Khi Uyển Thu trở lại căn hộ đã là mười một giờ đêm.
Cô liên tục nghĩ về người đàn ông bí ẩn kia, không phải vì bất kỳ lý do đặc biệt nào, chỉ đơn giản bởi vì anh là khách hàng đầu tiên của cô.
Ban đầu, cô làm hướng dẫn chương trình thời sự cho một công ty truyền thông.
Đây là một chương trình phát sóng công khai rất nghiêm túc, đồng thời cũng có rất nhiều người xem.
Mặc dù vì để tặng lượt xem, thỉnh thoảng cô vẫn mặc váy ngắn khoe đôi chân xinh đẹp của mình.
Nhưng nó hoàn toàn khác với công việc live stream khiêu dâm.
Trước đây 100% là công việc tử tế.
Sau đó, có một người đàn bà lạ mặt không biết nhìn trúng gì ở cô, chủ động tới đề xuất công việc, muốn Uyển Thu live stream, mỗi lần chỉ cần gặp một người đàn ông, nhưng tiền gấp mười lần của công việc hiện tại, muốn nhận việc hay không?
Uyển Thu nghĩ rằng đó là một trò lừa đảo nên mặc kệ.
Tuy nhiên, đêm đó, cô nhận được một cuộc gọi đầy cảm kích từ mẹ mình, "Uyển Uyển, cảm ơn cấp trên của con giúp mẹ nhé.
Họ là những người tốt, biết cha con bị ốm nặng, phải phẫu thuật, đưa một trăm nghìn ứng giúp chúng ta.
Lúc đầu mẹ không nhận nhưng người ta tốt bụng nói rằng không sao, nếu muốn sau này trả cũng được, còn nói rằng đó là phúc lợi cho nhân viên của công ty con.”
Ngay lúc đó, Uyển Thu tưởng rằng mình đang mơ.
Sau cú sốc quá lớn, cô lại cảm thấy khiếp người, dường như đó không phải chỉ có một người phụ nữ, mà là một băng đảng, một nhóm người giàu có và quyền lực, những người có thể dễ dàng kiểm soát tình hình của cô! Không chỉ biết công việc hiện tại mà còn chèn ép cô phải làm việc đó, thậm chí còn biết gần đây cô rất thiếu tiền.
Lúc đầu cô còn tưởng là ban giám đốc công ty, nhưng phát hiện thì ra không phải, địa vị của những người đó còn cao hơn nữa, nhưng cô không biết, cũng không tưởng tượng được cao đến mức nào.
Tất nhiên cũng có những phân vân và lưỡng lự, thế nhưng cuối cùng cô cũng đồng ý, sau một thời gian được “rèn luyện”, giờ cô đã chính thức là một “công chúa”.
Và người đàn ông tối nay là người khách đầu tiên của cô.
Phải nói nhãn quan của người phụ nữ này quả thực rất tốt, trong công ty truyền thông có rất nhiều mỹ nữ, nhưng trong nháy mắt bà ấy đã nhìn trúng Uyển Thu có tiềm năng trở thành một hồ ly tinh.
Có lẽ là do trong lần đánh giá live stream, cô đã có một cách tiếp cận khác mọi người, đó là múa cột giữa đám đông để thể hiện tài năng của mình, lúc đó không ít nam nhân viên đã đỏ mặt.
Lợi thế lớn nhất trên cơ thể của Uyển Thu là vẻ quyến rũ tự nhiên, thậm chí có phần ngây thơ.
Bởi cô không hề cảm thấy xấu hổ khi phô diễn hình thể và vũ đạo sexy mà ngược lại, cô rất bình tĩnh, không quan tâm đến ánh mắt của người đối diện.
Uyển Thu đang tự hỏi liệu đêm nay hành động có táo bạo quá không, lần đầu chơi lớn như vậy, những lần sau phải làm thế nào để cám dỗ sâu sắc hơn? Còn về “phun nước” mà cô khoe khoang khoác lác lúc đó, thực ra cô vẫn chưa làm được, cần phải luyện tập.
Tấm gương phủ một lớp sương mờ, phản chiếu lại sự trần trụi nóng bỏng của cô, lòng bàn tay trắng nõn duỗi thẳng đặt giữa hai đùi, vuốt ve không mấy khéo léo, lông trên cơ thể thưa thớt không che được hai môi âm hộ hồng hồng, theo động tác của cô mà bị tác động.
Hơi thở của cô ngày càng gấp gáp, lồng ngực của cô nhấp nhô ngày càng nhiều hơn, hai núm vú nhọn cọ vào mặt gương mát lạnh, khiến cô rung lên một cách đầy kích thích, phát ra tiếng rên như mèo kêu, vươn tay giữ lấy tấm gương, phà hơi thở tỏa ra làm nhòe đi mặt gương.
Cô nhẹ nhàng chơi đùa âm đạo của mình, nhắm mắt nhớ lại cách người phụ nữ trong video đã làm điều đó.
Âm đạo co bóp mạnh, bên trong co thắt và trơn tuột, ngón tay vào sâu hơn...
Dù sao cô vẫn là một trinh nữ, khó có thể tàn nhẫn với bản thân, cô không có kinh nghiệm tình dục thực sự, cô sợ xâm nhập sâu, sợ đau, sợ làm rách nó.
Vì vậy, chỉ có thể siết chặt hông và co rút phần dưới của mình một cách mạnh mẽ.
Trong video, người phụ nữ được an ủi bởi một người đàn ông, ngón tay của người đàn ông, môi và lưỡi của người đàn ông, hết ra lại vào trong âm đạo của cô ta, sau đó thì nước phun ra.
Hiện tại cô đang tự mình làm, nhưng không được như video này.
Nếu như có một người đàn ông để vuốt ve...
"Ư..." Cô thở hổn hển, tựa trán vào gương, tầm mắt rơi xuống đầu vú cứng ngắc đỏ ửng.
Cô ngủ thiếp đi ngay khi chạm vào gối, nhưng bị đánh thức bởi hơi nóng vào nửa đêm.
Mở đôi mắt lim dim tỉnh dậy, cô nhìn lên, đèn báo của điều hòa lại tắt.
Cái quái gì vậy, sao lại bị cúp điện, đây đã là lần thứ ba trong tháng này! Cô cáu kỉnh ngồi dậy và uống cạn cốc nước lạnh trong ly.
Trời nóng đến mức chưa đầy năm phút cô đã toát mồ hôi, chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, cô chạy ra ngoài hít thở.
Giống như vài lần trước, cô mở cửa hành lang, đón gió thổi đến.
Đây là tầng 16, tầng cao nhất của một tòa nhà nhỏ, theo lý thuyết sẽ không có người đi ngang qua vào giờ này, nhưng vào lúc này, cô có thể nghe thấy rõ ràng tiếng bước chân.
Tạch, tạch, tạch, rất bình tĩnh, hẳn là một người đàn ông.
Màn đêm rực rỡ, nhưng ánh đèn lại mơ hồ và mờ ảo, mùi vị cơ thể nóng bỏng và khêu gợi từ từ tỏa vào không khí.
Trong bầu không khí như vậy, có một ngọn lửa vô hình không ngừng bắt đầu bị khuấy động.
Khi người đàn ông đến gần, Uyển Thu không hề sợ hãi, thậm chí còn nảy ra một ý tưởng điên rồ.
Giống như trong phim, khi anh đi ngang qua thì chặn lại, chủ động hôn anh, nếu anh cũng tỏ ra ham muốn thì hãy cùng anh tình một đêm.
Thứ đầu tiên lộ ra là cái bóng của anh, rõ ràng là vạm vỡ, dáng người cao ráo với bờ vai rộng.
Hình như có điếu thuốc trong miệng, trên mặt đất có bóng phản chiếu dài và mảnh.
Ngay sau đó, Uyển Thu nhìn thấy những tia lửa yếu ớt.
Sắp đến nơi, ở góc cầu thang, cô nhìn thấy anh đi ngang.
Nhìn thoáng qua, Uyển Thu đã biết đây là một người đàn ông khá đẹp trai.
Quả nhiên, phán đoán của cô là đúng.
Ánh sáng hành lang quá mờ, ngũ quan của người nào không đủ góc cạnh cũng có thể bị làm mờ đi, nhưng khoảnh khắc anh xuất hiện, Uyển Thu đã ghi nhớ rất sâu khuôn mặt của anh, có thể thấy được, ngũ quan của anh góc cạnh như thế nào.
Người đàn ông này thân hình uy mãnh đến mức bộ đồng phục cũng không thể che giấu được cơ bắp cuồn cuộn, làn da màu đồng, mái tóc đen gọn gàng sạch sẽ, ngũ quan anh khí sắc sảo.
Lượng hormone nam tăng vọt thực sự khiến tim Uyển Thu đập nhanh hơn.
Một người đàn ông như vậy...!Anh sống cùng tầng với mình sao? Tại sao tối nay cô mới nhận ra?
Anh càng đến gần, tim cô càng đập nhanh hơn, khi anh bước tới hoàn toàn, hai má cô hơi nóng, có chút lo lắng anh nhìn thấy trên mặt cô ửng hồng, nên cô quay mặt sang một bên.
Rõ ràng vừa rồi đang nhìn chằm chằm, nhưng khi anh đến gần lại tránh đi, người đàn ông có chút tò mò về phản ứng của cô.
Cô nghe thấy tiếng hừ nhẹ của người đàn ông, giống như cười mà không phải cười.
Với ánh sáng yếu ớt ở hành lang, Uyển Thu có thể nhìn thấy quân hàm chiếu sáng rạng rỡ trên người anh, thì ra là một cảnh sát.
Không có gì ngạc nhiên khi anh khí vũ hiên ngang, cả thân toát ra hàn khí, khiến người khác nhìn mà phát khiếp.
Người đàn ông đi ngang qua cô, cô không có can đảm để ngăn anh lại, cô có ngửi thấy mùi khói nồng nặc trên đầu mũi, cũng như mùi hương nam giới độc đáo từ anh, cô cảm thấy có chút nóng rang.
Khi đến chỗ đèn sáng, anh lấy điếu thuốc trên miệng ra, đặt vào giữa các ngón tay một cách thản nhiên, sau đó quay lại liếc nhìn cô.
Ánh sáng chỉ chiếu sáng nửa khuôn mặt anh, làm cho đường nét của anh vô cùng cương nghị, góc cạnh sắc bén như được dao khắc.
Uyển Thu ở đó bất động nhìn anh, bất giác bắt đầu mơ tưởng về tình tiết như trong phim: Anh bước tới, ôm lấy khuôn mặt cô rồi hôn lên, sau khi cô sững người trong một giây xong sẽ chủ động vòng tay qua cổ anh, hôn lại mãnh liệt hơn…
Trong điều kiện cảnh vật xung quanh u tối không rõ như hiện tại, đôi mắt của anh có vẻ như càng thâm trầm tối tăm hơn, ánh nhìn của anh dừng lại trên khuôn mặt của cô.
Cô nắm chặt góc váy, ánh mắt lấp lánh nhìn anh.
Anh lần đầu lên tiếng: "Đang là nửa đêm, con gái không nên ra ngoài một mình."
Anh nhắc nhở cô nên giữ an toàn, thật là phong độ.
Cô giải thích: “Đang mất điện, ở trong phòng nóng quá nên em phải ra ngoài cho mát”.
“Làm sao có thể được?” Khóe miệng của anh có vẻ nhấc lên cười “Đèn trên hành lang vẫn còn bật mà.”
Nhưng trước giờ cô chỉ toàn học khoa văn, là một kẻ ngốc vật lý, cô nói một cách hiển nhiên: "Đèn trong phòng và đèn hành lang không cùng đường dây.
Ở đây lâu năm đều thấy nó sáng."
Người đàn ông cũng không chê cô ngốc nghếch, anh liền lấy chìa khóa ra mở cửa, sau đó đưa tay bấm công tắc.
Với một tiếng "bốp", đèn trong phòng anh bật sáng.
Uyển Thu kinh ngạc vui mừng tưởng rằng đã có điện, thế là đi vào phòng của mình để bật đèn, hy vọng một giây tiếp theo sẽ có đèn sáng, nhưng trời vẫn tối đen như mực.
Cô nhấn thêm vài lần nữa, nhưng vẫn không có chuyển động, thậm chí không có âm thanh "xèo xèo" từ dây tóc.
Lúc này cô mới hiểu thì ra căn hộ của mình đang ở có vấn đề, mấy lần cúp điện trước đó chắc hẳn cũng là như vậy.
"Này, anh ơi, anh có thể giúp em..." Cô đẩy cửa định đi ra ngoài tìm anh, nhưng vừa ngẩng đầu thì cánh cửa đối diện đã đóng lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...