Lỡ Một Kiếp Sầu Bù Một Kiếp Thương

Bốn trinh sát ngầm mà Namjoon sắp xếp cho Jungkook hôm nay đều đã giả trang thành những CEO, những ông lớn trong giới thượng lưu. Họ cùng ngồi chung một bàn.

"Cậu Jeon!" Mọi người trong bàn đều gật đầu chào Jungkook.

Jungkook kéo tay Kim Taehyung tới. "Đây là Kim tổng của tập đoàn Kim thị, bạn tôi."
1

Mấy trinh sát có chút ngớ người nhìn nhau. Kim Taehyung chắc chắn không biết họ. Nhưng họ thì biết cực rõ về Kim Taehyung. Vì đó là em trai của đại tá mà.
2

Một vũ sư tới gần, dường như biết rõ Jungkook là khách VIP của các buổi đấu giá ở khách sạn Diamond. Lập tức không e dè mà tới sà vào lòng nũng nịu.

"Jeon tổng ~ sao hôm nay lại có hứng tới đây? Định chốt đơn 'tiểu bảo bối' nào phải không?"
3

Kim Taehyung nghe giọng điệu đã cảm thấy bài xích rồi. Giây sau thấy cô ta ưỡn ẹo trong lòng Jungkook, Taehyung vừa sốc vừa khó chịu.
1

Jungkook không ôm cô ta, nhưng đôi mắt đa tình lia về phía cô ta, có chút cợt nhả:

"Hôm nay bàn anh không cần em. Đi chỗ khác chơi đi nào."

Cô vũ sư phụng phịu:"Người ta khó khăn lắm mới gặp được Jeon tổng, anh cho người ta phục vụ đi mà."
1

Jungkook nhếch mép:"Anh nhắm trúng em khác rồi. Em tìm anh khác đi."
5

Giọng điệu tuy mềm mại nhưng lời nói là khăng khăng cự tuyệt. Đến khi cô vũ sư rời đi, Jungkook liền trở lại trạng thái điềm nhiên như ban đầu.

Các trinh sát ngẩn người nhìn thái độ thay đổi xoành xoạch của Jungkook, cũng phải ngả mũ thán phục.
4

"Cậu Jeon, thật lợi hại! Tôi chưa thấy ai đuổi phục vụ mà nhẹ nhàng như cậu. Bái phục !"

Jungkook hất mặt cười tiêu sái.


"Công việc của họ phải làm, khi ta chọn người khác, họ sẽ tự rút. Đó là nguyên tắc của giới này."

Buổi đấu giá bắt đầu, năm cô gái được đưa ra trên sân khấu. Lúc này Jungkook quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn.

Jungkook là dân chơi thật đấy. Nhưng loại hình lấy con người ra làm thú vui mua bán này cậu ngấm không nổi. Có mấy lần muốn Namjoon dẹp quách nơi bẩn thỉu này đi thì anh ấy lại lực bất tòng tâm.

Nôm na là phía sau nơi này là một dãy các cao sơn chống lưng. Muốn đánh sập thì đụng chạm rất nhiều.

Taehyung ngấm ngầm tức giận, đợi đến lúc mọi người đều chú ý về nơi khác, anh mới hỏi riêng Jungkook.

"Người quen của cậu à?"

Jungkook đang lạnh lùng vì căm ghét cái thú vui bán đấu giá người bẩn thỉu, nghe Taehyung hỏi thì bị ngơ.

"Sao? Ai cơ?"

"Vũ sư lúc nãy."

Nghe giọng điệu có chút hậm hực, Jungkook dường như ngờ ngợ ra điều gì đó. Nếu không phải đang nơi công cộng, Jungkook chắc chắn sẽ trả lời là người yêu cũ để nhìn xem biểu cảm của Taehyung. Nhưng nơi này không phải nơi cậu thích nói chuyện riêng tư.

"Có quen. Tôi tham gia đấu giá từ thiện khá nhiều nên nhân viên ở Diamond đa số đều biết tôi."

Câu trả lời này vẫn chưa đủ gỡ cái tảng đá siêu khó chịu trong lòng Taehyung xuống. Taehyung lại hỏi thêm một câu.

"Vậy tại sao cô ấy lại sà vào lòng cậu như vậy?"

Jungkook mím môi nhịn cười. Nghe mùi chua chua rõ rồi nha. Nhưng cậu vẫn nghiêm túc trả lời.

"Bên ngoài dù có trong sạch thế nào. Bước vào nơi đây, họ cũng sẽ mặc định chúng ta là đang tìm bạn tình thôi. Việc của họ là trước khi bạn tình kia xuất hiện, họ phải phục vụ chúng ta."

Taehyung có chút ớn lạnh với mặt trái của giới thượng lưu này rồi. Dù anh giàu có, nhưng luôn xa lánh những thú vui này, lần đầu trải nghiệm, tam quan bị hủy hoại nghiêm trọng.
4

"Vậy hôm nay cậu đến cũng là tìm..." Taehyung gặng hỏi thêm, nhưng chưa nói hết câu đã bị chặn lời.

"Cứu người."

Taehyung hiểu ý liền im lặng cùng Jungkook chờ đợi.

Jungkook trở lại trạng thái tập trung, cậu cố gắng nhìn xem trên sân khấu có người cần tìm không.

Qua ba lượt đấu giá, lượt thứ tư lên. Quả nhiên! Có một người bị trói tay bịt mắt. MC đấu giá lấp liếm rằng người đó là dụ thụ nên mới làm vậy để tăng thêm quyến rũ.

Jungkook chưa vội đứng, các trinh sát trong bàn nghe các đại gia đấu giá thực hồi hộp.

Đến khi giá lên tới 80 triệu, bắt đầu có nhiều người nản chí. Người ra giá 80 triệu là một người đàn ông trung niên lớn tuổi nhưng vẫn còn rất phong độ. Ông ta nhìn chăm chăm vào gương mặt thanh tú của người bị che mặt ngồi trên sân khấu. Ánh mắt đắc ý vì sắp có được người đó.

"80 triệu lần thứ nhất."

"Cậu Jeon à, là người đó đó, mau giơ bảng đi!" Các trinh sát đổ mồ hôi hột vì nhìn Jungkook vẫn ngồi bình thản nhấp rượu vang.

"80 triệu lần thứ hai."

"Cậu Jeon à! Mau mau!"

Jungkook rút một tờ khăn giấy lau miệng, còn tiện thể lau tay.

"80 triệu lần..." MC chưa nói dứt câu, một bàn tay trong số đông khán giả ở dưới giơ lên.

Ánh đèn màu trắng liền lia tới, trên màn hình cũng liền xuất hiện hình ảnh Jeon Jungkook.


Cả khán phòng như bùng nổ, hò hét vỗ tay thật to. Khẩu hình miệng của Jeon tổng là: "100 TRIỆU."

MC cũng hơi đơ người đôi chút nhưng cũng nhanh chóng phấn khích hơn.

"100 triệu, là 100 triệu thưa quý vị. Jeon tổng ra giá 100 triệu, có ai ra giá cao hơn không ạ?"

Người đàn ông trung niên kia lập tức giành lại.

"120 triệu!"

"Vâng Go tổng ra giá..."

"200 triệu!" Jungkook không đợi MC dứt lời, đứng dậy tranh giành với ông chủ lớn kia.

"250 triệu!" Người đàn ông trung niên bị một người nhỏ tuổi giành giựt liền nổi máu nóng, sung sức chi tiền.

"350 triệu!"

Mỗi lần tăng giá của người đàn ông đều không bằng một góc của Jeon tổng. Cả khán phòng như dồn sự chú ý vào Jeon tổng.

Đấu giá mà có Jeon tổng quả nhiên luôn kịch tính. Mà còn là lần đầu Jeon tổng tham gia đấu giá người nữa. Quá đặc sắc!

"400 triệu!" Người đàn ông trung niên tiếp tục cạnh tranh.

Jungkook đúng là không sợ tiêu nhiều tiền vì đây không phải tiền của cậu. Cậu lập tức mạnh tay ra giá.

"500 triệu."

Kim Taehyung nhìn thấy nét mặt vừa nghiêm túc vừa hăng hái của Jungkook. Vừa nãy cậu nói muốn cứu người này, nếu bây giờ tiếp tục cạnh tranh với người đàn ông kia nữa, chắc chắn sắp tới Begin của cậu sẽ chịu thiệt.

Người đàn ông Go tổng kia chẳng phải là cháu ruột của bộ trưởng bộ tài chính, là tổng giám đốc chuỗi ngân hàng thương mại sao?

"Bogum, hiện tại chúng ta có bao nhiêu?"

"Sếp muốn bao nhiêu thì chúng ta có bấy nhiêu." Bogum ngồi chán chê cuối cùng cũng được hỏi tới.
9

Taehyung nghe được lời của Bogum liền gật đầu.

Giá đấu đã lên đến 600 triệu, Jungkook có chút nhíu mày khó chịu với người đàn ông kia.

Kim Namjoon mới chuyển cho cậu 100 triệu thôi, còn lại là cậu tạm ứng để cứu người cho ổng. Namjoon tuy bảo bao nhiêu cũng chi nhưng bảo chỉ tầm dưới 1 tỷ thôi, bây giờ gần chạm rồi...

Người đàn ông kia đang đắc ý vì Jungkook vẫn im lặng.


Đột nhiên, có thêm người tham gia.

"500." Taehyung giơ bảng của Jungkook, lãnh đạm nói.
4

Jungkook cũng ngạc nhiên quay sang. Không phải bảo anh ngồi yên thôi sao, tham gia vào để thu hút nổi bật thêm à? Lát nữa bị kéo đi party của cái này thì sao.

Ôi trời! Con người trong sáng này cứ thích đâm đầu vào chỗ bùn lầy thôi.

MC hơi sượng nhắc nhở: "Đây là Kim tổng phải không ạ? Giá đấu của chúng ta hiện tại đã đạt 600 triệu rồi ạ."

Lúc này, Taehyung mới nghiêng đầu qua Jungkook một cái đầy trấn an.

Ý là cứ yên tâm, người đó nhất định em sẽ cứu được.

Jungkook đơ người, Taehyung đính chính một câu khiến cả khán phòng vỗ tay phấn khích.

"500 nghìn USD!"
7

Lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba... Thành giao!

Kim Taehyung giơ bảng của Jungkook, hiển nhiên là người đó thuộc về Jungkook.

Jungkook ngơ ngác, lại đột nhiên ấm lòng.

Thì ra... cảm giác được che chở là thế này.
18

~ cut ~

Mong dân mình ở miền Trung sẽ vững vàng vượt qua bão. Xem tin mà sốt ruột :((

5


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận