Phải biết, tội phạm tình nghi số một rất nguy hiểm, một khi bọn họ nhận thức được mình sắp bị bắt, không còn đường chạy trốn thì họ sẽ điên cuồng làm bị thương mọi người, mỗi lần cảnh sát vây bắt đều mang theo súng.
Cấp dưới của nah là từ đồn cảnh sát đến đây, nhất đính sẽ mang theo súng, nhưng Lê Trú thì không, mà anh giờ lại còn chỉ có mỗi mình di vào trong và khóa cửa lại.
Hai người cấp dưới vội vàng trợn mắt nhìn nhau.
Khóa cửa không phải vì gì khác, mà là vì khi anh vừa mới bước vào trong, anh đã lập tức cảm nhận được có một âm thanh gì đó hơi khác lạ.
Anh không biết chắc đó là cái gì, có lẽ là do đang giấu ai đó, nên anh mới không để cấp dưới vào trong.
Nhìn bốn xung quanh, không phát hiện ra có người nào cả, đến nửa cái bóng của chị Lan cũng không thấy đâu, có lẽ chị Lan không ở đây.
Nhưng cái thứ âm thanh phát ra đó, hình như là tiếng rên rỉ của phụ nữ, vậy đó là ai?
Lê Trú căng mắt ra nhìn, từng bước từng bước tiến đến tủ quần áo, cái nơi duy nhất có thể giấu được người bên trong, đồng thời cũng rất cảnh giác để ý xung quanh.
Anh không vội vàng mở tủ quần áo ra, mà tỉ mỉ quan sát một lúc, cái thứ tiếng quái dị đó đúng thật sự là phát ra từ đây.
Một lúc lâu sau, anh lạnh lùng lấy chân đá cánh cửa tủ ra.
Bên trong không hề có ai cả, nguồn gốc của âm thanh là từ một cái điện thoại.
Màn hình đang sáng lên, hình ảnh chuyển động và phát ra âm thanh yếu ớt.
“A….
a….
.
” Giọng rên rỉ của phụ nữ, nó nghe rất rõ ràng.
“Ưm, của anh thật to….
.
” Cùng với những lời nói xấu hổ này, âm đạo của cô ta đã bị người đàn ông đâm dương vật vào.
Dương vật dài như một thanh sắt dùng sức đẩy vào trong âm đạo cô ta, mép âm đạo nhớp nháp mở rộng ra, âm đạo nhìn càng thêm ửng hồng mong manh, âm đạo ửng hồng của cô ta được quay rất rõ ràng dưới ống kính, nó như một cái miệng nhỏ nhắn đang cố gắng nuốt lấy dương vật to lớn của người đàn ông.
“Nhẹ thôi, nhẹ thôi! Sâu quá rồi….
”
Dương vật hơi rút ra khỏi âm đạo của cô ta, sau đó lại đâm mạnh vào, đâm thẳng vào trong đâm đạo, có chút máu và dâm thủy chảy ra bên ngoài.
Góc quay này vô cũng chân thực, mọi thứ được phơi ra rõ mồm một, thâm chí còn thấy rõ cả phần lông mu thô ráp của người đàn ông, có vẻ như tên quay phim quay rất gần, nó giống như, khi hắn ta đang đụ cô ta, thì có một người nữa đã lấy máy ra quay, và góc quay rất gần với dương vật hắn.
Gương mặt của hai người này không hề bị lộ trên phim, nhưng Lê Trú biết rất rõ đó là ai.
Không ai biết rõ âm đạo của Uyển Thu bằng anh.
Trên bụng dưới của anh có một vết sẹo, mà người đàn ông trong đoạn phim này cũng có một cái y hệt anh.
Hai tay anh đang buông thõng bên dưới giờ đây đã nắm chặt lại, nổi cả gân xanh, chứng tỏ anh đang tức giận vô cùng.
Đây là một sự khiêu khích, không còn nghi ngờ gì nữa.
Vừa rồi là anh lo lắng bên trong nhà còn có chứng cứ gì đó bất lợi cho Uyển Thu, nên mới không cho cấp dưới cùng vào, nếu không, đoạn phim khiêu dâm này của anh và cô có lẽ đã bị bại lộ rồi.
Một đoạn phim khiêu dâm như này sẽ trở thành chứng cứ, bị cảnh sát giữ lại, tất nhiên sẽ điều tra sâu hơn vào, như vậy sẽ nhanh chóng tra đến anh mà thôi.
Ha, không bắt được con chó dẫn đường của bọn chúng, mà lại còn tự đem nộp mình lên.
Lê Trú ném cái điện thoại trong tay xuống đất làm cái ‘bốp’, màn hình tối đen lại, nứt ra, rốt cuộc thì cái tiếng rên rỉ đó cũng dừng lại.
Chi Lan rốt cuộc có đến đây không? Hay đến mà chạy mất rồi? Nhưng, cô ta làm sao mà chạy thoát! Cửa trước cửa sau đều có cảnh sát bao vây cơ mà, thậm trí trên tầng thượng cũng có người của anh giám sát, toàn bộ tình hình đều nằm trong tầm kiểm soát.
Lê Trú không thể thất bại, anh không hề để lộ ra bất cứ gì, vòng vây này đến một con ruồi cũng không thể thoát được, huống chi là cả một con người!
Nhưng bây giờ, anh thật sự đã bị chơi cho một vố rồi.
Nhà của Uyển Thu bé hơn của anh rất nhiều, chỉ khoảng 50m vuông, cho dù có là một con gián, anh cũng sẽ nhìn ra ngay.
Chết tiệt!
“Sếp! Không có chuyện gì chứ!” Cấp dưới đứng bên ngoài ngõ cửa, rõ ràng bị tiếng động khi nãy dọa cho, sợ anh ở bên trong xảy ra chuyện.
Nhưng Lê Trú làm gì còn tâm trạng mà trả lời, anh đang nghĩ xem sao lại như thế này.
Không có ai có thể thoát được, tuyệt đối không ai thoát được.
Chỉ có một khả năng, chị Lan không hề đến đây.
Uyển Thu….
Anh nhớ lại những gì cô vừa nói với anh, gương mặt anh lạnh lùng, anh cau mày, ánh mắt đầy thù địch khiến ai nhìn cũng phải sợ hãi.
Cô lừa anh.
Lê Trú nhắm chặt mắt lại, thở dài một cái, cơn tức giận biến thành một thứ gì đó khiến anh như phát điên lên.
Anh muốn giết chết Uyển Thu, giết chết cô ngay lập tức.
Uyển Thu ngồi ở quán ăn thấp thỏm chờ đợi, đợi anh gọi điện thoại, hoặc anh sẽ đích thân đến, đến và nói với cô, mọi chuyện đều ổn cả rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...