Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Ngươi tu luyện quá pha tạp, Huyết Linh quyết, lôi điện chi lực, Hàn Băng quyết, còn có lực lượng đại địa, hệ thống những lực lượng khác nhau này sẽ trở ngại tốc độ phá cảnh của ngươi, nhưng sẽ tăng lên sức chiến đấu của ngươi”. Lăng Ngữ Thi mỉm cười, dịu dàng nói: “Ta chỉ chuyên tâm tu luyện pháp quyết bí thuật trên Cửu U Tà điển, chú tâm vào một thứ, tự nhiên sẽ tiến bộ nhanh chút”.
“Chẳng qua, nếu thật sự giao thủ, ta chỉ sợ cũng không phải đối thủ của ngươi”.
Tần Liệt biết nàng nói là sự thật. Người tu luyện pha tạp, tiến cảnh sẽ chậm chút, nhưng thủ đoạn cực nhiều, trong chiến đấu thường thường kỹ nghệ biến ảo khó dò, lực sát thương có thể tạo thành cũng sẽ cường đại hơn nhiều.
Nhưng, Tần Liệt vẫn chấn động vì tốc độ thực lực tăng lên của Lăng Ngữ Thi, vẫn cảm thấy quá ra ngoài dự đoán.
“Ta biết những chuyện của ngươi ở Bạo Loạn chi địa”. Lăng Ngữ Thi hé miệng cười, lại nói: “Mỗi một lần Tháp Đặc từ Bạo Loạn chi địa trở về, ta đều đã gọi hắn, bảo hắn đem hành vi việc làm của ngươi ở Bạo Loạn chi địa nói cho ta. Chỉ có như vậy, ta mới cảm thấy... Ngươi luôn ở bên ta, chưa từng rời đi quá xa”.
Tần Liệt chưa nói gì, mà là càng thêm dùng sức nắm chặt bàn tay nhỏ lạnh như băng của nàng.
“Nghe Tháp Đặc nói ngươi đi Thần Táng tràng, ta rất lo lắng, ta sợ ngươi không trở về, chờ ngươi rốt cuộc trở về, ta mới chính thức yên tâm”.
“Lúc Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc đánh về phía Lạc Nhật quần đảo, ta lại lo lắng, lo lắng ngươi không chống đỡ được”.
“Lúc tám thế lực lớn bởi vì chuyện huyết mạch ngươi, muốn Tịch Diệt tông giao người, ta hận không thể dẫn dắt cường tộc U Minh giới giết vào Bạo Loạn chi địa!”.
“Biết ngươi ở dưới Tần gia gia an bài, tiến vào Bạc La giới, ta lại sợ ngươi không quen hoàn cảnh khắc nghiệt nơi đó”.
“Ta...”.
Trong ngôi nhà đá, Lăng Ngữ Thi như trở về Lăng gia trấn, lại biến thành cô gái lải nhải không ngừng của năm đó.
Nàng và Tần Liệt nắm tay, đem những chuyện của Tần Liệt xảy ra ở Bạo Loạn chi địa nhất nhất nói ra, nói rất chi tiết, giống như toàn bộ, nàng đều là người chứng kiến.
Thân là đương sự, Tần Liệt ngược lại thành người nghe, lẳng lặng nghe nàng kể.
“Ta...”.
Hồi lâu sau, chờ sau khi nàng ngừng lại, Tần Liệt cúi đầu, sắc mặt xấu hổ nói: “Ngươi chưa nói tới Tống Đình Ngọc”.
Lăng Ngữ Thi cười mỉm: “Sớm từ lúc ở Xích Lan đại lục, ta đã biết tâm tư của nàng đối với ngươi. Ha ha, ta nếu là luôn ở Xích Lan đại lục, nàng có lẽ không có cơ hội có thể thừa dịp. Nhưng ta xa ở U Minh đại lục, ngươi ta bảy tám năm chưa gặp lại, nàng nếu là như vậy cũng không thể cạy mở cửa lòng của ngươi, vậy nàng sẽ không là Tống Đình Ngọc”.
Tần Liệt vội vàng giải thích: “Chúng ta cùng nhau tiến vào Thần Táng tràng, cô ấy trúng Vu độc, không còn mấy ngày có thể sống. Mà ta, cũng cho rằng chúng ta chỉ sợ không thể còn sống ra khỏi Thần Táng tràng, cho nên...”.
Lăng Ngữ Thi lấy hai ngón tay ngọc của một bàn tay khác nhẹ nhàng đặt ở trên miệng hắn, nói: “Ta biết không có Tống tiểu thư và Đường tiểu thư, Viêm Nhật đảo sẽ không thể có được quy mô và khí hậu của hôm nay. Ngươi là người rất lười, bên cạnh ngươi cần một số người chuẩn bị cho ngươi những cái này, ta không có nhỏ nhen như ngươi nghĩ”.
Tần Liệt thầm thở phào một hơi.
Lăng Ngữ Thi chuyển đề tài, thấp giọng cười, lại nói: “Chẳng qua, về sau ta sẽ tự mình đi Viêm Nhật đảo một chuyến, cùng các nàng nói chuyện kỹ một chút”.
Tần Liệt lại bất an hẳn lên.
“Ai là chủ, ai là thứ, vẫn là phải phân rõ”. Lăng Ngữ Thi thản nhiên nói.
Trong nhà đá nhỏ, hai người như trở về quá khứ, ôm nhau, nhẹ nhàng nói, tâm sự với nhau.
Bọn họ đem tình huống của mình, suy nghĩ khi chiến đấu sinh tử từng lần của bảy tám năm, thế cục U Minh đại lục, Bạo Loạn chi địa hỗn loạn, đều hảo hảo chỉnh lý lại một phen.
Lăng Ngữ Thi biết Bạo Loạn chi địa đã khôi phục bình tĩnh, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không nổi sóng nữa, cũng biết Bạc La giới đang ở trạng thái chém giết hỗn loạn.
Nàng còn biết, Tần Liệt thông qua Bạc La giới, thu hoạch tài nguyên phong phú, làm Viêm Nhật đảo biến thành thế lực giàu có nhất của Bạo Loạn chi địa.
Tần Liệt, thì là đã biết nan đề của bọn Lăng Ngữ Thi, biết thứ hắn không thiếu nhất, vừa vặn chính là bọn họ tha thiết ước mơ nhất.
“Chúng ta thật ra đã sớm nên bù trừ cho nhau”. Tần Liệt cuối cùng nói.
“Ta không muốn mọi chuyện đều dựa vào ngươi”. Lăng Ngữ Thi nhẹ nhàng nói.
“Về sau, chờ Tần gia trở về trung ương thế giới, ta còn cần dựa vào ngươi, dựa vào lực lượng toàn bộ U Minh giới. Cho nên, ta có trách nhiệm giúp các ngươi mau chóng cường đại lên, cho các ngươi có thể có được tài nguyên tu luyện dùng không hết sớm hơn”.
***
Bắc bộ U Minh đại lục, có một thành trì to lớn tên là Viêm Đế thành, tòa thành trì này chính là chủ thành của Thương Viêm phủ.
Trung ương Viêm Đế thành, sâu trong cung điện to lớn do Thiên Viêm tinh làm tài liệu chính xây dựng, hai nam tử trung niên cơ thể cao lớn, cung kính chờ ở trước một tấm gương hình lăng cao hai thước.
Không bao lâu, từ trong tấm gương hình lăng đó đột nhiên hiện ra các ngọn lửa mãnh liệt.
Trong lửa dần dần bừng lên không gian dao động mãnh liệt.
“Hô!”.
Một bóng người hùng vĩ toàn thân bốc cháy, đột nhiên từ trong gương đi ra, đứng ở phía trước hai người đó.
“Cung nghênh phủ chủ!”. Hai người cùng lên tiếng.
Thái Xán nhìn về phía hai người, lửa trên người như linh xà, từng con thu vào trong cơ thể, nói: “Còn chưa lấy được U Minh đại lục?”.
Hai người cúi đầu, một người nói: “Thuộc hạ vô năng”.
“Chỉ là Ám Ảnh tộc với Giác Ma tộc, lấy cảnh giới lực lượng của hai người các ngươi, sao có thể chậm chạp không thể đem U Minh đại lục công phá?”. Thái Xán nhíu mày.
Hắn biết rõ thực lực cường đại của hai thuộc hạ này, một người có được bốn tầng hồn đàn, một người năm tầng hồn đàn cũng đã xây dựng ra, nhiều năm qua kề vai chiến đấu với hắn, chưa bao giờ làm hắn thất vọng.
U Minh đại lục chưa có Quỷ Mục tộc đến, lấy thực lực Ám Ảnh tộc cùng Giác Ma tộc, theo đạo lý hẳn không phải đối thủ của hai người.
Thái Xán không rõ lắm nơi nào của U Minh đại lục sẽ tương đối khó giải quyết.
“Nữ nhân Âm Minh tộc tên là Lăng Ngữ Thi kia, huyết mạch lột xác đến cấp sáu, linh hồn tràn ngập thần bí. Ả lấy huyết mạch thúc giục Cửu U bí thuật, có thể xây dựng ra vực sâu linh hồn cùng loại với ‘Cửu U Hồn Ngục’ của U Minh giới”. Quan Châu năm tầng hồn đàn sắc mặt trầm trọng, nói: “Ta lần trước phóng ra hồn đàn, vốn có thể làm Giác Ma tộc Qua Đăng bị thương nặng, lại bởi vì Cửu U bí thuật của nữ nhân kia ảnh hưởng, khiến hồn đàn của ta đột nhiên không chịu khống chế, thiếu chút nữa bị Qua Đăng làm bị thương nặng”.
“Âm Minh tộc không hổ là hoàng tộc U Minh giới, huyết mạch bọn họ cực kỳ đáng sợ, có lực lượng thần bí có thể xoay chuyển linh hồn”. Vạn Đồng bốn tầng hồn đàn, cũng toát ra vẻ mặt lòng còn sợ hãi, tựa như cũng từng chịu đau khổ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...