6.Oan gia dễ dàng hóa giải
-Tác giả: Tiêu Diêu Hồng Trần
-Thể loại: Ngôn tình, truyện teen
-Mô tả: Hiện đại, hoàn thành, 46 chương+7 ngoại truyện, HE.
-Văn án:
Chân Lãng: “Phật viết, kiếp trước năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này một lần gặp thoáng qua, nếu như sớm biết gặp phải cô, ở lần ngoái đầu thứ bốn trăm chín chín, tôi đã đem tròng mắt của mình móc ra!” Cổ Thược: “Cũng nói nam nữ ban đầu một thể lưng tựa lưng, sau khi bị chia tách trong biển người tìm lẫn nhau, nếu như tôi nhất định phải tìm đến anh, tôi đây thà không bao giờ phải chia tách, ít nhất tôi có thể dùng cái mông để đối diện anh mà không phải nhìn cái mặt của anh.” Chân Lãng: “Cũng nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha, tôi đây đời này nhất định phải yêu cô thật tốt, như vậy đời sau có thể làm ba ba của cô.” Cổ Thược: “Qua cùng thuyền phải tu mười năm, nếu người tôi tu đến là anh, tôi đây thà nhảy sông tự vẫn!” Bọn họ một đôi lấy hãm hại đối phương làm nhiệm vụ, lấy hạ gục đối phương làm mục tiêu, lấy bôi nhọ danh dự đối phương làm cội nguồn hạnh phúc, một trận chiến này kéo dài đã hai mươi năm, rồi đây sẽ phải lấy thắng lợi của người nào để chấm dứt?
7.Chào em, Như Hoa
-Tác giả: Tử Ngư Thi
-Thể loại: Ngôn tình, hài hước
-Mô tả: Hiện đại, hoàn thành, 19 chương+1 ngoại truyện, HE
-Văn án:
Một cô gái yêu tiền hơn sinh mạng. Từ việc đóng vai nhân vật hoạt hình, cosplay theo đủ phong cách để chụp ảnh lưu niệm lấy tiền đến việc bán đĩa phim con heo tại cầu vượt, các hầm đi bộ hay mặt dày gõ cửa từng phòng trong kí túc xá nam sinh để bán đồ chuyên dành cho nam, không việc gì là cô không làm. Từ máy sấy nhỏ gọn tiện lợi đến nước hoa, dầu dưỡng tóc, dao cạo râu, thậm chí là cả… quần lót CK, không có gì là cô không bán. “Đồ con gái tham tiền hám của” – đó là suy nghĩ đầu tiên mà Văn Sơ, một anh chàng công tử kiêu ngạo, dành cho cô. Cô gái đó chính là Lỗ Như Hoa.
Như Hoa, tân sinh viên khoa kiến trúc của Đại học S, vì cha mẹ mất sớm nên cả Như Hoa và Tự Ngọc – em trai sinh đôi của cô – phải nương tựa vào nhau để sống, tiền của cha mẹ để lại không nhiều nên Như Hoa làm đủ mọi cách để kiếm tiền cho cả hai chị em học đại học. Trái ngược với hoàn cảnh của Như Hoa, Văn Sơ lại là một công tử con nhà giàu chính hiệu, anh mới quay về từ Pháp và bị gia đình ép vào học tại khoa Sơn dầu của đại học S để trải nghiệm một cuộc sống sinh viên đích thực. Hoàn cảnh trái ngược, tính tình trái ngược, dường như Văn Sơ và Như Hoa đã được định sẵn là “oan gia”ngay từ lần đầu tiên gặp mặt:
Nếu Thượng đế cho Văn Sơ cơ hội quay trở lại khoảnh khắc tiếng gõ cửa đáng chết đó vang lên, hắn nhất định sẽ dõng dạc: Không được vào! Và nếu nhất định phải cho cái “không được vào” đó một kỳ hạn, hắn hết sức hy vọng sẽ là: Một vạn năm.
Thế nhưng Thượng đế có cho không? Không hề, cho nên, khi hắn đành phải xấu hổ tột cùng mà tóm chặt chiếc khăn bông quấn quanh người che vị trí chủ chốt, ngại ngùng đứng bối rối nhìn cái kẻ chính hiệu phái nữ nhưng ăn mặc chẳng khác gì đàn ông đó, dùng ánh mắt kinh ngạc, hiếu kỳ và không chút che đậy đó mà lột trần hắn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, Văn Sơ dường như hoàn toàn tuyệt vọng với toàn bộ những gì thuộc Đại học S rồi, chỉ biết làm một điều duy nhất là rít lên một câu qua kẽ răng: “Đây - Hình - Như - Là - Ký - Túc - Nam - Sinh!”.
Chàng kiêu ngạo, nàng mặt dày. Chàng châm biếm, nàng mỉa mai… Và câu chuyện của cặp đôi oan gia này sẽ diễn biến ra sao?
-P/s: Đọc tới khúc nam chính hiểu lầm chị nữ chính vụ đăng hình mình khóc muốn chết, còn vứt đồ của chị nữa chứ. Nhưng may mà khúc sau anh nam chính rất dễ thương, cute .(*´∇`*)
8.Cửu gia, đừng làm vậy
-Tác giả:Cửu Lộ Phi Hương
-Thể loại: Ngôn tình, hài
-Mô tả:Cổ đại, hoàn thành, 79 chương+1 ngoại truyện, HE, viễn tưởng-nam chính đến từ hành tinh khác
-Văn án:
Khi nàng cảm thấy hàn khí quanh người dần tan biến thì gió trong không trung đã bình ổn lại.
Vụn gỗ đầy trời sột soạt rải xuống, nàng ngơ ngác nhìn lên nóc nhà trống không.
Ai có thể cho nàng biết vừa rồi là cái gì không… Truyện Cửu Gia, Đừng Làm Vậy mở màn đầy ấn tượng, với những tình tiết lí giải tiếp theo cũng vô cùng tinh tế.
Bên tai nhất thời yên lặng một cách đáng sợ, Đại Bạch trong lòng hất tay nàng ra há miệng kêu lên, Nhẫm Cửu không nghe tiếng tiếng nó, mãi một lúc sau mới có động tĩnh từ từ truyền vào tai nàng, nàng bò dậy, ôm đầu nhìn ra ngoài, các nữ nhân đều ôm con bước ra, nhìn chằm chằm về phía sau núi với vẻ mặt kinh hoàng, không biết đang xầm xì cái gì.
Nhẫm Cửu ngưng thần, ổn định bước chân tiến ra đại sảnh: “Mọi người đừng hoảng!” Nàng cao giọng hét lên, cho dù tai mình vẫn đang không ngừng ong ong, nhưng đã trấn áp được nỗi sợ của mọi người.
Ba tháng trước nàng đã là Trại chủ, phải có dáng vẻ của Trại chủ. Nhẫm Cửu nghĩ vậy, nàng vừa xoa dịu nữ nhân và trẻ con, vừa nhìn theo hướng họ chỉ… Sau đó, nàng nghe thấy giọng mình không ngừng ong ong lặp lại bên tai hết lần này đến lần khác: “Đó là thứ gì vậy?”
-P/s: Truyện này rất hay nhưng hơi có tí vi diệu chút 😂
9.Cô em, nhầm giường rồi
-Tác giả: Gián Kêu Oai Oái
-Thể loại: Ngôn tình, hài
-Mô tả: Hiện đại, hoàn thành, 36 chương+2 ngoại truyện, HE
-Văn án:
Nữ chính của câu chuyện họ Trịnh, tên Khiết Du, là một cô gái rất đặc biệt. Cô không có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, cũng không có IQ cao ngất ngưỡng chạm bầu trời, cô chỉ đơn giản là một cô nàng mười bảy tuổi thích mộng mơ, thích đọc truyện kiếm hiệp, thích giấu những bí mật động trời phía sau tà váy nữ sinh dịu dàng, và tất nhiên, thích trở nên đặc biệttheo cách của riêng mình. Một trong những bí mật siêu khó đỡ của Khiết Du chính là, côđang mắc một căn bệnh nan y. Ung thư ư? Sai toét. Viêm ruột thừa? Cũng không đúng nốt. “ Căn bệnh nan y” này thực chất là một lời nguyền, một lời nguyên mang tính di truyền chỉdành riêng cho phái nữ của gia tộc họ Trịnh. Kính thưa quý vị, đó chính là lời nguyền Mộng du! Không ai biết lời nguyền này cólai lịch như thế nào, chỉ biết người mắc bệnh từ năm mười ba tuổi trở đi, mỗi đêm trăng tròn sẽ bị Mộng thần nhập vào người, sau đó liền vô thức đi lăng quăng khắp nơi trong trạng thái mắt vẫn còn híp thành một đường dài, nguy hiểm khôn lường! Nếu muốn hoá giải, thì chỉ còn cách cố gắng tìm cho ra một ý trung nhân xứng đôi vừa lứa mà kết tóc se duyên. Lời nguyền này làm bao nhiêu người trong dòng họ của cô thống khổ cực cùng, dở cười dở mếu, đau thương vô hạn. Cô, chính là một trong số nhữngngười xấu số đó. >_< Một đêm định mệnh, khi bệnh lại phát tác, cô đã lơ mơ trèo tường ra khỏi nhà, sau đó đột nhập vào tư gia của một chàng trai xa lạ, đạp anh ta xuống giường, rồi mặt dày đánh một giấc tới sáng. Đó là khởi nguồn cho mọi rắc rối của cô. Chẳng bao lâu sau, cô lại tiếp tục chạm trán một gã “Vua sát gái” của trường, bị gã ta bắt cóc, lôi đi hẹn hò, lâm vào nhiều tình huống dở cười dở mếu. Nhưng, như đã nói, Khiết Du là một cô gái có nhiều bí mật. Mộttrong những bí mật bất ngờ của cô đã dẫn đến một cuộc tương phùng rắc rối với anh chàng CEO đào hoa của một công ty lập trình nổi tiếng. Bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa bất ngờ ập đến cùng một lúc, cô nàng láu cá Trịnh Khiết Du sẽ xử sự như thế nào? Và trải qua bao nhiêu sóng gió, chàng trai nào sẽ có cơ hội giúpcô phá bỏ lời nguyền quái ác kia, vui vẻ ôm người đẹp về dinh?
“ Tôi chợt nhận ra, đó không phải là một lời nguyền, đó vốn dĩ là một bà mối vô hình.” – Trích lời Khiết Du.
10.Xin chào tiểu thư gián điệp
-Tác giả: Quan Tựu
-Thể loại: Ngôn tình
-Mô tả: Hiện đại, hoàn thành, 23 chương+4 ngoại truyện, HE.
-Văn án:
Lần đầu tiên gặp hắn ta, tôi một thân phong trần, làm ra vẻ gió thoảng mây trôi nhẹ nhàng khuyên nhủ:
“Chàng trai, sau này không có việc gì thì đừng có mà trưng bộ dạng đẹp trai như thế nữa nha! Ra ngoài đường chẳng an toàn chút nào!”
…Lần thứ tư gặp hắn, tôi mặc nguyên bộ đồng phục cấp ba, lưng đeo balô, cung kính gập người chào hắn: “Chú thật đẹp trai, rất xứng đôi với cô giáo Diệp của cháu! Khi nào hai người kết hôn cháu sẽ làm hoa đồng đi tung hoa có được không?”
Lần thứ năm gặp lại, hắn đuổi theo tôi suốt cả một con phố, cuối cùng giam tôi vào góc tường của một con hẻm nhỏ chết tiệt, khẽ nheo mắt, khàn giọng hỏi: “Lại còn nói muốn làm hoa đồng cho tôi ư? Em đã 24 tuổi rồi, vẫn muốn làm hoa đồng sao?”
Tôi: “Đại ca à, xin đừng kích động!”
Hắn: “Tôi đương nhiên phải kích động rồi! Em đã thấy có cô dâu nào lại muốn đi làm hoa đồng chưa hả?”
---------+----------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...