Lỡ Đụng Phải Tổ Kiến Lửa Thì Chạy Còn Kịp Không


Đám người nháo nhào tìm người đàn ông đang nhìn cô với ánh mắt tràn đầy sát khí.

Chúng tiến gần đến chỗ hai người ,cô như ngừng thở cầu nguyện:-Trời cao chứng dám đời con chưa từng làm hại chúng sinh trừ mấy con vật hy sinh vì mục đích cao cả của nền dược học.

Xin rủ lòng thương con còn trẻ người non dạ vì đi ăn mà dính đến xã hội đen tha cho con một mạng.

Thiên linh linh địa linh linh ,ông thổ địa đất người phù hộ cho con.

Bỗng một tên kêu lên :-Có tên nào vừa chạy qua kìa.

Anh em đuổi theo!!Thoáng chốc con hẻm chỉ còn lại anh và cô.

Vết thương của anh càng ngày càng chảy máu càng nhiều.


Tầm nhìn anh trở nên mơ hồ rồi mất ý thức.

Trước khi ngất anh nghe thấy cô hốt hoảng:-Toang rồi,thanh niên này chết thì mai sau danh tiếng của mình đi đời mất.

Kể ra cũng tiếc cho một chàng trai đẹp dường này mà chết trẻ.

Yên tâm tôi sẽ cố gắng cứu anh ,người đẹp.

Cô bắt một chiếc taxi về khách sạn.

Tại sao không đến bệnh viện ?Bộ ngu hay gì mà đến đấy xong bị mấy tên kia bắt gặp giết cả cô chứ chả đùa được.

Hạ Nhiên ngồi trên xe nhìn về phía bầu trời sắp tối:-Ở đây thật đẹp mà.

Thế quái nào mình lại dính vô một đống rắc tối nơi đất khách quê người vậy trời ?Đời thật khổ quá đi mà.


Đến khách sạn nhờ sự thân thiện và mến khách của nhân viên cô nhanh chóng đưa anh lên phòng mình bằng xe lăn(cho đỡ nặng chứ một mình cô khênh sao nổi).

-Xem ra dao có cả độc rồi.

May cho anh đấy gặp đúng một đứa học dược lại là thiên tài như tôi,không là về thăm hỏi xong ở lại nhà của ông bà tổ tiên dưới đấy luôn.

(T có cảm giác nu9 của chúng ta xem ra hơi tự luyến rồi ha.

Nhưng thôi chị giỏi chị có quyền)Vất vả mấy tiếng đồng hồ cô cũng loại bỏ hết độc tố trong người anh.

Mệt quá cô thiếp đi trên sofa ở phòng khách.

Sáng hôm sau những chú chim hót líu lo ngoài cửa sổ khiến cô tỉnh giấc.

(Bả lười ghê á,chim mà hót là sáng bảnh mắt ra rồi)Cô từ từ mở mắt chào đón cô là khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của người đàn ông cô cứu hôm qua và con dao phẫu thuật kề sát cổ.

Cô bừng tỉnh trong mơ màng vội bật chế độ chuyển ngữ trong đầu ,nói:- Trời ơi !Anh trai tôi vừa cứu anh mà!(Yên tâm đi chị ngày tháng dao kề cổ súng dí đầu bắt cóc như cơm bữa còn dài mà).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận