Lithromantic FULL


Ngày Mẫn Việt xuất viện cũng đúng là sinh nhật của Hứa Thời Diên.

Mẫn Việt không có thời gian để chuẩn bị quà nên tính mua cho cậu trai những gì cậu muốn.
Lúc Hứa Thời Diên ở trong phòng bệnh thu dọn đồ thì nghe Mẫn Việt hỏi: “Em có muốn gì không?”
Hứa Thời Diên suy nghĩ một lúc rồi nói: “Có… Em muốn ở với anh.”
Thực ra trước đây sinh hoạt của hai người họ cũng không khác gì ở chung với nhau, đồ trong nhà cũng là một cặp, cái Hứa Thời Diên muốn là Mẫn Việt chính miệng cho phép, chấp nhận đối phương bước vào cuộc sống của mình.
Mẫn Việt nhíu mày, “Đơn giản vậy sao? Chúng mình ở cùng nhau rồi mà? Nếu em muốn có thêm gì thì mua thêm chuyển tới cũng được.”
Mẫn Việt nghĩ nếu đã tỏ tình rồi thì phải chịu trách nhiệm, sau này anh sẽ cố hết sức để thỏa mãn cậu trai, để cậu vui vẻ nhất có thể, dù hai người có đi bao xa thì ít ra phần ký ức này sẽ là phần ký ức đẹp nhất.
Mẫn Việt đồng ý quá nhanh làm Hứa Thời Diên thấy vừa sợ vừa bất ngờ, chưa tiêu hóa hết hạnh phúc thì đã nghe Mẫn Việt hỏi tiếp: “Hứa Thời Diên, còn muốn thêm gì nữa không?”
“Còn, anh đừng gọi cả họ tên em ra có được không?”
“Gọi em là Thời Diên à?”
“Em gọi anh là anh bé ngay cả lúc thường có được không?”
“…” Mẫn Việt nghĩ đến cảnh Hứa Thời Diên gọi anh bé dài anh bé ngắn là nổi cả da gà, “Khụ, thôi, ít gọi cái đó thì hơn.”
Hứa Thời Diên thấy Mẫn Việt khó xử nhưng cũng không từ chối thẳng thừng nên bật cười: “Em đùa thôi…”
Mẫn Việt mỉm cười nhìn Hứa Thời Diên vui vẻ, trái tim anh bây giờ cứ nóng nóng tràn đầy cảm giác hạnh phúc dịu dàng.
Mẫn Việt về đến nhà thì ngồi nghỉ trên ghế salon, Seeger thong thả nhẹ nhàng nhảy lên đùi anh nằm sấp xuống, Lý Bạch thấy vậy cũng chạy đến bên chân Mẫn Việt, nó không nhảy lên được nên chỉ có thể bám lấy ống quần Mẫn Việt kêu lên mấy tiếng ư ử đáng thương.
Mẫn Việt đang định ôm Lý Bạch lên thì nó đã bị Hứa Thời Diên túm sau gáy, Hứa Thời Diên đặt nó trên đùi rồi giả bộ quát nạt: “Sao mấy đứa cứ thích bạn trai của ba hả?”

“Gâu! Gâu!” Lý Bạch không để ý đến Hứa Thời Diên mà cứ muốn nhảy sang bên Mẫn Việt.
Hứa Thời Diên thở dài giữ lấy nó, “Con không ngoan được như Seeger, nhảy lên người cha rồi đụng vào vết thương cha con thì sao?”
Hình như Lý Bạch hiểu nên ngoan ngoãn cọ vào bụng Hứa Thời Diên không quấy nữa.
Hứa Thời Diên đột nhiên nói: “Mẫn Việt, tầm này năm ngoái là lần đầu mình gặp nhau đó anh nhớ không?”
Mẫn Việt im lặng giây lát rồi trả lời: “Thực ra anh không nhớ lắm nhưng sau này sẽ nhớ.”
“Em chỉ muốn nhắc lại rằng thật may là em đã gặp anh thôi.”
Hứa Thời Diên nhẹ nhàng ôm lấy Mẫn Việt, giữ lấy mặt anh rồi ịn một nụ hôn thật sâu lên trán.

Đang định tách ra thì Mẫn Việt lại chủ động ôm cổ Hứa Thời Diên cho bốn cánh môi chạm nhau.

Hứa Thời Diên lẳng lặng phút chốc để tận hưởng khoảnh khắc Mẫn Việt chủ động hiếm hoi rồi đè lại gáy anh cho nụ hôn này thêm sâu.
Lý Bạch lại nghe thấy tiếng “chụt” từ trong miệng của hai chủ nhân nhà mình, tưởng là họ đang ăn gì đó nên nó víu quần Hứa Thời Diên ý muốn nghiên cứu xem đang ăn gì.
Hứa Thời Diên bị Lý Bạch quấy đến hết cách nên chỉ có thể lưu luyến rời khỏi môi Mẫn Việt.

Hai người nhìn nhau rồi cùng bật cười vui vẻ.
Trong phòng tắm, Hứa Thời Diên cầm khăn lông thấm nước ấm kiên trì muốn tắm cho Mẫn Việt.
Hai miệng vết thương trên người Mẫn Việt vẫn chưa cắt chỉ, chưa đụng nước được nên anh khó tự tắm cho mình, nhưng mà cái chuyện này thì Hứa Thời Diên vui vẻ tình nguyện làm giúp.
Dưới ánh đèn vàng và nhạc nền là tiếng nước chảy có vẻ hơi gợi tình.


Hơn nữa hai người cũng lâu lắm không làm rồi, yêu thương phân bổ pheromone kêu gào Hứa Thời Diên kết hợp với người yêu, Hứa Thời Diên không thể không cứng khi mà nhìn thấy cơ thể người yêu lõa lồ trước mắt.
Nhưng cứng lên rồi thì lại nhìn thấy vết thương chưa lành của Mẫn Việt, hắn cảm thấy mình thật là một thằng súc vật, còn dám có tư tưởng bậy bạ với cả bệnh nhân.

Sau cùng thì hắn cũng không thể làm gì khác hơn là im lặng ngồi đằng sau lau lưng cho Mẫn Việt.
Nhưng mà Mẫn Việt đã thấy quần Hứa Thời Diên phồng lên qua gương rồi, anh không nhịn được cười vòng tay ra phía sau xoa nhẹ cây hàng của cậu thanh niên qua một lớp quần.
Hứa Thời Diên run lên, vội vàng nói: “Khụ khụ… Để… Để chút nữa em tự giải quyết.”
“Chẳng phái trước đây em rất thích bắt anh làm mấy chuyện này à? Sao bây giờ…”
“Sợ anh không thích.” Hứa Thời Diên cắt ngang Mẫn Việt.
Hắn không muốn nhớ lại kí ức hồi mới gặp Mẫn Việt, khí ấy hắn quá ích kỷ, đối xử thật sự không hay với Mẫn Việt, cũng chẳng để lại được ấn tượng gì tốt đẹp.
Mẫn Việt thương cậu thanh niên cứ phải cận thận từng chút một như thế, anh quay người nửa ngồi nửa quỳ cởi quần cậu trai, hôn nhẹ lên dương v*t cách lớp quần lót, “Không phải là anh không thích, sinh nhật em anh chưa tặng được quà nên hôm nay để anh phục vụ em.”
Hứa Thời Diên nhìn động tác quá mời gọi của Mẫn Việt đến cứng đơ cả người, cũng không biết nên làm gì để đáp lại.

Nhưng Mẫn Việt cũng không quan tâm Hứa Thời Diên có trả lời hay không anh đã cởi hẳn quần lót của cậu trai ra rồi.
dương v*t căng cứng bật khỏi quần, quẹt nhẹ một đường qua môi Mẫn Việt để lại một vệt nước óng ánh.

Mẫn Việt ngước lên nhìn, sau đó dùng hầu kết, bên gáy để cọ vào bao quy đầu sau cùng là rơi xuống môi.

dương v*t căng đến run rẩy tiết ra dịch nhờn.

Hơi thở Hứa Thời Diên càng ngày càng nặng, càng mong ngóng được cắm vào miệng của người đàn ông.

Mẫn Việt không trêu nữa, anh há miệng nuốt lấy cây dương v*t căng đầy, anh thả lỏng khớp hàm dưới để cây hàng có thể vào sâu hơn chút nữa.
Hứa Thời Diên không dám lộn xộn, một tay hắn đặt lên vai Mẫn Việt, một tay vuốt ve má anh, hắn nhìn chằm chằm người đàn ông quỳ phục trước mình không chớp một giây.
Đầu nhũ của Mẫn Việt dựng lên do tiếp xúc với không khí lạnh, lớp da mềm mịn cũng nổi lên một tầng da gà, hầu kết lăn qua lăn lại do động tác nuốt nước bọt.

Mẫn Việt chăm chú phục vụ, đôi môi cũng hóa thành màu đỏ tươi khiến người khác muốn giày vò, mũi anh thỉnh thoảng còn lấp ló sau lông mu như đang chơi trốn tìm.
Hứa Thời Diên chỉ cần nhìn cảnh này thôi là đá quá đủ kích tình rồi, không cần bất cứ một thức tác động nào khác.
dương v*t ướt át được khoang miệng nóng bỏng mềm mại bọc lấy, bao quy đầu được nút ngay chỗ vòm miệng trên, Mẫn Việt nghiêng người về phía trước làm dương v*t cắm sâu xuống tận hầu kết, phản ứng sinh lý khiến cổ họng và dạ dày anh co thắt, anh vừa nôn khan nhưng cũng vừa siết chặt lấy bao quy đầu, thoải mái đến mức Hứa Thời Diên thở một hơi dài đê mê.
Mẫn Việt tiếp tục thả lỏng cổ họng để có thể nuốt được hết dương v*t to dài của cậu thanh niên, chỗ nào không nuốt được thì dùng tay.

Bắt đầu có nhịp điệu thì anh mô phỏng lại hành động làm tình, phun ra nuốt vào rồi thỉnh thoảng còn đâm sâu vào họng.
Nhưng khi Mẫn Việt nôn khan một lần nữa thì Hứa Thời Diên lại không nỡ, hắn thấy Mẫn Việt chảy nước mắt sinh lý nên không muốn làm khổ anh thêm.

Hắn rút dương v*t ra khỏi khoang miệng nóng bỏng rồi kéo Mẫn Việt dậy.
Mẫn Việt nghi ngờ: “Không thích à?”
“Thích chứ, em thích lắm…”
Hắn kéo Mẫn Việt qua hôn mà không để ý anh vừa mới khẩu giao xong, lưỡi hắn luồn vào trong, liếm láp, khiêu khích.


Một tay hắn luồn xuống dưới vuốt ve dương v*t của Mẫn Việt, đến khi tay hắn chạm vào dương v*t anh thì mới phát hiện gậy th*t của anh đã cương cứng từ bao giờ.
Không hề có bất cứ hành động kích dục nào mà đã cương chỉ vì vừa khẩu giao? Điều này làm Hứa Thời Diên cực kỳ hưng phấn, chắc chắn Mẫn Việt rất yêu hắn, bởi vì chẳng ai ngậm một cái dương v*t tanh mặn mà trong miệng mà lại cương cả?
Hứa Thời Diên gộp hai cây hàng cương cứng thẳng đứng lại một chỗ, hắn kéo một tay Mẫn Việt qua để cùng an ủi cho nhau.
Nhiệt độ trong phòng tắm dần lên cao, Hứa Thời Diên âu yếm vai, eo và mông Mẫn Việt, như thể muốn khắc lại hình dáng, xúc cảm, hương thơm, thậm chí cả những vết hắn để lại vào sâu trong tiềm thức, giữ trong tay, chôn trong lòng.

Như thế là họ có thể mãi mãi bên nhau dù đời có bao sóng gió.
Đầu lưỡi hai người cuốn lấy nhau như không thể tách ra, muốn dùng nước bọt để thể hiện cho đối phương thấy tình yêu mãnh liệt và xúc cảm cuồng si trong mình.
Hai người bọn họ kề sát vào nhau, ngực chạm ngực, bụng chạm bụng, tất cả đều tràn ngập những hi vọng về tương lai.

Yêu thương và khoái cảm cùng lên đến đỉnh, không biết ai là người bắn trước nhưng hai luồng tinh dịch nóng bỏng đã cùng hòa lẫn ở giữa bụng hai người họ.
Tiếng thở dốc gấp gáp phát ra hết đợt này đến đợt khác, trán hai người họ chạm nhau, đôi mắt nâu nhạt màu cùng đôi mắt đen đối diện, cả hai đều không nhịn được cười ra tiếng.
Hứa Thời Diên thâm tình nói: “Mẫn tiên sinh, em yêu anh.”
“Anh cũng vậy.” Mẫn Việt xoa gương mặt đẹp trai của Hứa Thời Diên, “Đừng sợ anh không thích em, trước đây là do anh không tốt, sau này sẽ không thế nữa.”
Hứa Thời Diên không nói gì, chỉ ôm lấy anh rồi hôn anh, rõ là đã hôn quá nhiều rồi nhưng vẫn muốn môi lưỡi hòa lấy nhau, chẳng muốn tách ra, cả đời này vẫn ngắn.
Hứa Thời Diên hiểu, hắn không còn là kẻ ngu ngốc chỉ biết cắm đầu kiên trì một mình nữa, bây giờ bọn họ cùng xây dựng một câu chuyện tình yêu.

Với cả, hắn của hiện tại cũng đã được Mẫn Việt nâng trong lòng bàn tay, yêu thương trong trái tim.
Hắn thật sự rất vui vì mình đã không từ bỏ, có thế mới nhận lại được sự trân trọng của người mình yêu, thật sự đáng giá..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui