taehyung thở dài nhìn hõm cổ trắng nõn đang gần môi mình, còn Jungkook thì đang với lấy ly trà trên bàn.

Nhắm mắt cũng biết Jungkook đang trêu đùa anh.

Vì anh đang ôm chặt lấy eo cậu, nên cậu chỉ có thể trườn trên người anh, rồi với tay vừa nằm trên người anh, vừa rót trà vừa uống.

Jungkook vừa uống trà, nét mặt đủ sự tinh quái. Nhưng cậu không ngờ, một hơi thở ấm áp phả lên cổ khiến cậu giựt mình rụt cổ lại.

Taehyung không gặm được môi, trước mặt lại là hõm cổ trắng nõn, anh hé miệng hôn nhẹ lên cổ cậu.
2

Chạm môi vào môi thì Jungkook cuồng nhiệt, nhưng chạm môi vào cổ thì Jungkook lại rõ mẫn cảm.

Cảm giác nhồn nhột, mang theo ướt át của nước bọt khiến người Jungkook nóng lên hơn bao giờ hết.


Đều là người trưởng thành cả, họ biết họ đang làm gì.

Thấy biểu cảm lâng lâng của Jungkook, thấy gò má và vành tai nhanh chóng đỏ lên, cảm giác trong người khí nóng đồng loạt dâng trào.

"Ayy, nhột."

Bị Taehyung vừa phà hơi vào cổ vừa hôn lên, Jungkook bị đụng trúng điểm nhạy cảm, liền phản ứng.

Taehyung rời môi khỏi cổ cậu, giọng nói trầm thấp có chút khàn hỏi nhỏ:

"Jungkook, nếu tiếp tục... em có đồng ý không?"
15

Jungkook nhấc người, di chuyển đến giữa người anh, lười biếng nằm xuống. Cằm cậu đang đặt ở giữa ngực anh, Taehyung chỉ cần cúi chút là có thể bắt được ánh mắt của cậu.

"Em muốn trả lời lưu manh nhưng anh hỏi ngoan vậy em muốn trả lời nghiêm túc quá."

Taehyung bày ra vẻ mặt thích thú:
"Em trả lời lưu manh thế nào mà nghiêm túc thì thế nào?"

Jungkook mím môi tỏ vẻ bí hiểm:
"Nghiêm túc thì là... Vâng ạ, em đồng ý."
2

Sau đó cậu không nói nữa. Taehyung cũng không vội, anh đưa tay mân mê phần tóc sau gáy cậu.

"Còn lưu manh thì sao? Hửm?"

Jungkook cắn môi đầy hư hỏng, dụ hoặc ghé sát tai anh:

"Keep going, honey."
4

Nhận được lời 'chiều hư' đầy mê hoặc, Taehyung kéo gáy Jungkook xuống, lại ngậm lấy đôi môi mềm ngòn ngọt.

Có điều lần này lại không nhẹ nhàng, ôn nhu nữa, nó mang theo sự cuồng si, vội vã muốn thưởng thức.

Anh muốn hôn lấy em như cách cà phê hoà tan vào sữa. Không có khoảng cách. Càng không có tách rời.
6

Hai người đang chìm đắm trong đê mê tình ái, bỗng nhiên, tiếng điện thoại của Jungkook réo lên.
4

Trong lòng Jungkook thực sự bực. Còn Taehyung phải dây dưa thêm chút mới buông ra.

Jungkook bực bội đứng dậy đi lấy điện thoại đang ở trong áo khoác trên giá treo. Taehyung cũng ngồi dậy, dựa lưng vào ghế sofa.

Tâm trạng anh cũng bị phá hỏng, nhưng nhìn gương mặt bị chọc điên của Jungkook, Taehyung bỗng thấy thích thú.

Anh phát hiện ra Jungkook là người rất bộc trực, nghĩ gì nói đó, có gì trong lòng trong dạ đều đặt hết lên trên mặt.

Cũng may quen trúng cậu, nếu quen người khác, chưa chắc đã vừa đẹp vừa giỏi mà còn vừa dễ chiều vậy đâu.

Jungkook lấy được điện thoại, gương mặt không còn bực nữa mà lại biến thành có chút thận trọng.

Là mẹ Jeon video call cho cậu.
2


"Dạ mẹ."

Jungkook vừa bắt máy vừa bình tĩnh đi đến sofa ngồi cạnh anh. Nghe người trong điện thoại cậu là mẹ, anh cũng không dám ho he gì.

"Sắp tới giỗ ông cố con rồi, con về Busan với ông bà nội phụ làm đám nhé."

Jungkook ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ."

"Ừ, mẹ dặn thế thôi."

Mẹ Jeon nói rồi định cúp máy, nhưng Jungkook có vẻ muốn níu kéo, hỏi mẹ thêm.

"Năm nay bố mẹ có về không?"

"Nhiều việc quá. Chắc là năm nay không về đâu." Mẹ Jeon cười đầy tiếc nuối.

"Bố đâu mẹ?"

"Bố con còn đang họp rồi."

"Mẹ ăn cơm gì chưa?"

Taehyung nghiêng đầu nhìn gương mặt có chút hốt hoảng khi mẹ muốn cúp máy của Jungkook.

Đây là...

Có vẻ rất lâu rồi mới được nói chuyện với bố mẹ chăng?

Mẹ cậu thì có vẻ tranh thủ, còn cậu thì lại như em bé bám mẹ, tìm đại một chủ đề cũng muốn nói thêm với mẹ một chút.

Vốn tưởng cậu là một người hoạt bát, đáng yêu là do cậu sống trong một gia đình quá hạnh phúc, không cần lo lắng gì.

Hoá ra, là cậu che giấu nội tâm quá tốt, là cậu điều khiển mình quá giỏi, khiến người khác muốn nhìn cũng nhìn không thấu.
2

"Thôi mẹ bận rồi nhé, con..."

Mẹ Jeon lại lần nữa muốn cúp máy, Jungkook tìm không ra chủ đề, cậu hơi hoảng, rốt cuộc, Taehyung rất nhanh lại nắm lấy tay cậu như trấn an.

Jungkook nhìn thấy anh, miệng lập tức bật ra lời nói.


"Mẹ, cho mẹ gặp người yêu con này!"

Nghe đến người yêu, bà Jeon liền nán lại. Thằng con của bà có yêu nhiều người thế nào cũng chưa từng ra mắt ai với bà. Bà có vài lần ngỏ ý hỏi, nhưng nhất quyết là không chịu công khai với bà.
1

Đột nhiên lần này chả nghe ngóng được ở đâu là con bà có người yêu, vậy mà hôm nay chủ động cho xem mặt mới hay chứ.

"Đâu? Xem nào."

Jungkook quay đầu với ánh mắt khẩn khoản, gật đầu nhìn anh rồi lia điện thoại về phía anh.

Taehyung gật đầu chào lễ phép:

"Cháu chào bác ạ."

Mẹ Jeon nhướng nhướng mày nhìn Taehyung, sau đó lại mỉm cười khen ngợi.

"Được, đẹp trai, sáng láng đó."
5

"Dạ cháu cảm ơn bác." Taehyung nở nụ cười hộp vừa dễ thương vừa ngoan hiền với phụ huynh.

"Đẹp trai hơn con không?" Jungkook bĩu môi tị nạnh.

Mẹ Jeon lườm nhẹ: "Thế thì dẫn về bảo ông bà nội đánh giá."



~ cut ~

Up vì vẫn stress vì dưới trung bình Lý.
24


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận