Lọ Lem Hay Du Côn

Trời buổi tối đang mưa. Tại nhà họ Trương…
- Mẹ à! Dừng lại đi! Chị ấy đâu làm hại gì hai mẹ con mình đâu! – Ái Hương gào lên.
- Hương à! Ba nó đã giết ba con mà con còn bảo vệ cho nó là sao? – Bà ta nói.
- Ba mất không phải là do ba Gia Định! Ba tự tử mà…
- Ba con tự tử cũng là vì ông ta! Ông ta phải trả giá! – Bà ta ngắt lời con gái mình.
- Nhưng mà…
- Không nhưng nhị gì hết! Hết phòng con đi! – Bà ta quát.
Ái Hương khóc. Cả tối hôm nay cô cãi lý với mẹ để mẹ không làm hại Tường Vi nữa nhưng… Nhìn mẹ mà Ái Hương bắt đầu thấy mẹ mình thật sợ, không còn là một người mẹ hiền dịu như trước nữa. Quá đau lòng, Ái Hương chạy ra khỏi ngôi biệt thự mặc dù trời đang mưa.
- Bà chủ! Cô chủ không ở trên phòng! – Một người làm hớt hải chạy xuống.
- Cái gì?
- Dép cô chủ cũng không thấy chắc cô chủ đã đi ra ngoài!

Nhìn ngoài trời mưa to, bà ta lo lắng:
- Giờ này thì con bé có thể đi đâu?
Ngoài trời mưa to, thỉnh thoảng lại có cơn gió thôi qua. Một bóng cô gái mảnh mai đi dưới mưa. Ái Hương đi dưới mưa. Người ướt sũng. Toàn thân cô lạnh toát. Cô muốn trở về nhà nhưng cô không muốn về ngôi nhà đang chứa đầy tội lỗi kia. Cô mệt, muốn ngất đi. Cô bắt đầu đi lảo đảo và không may đụng trúng một cậu con trai. Cô lăn ra đất ngất luôn vì đã bị cảm lạnh.
Sáng sớm hôm sau – sáng chủ nhật thật mát lành, Ái Hương tỉnh dậy trong một căn phòng lạ hoắc. Kiểu trang trí y hệt một thằng con trai thích gọn gàng, ngăn nắp và sạch sẽ. Cô nhớ hôm qua bị đụng trúng vào một người đi đường nào đó rồi ngất luôn và không biết gì nữa.
- Cô dậy rồi à? – Một giọng nói vang lên.
Ái Hương nhìn ra phía cửa có một anh chàng đẹp trai, đeo kính bản to gọng đen, tay anh ta đang cầm một cốc café. Cô ngạc nhiên khi đó chính là một ngôi sao nổi tiếng về cả âm nhạc và điện ảnh - Kevin. Thấy Ái Hương ngẩn ngơ, Kevin nói tiếp:
- Hôm qua cô đi đụng trúng người tôi rồi lăn ra bất tình. Không biết nhà cô ở đâu nên tôi phải đưa cô về đây. Điện thoại cô cũng không mang nữa!
- Ơ! Cám ơn! – Ái Hương nói lí nhí.
- Sao nói bé thế! Thấy thần tượng nên ngại phải không! Cô yên tâm đi! Người đẹp trai, giàu có và nổi tiếng như tôi sẽ không để ý đến mấy fan như cô đâu. À đêm qua, cái bộ quần áo trên người cô là tôi phải lấy tạm của người khác để mặc hộ cô đấy. Tất nhiên là tôi phải thay ra cho cô rồi. – Kevin nói, mắt nhìn chằm chằm vào Ái Hương.
Mặt Ái Hương lúc này đỏ bừng, nửa tức giận nửa xấu hổ.
- Anh… Tôi không phải fan của anh từ mấy phút trước rồi. Cái bệnh ngôi sao của anh bắt đầu phát tác đấy hả đồ dê già… à không… nhìn anh trẻ thế này thì phải gọi là đồ dê trẻ chứ. – Ái Hương chọc Kevin khiến anh ta tức điên lên.
- Cái gì? Cô gọi tôi là gì hả đồ con cáo! Không phải là hôm qua cô đâm vào tôi để cố tình tiếp cận ngôi sao nổi tiếng như tôi đấy chứ!
“Ọe… ọe… Trời ơi! Không ngờ ngôi sao mình hâm mộ lại như thế này sao. Fan nào mà biết chắc anh ta cũng không còn một bóng fan kẻ cả có giỏi bao nhiêu đi chăng nữa.” – Ái Hương nghĩ.
- Dù sao cũng cảm ơn dê trẻ vì giúp tôi ngày hôm qua. Khi nào tôi sẽ đền anh sau! Bây giờ tôi có việc! À! Trả quần áo… - Ái Hương chưa dứt câu, Kevin đấy ném của áo của cô vào mặt cô. Quá tức tối, cô hét lên trước khi ra khỏi nhà anh. – ĐỒ DÊ XỒM – ĐỒ DÊ TRẺ - ĐỒ MẮC BỆNH NGÔI SAO.
- Cô… - Kevin tức xì khói nhưng không làm gì được vì cô đã đi rồi.
Ái Hương đi mãi mà không hiểu tại sao lại dừng ở nhà Tường Vi. Ái Hương bấm chuông. Một người làm ra mở cửa:
- Mời cô vào nhà! Tiểu thư đang đợi cô.
“Sao chị ấy biết mình tới?” – Ái Hương nghĩ. Vừa vào đến cửa, Ái Hương đã bị Tường Vi tra khảo:
- Hôm qua em đi đâu? Ở với ai? Ngủ ở đâu? Sao mà bỏ nhà đi hả?
- Hôm qua vì cãi nhau với mẹ nên em bỏ nhà đi. Lúc bị cảm, em tông phải anh chàng mắc bênh ngôi sao. Anh ta hãi quá mà không biết nhà em nên đành đưa em về nhà anh ta để chăm sóc.

- Ừ! Thế tại sao lại cãi nhau với bà ta?
- Vì… mẹ nhất quyết muốn giết chị để trả thù cho ba em. Em ngăn cản nhưng mà… Chị à! Chị giúp em được không? Mẹ em vào tù hay chết cũng được nhưng hãy ngăn mẹ em lại, đừng để bà ấy đán thân quá saai vào tội ác. Từ khi ba em mất, mẹ em đã giết quá nhiều người. Em không muốn thấy mẹ ngày một xa lạ như thế… hức… hức… - Ái Hương vừa nói vừa khóc. – Chị cho em ở lại đây đi. Nhưng đừng nói với mẹ em.
- Ừ! Tý chị mua quần áo cho. Chứ em đem theo có hai bộ mặc sao đủ.
Thứ hai, tại trường THPT A…
Một chàng trai bước vào trường với một mái tóc vàng óng. Anh ta đeo kính bản to gọng đen. Sống mũi cao nhưng khuôn mặt lại giống người châu Á. Anh ta là con lai của một người đàn ông giàu có ở Anh và một người phụ nữ tài ba ở Hong Kong. Nhưng không chỉ thế, anh ta còn là…
- Ahhh! Kevin đến trường chúng ta kìa…. Không biết anh ấy học lớp nào nhỉ…. Nhưng thôi mặc kệ. KEVIN! I LOVE YOU! – Các học sinh nữ nháo nhào khi nhìn thấy thần tượng của mình. Vâng! Không ai khác chính là Kevin, ngôi sao teen của chúng ta.
- Ái Hương! Thần tượng của em đến trường chúng ta kìa. – Tường Vi nhìn ra cửa sổ. Hơi cười khi nhìn thấy Kevin.
- Em không quan tâm! Anh ta là đồ dê trẻ. – Ái Hương khó chịu trả lời.
- Ơ! Không phải chứ! Kevin là người cứu em trong trận mưa hôm thứ 7 đó hả. – Tường Vi thấy Ái Hương đáng sôi máu nên không nói nữa cho đến khi…
- Các em! Chúng ta lại có thêm bạn mới! - “Quái lạ! Lớp 12A1 mình chủ nhiệm năm trước có 6 đứa xinh đẹp chuyển vào! Năm nay lại thêm hai đứa cũng xinh đẹp nữa! Lớp 12A1 này tốt phúc thật!” – Cô chủ nhiệm vừa nói vừa nghĩ. – Đó là bạn Kevin.
Cả lớp lại nháo nhào. Riêng mười một đứa bàn cuối (bây giờ là có thêm Ái Hương nên là mười một) im thin thít không nói gì.
- Lớp trật tự! – Lớp trưởng lên giọng. – Bạn ngồi cạnh mình nè. Mình là lớp trưởng nên có gì không hiểu về lớp hay về trường thì cứ hỏi mình cho tiện. – Rồi lại xuống giọng nhẹ nhàng.
- Ah! Con cáo điên. – Kevin nhìn thấy Ái Hương liền chỉ tay về phía cô.

- Cái gì hả? Đồ dê trẻ kia! Muốn kiếm truyện hả? – Ái Hương bị goi là “cáo điên” không chịu nổi liền sôi máu đấu khẩu với Kevin nhưng… Kevin là người thua. Đúng là lưỡi đàn bà.
- Cô cho em ngồi cạnh bạn Ái Hương. – Kevin nói rồi nở nụ cười nham hiểm.
- Em phản đối. – Ái Hương cãi nhưng cô đã đồng ý cho Kevin mất rồi.
Ái Hương nhìn Kevin bằng một ánh mắt tia lửa điện. Cả hai lại đấu thị giác cho đến khi Kevin nhìn thấy Tường Vi.
- Oh! My young sister. – Kevin kêu lên.
- Hi! Anh Kevin! Lâu rồi không gặp. Tưởng anh đi học đại học! Sao lại học lại lớp 12 thế này. – Tường Vi vui vẻ đón chào Kevin trong sự ngạc nhiên của mọi người.
Cả hai đang định ôm nhau thì Nam Phong xen vô. Anh đang ghen đó.
- À quên không giới thiệu. Kevin là anh trai kết nghĩa của mình ở Anh. – Tường Vi nói. Cả lớp ngạc nhiên.
Rồi cô nói thì thầm với chín người kia. – Anh ấy biết mình là TracyV rồi nên không cần giấu anh ấy chuyện của bang. Mà anh Kevin là thành viên bí mật của bang Death mình đấy!
- Hả? Không ngờ… chị Tường Vi nhà ta quan hệ rộng ghê! Quả không hổ danh là chị… hơ hơ… hắt xì - Tý nữa thì Tam Quỷ nói tuột ra. May mà nhờ có cái hắt xì nếu không bốn chị nhà ta cho họ một trận tơi bời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui