Chương 1261: Tai hoạ ngầm
“Ngươi và tộc nhân của ngươi có từng phân tán hay không?” Tần Liệt nhìn về phía Thương Diệp.
“Có.” Thương Diệp đáp.
Nói xong, ánh mắt hồ nghi của nàng tự nhiên mà vậy dừng ở trên thân các tộc nhân kia của Hắc Ám gia tộc.
“Thương Diệp đại tỷ! Chúng ta sao có thể có vấn đề?”
“Không được nghe gia hỏa này nói bừa!”
“Hắn chính là trở về quấy rối!”
Các tộc nhân kia của Hắc Ám gia tộc, ai cũng lớn tiếng kêu la lên, sắc mặt tràn đầy giận dữ.
Quang Minh gia tộc Minh Hú, sau khi nghe được phen lời kia của Tần Liệt, trong mắt chợt nở rộ ra thần mang loá mắt.
Thần quang trong mắt hắn, trong khoảnh khắc chia làm từng cột, phân biệt dừng ở trên thân các tộc nhân kia.
Tộc nhân Quang Minh gia tộc, ở dưới ánh mắt hắn nhìn chăm chú, đều bỗng nhiên sáng lóa lên.
Hắn nhìn chằm chằm những người đó, thần quang trong mắt dần dần ảm đạm, chợt nói: “Ta có thể cam đoan trong chúng ta không có tình trạng ngươi nói.”
“Ta đề nghị Thị Huyết gia tộc và Hắc Ám gia tộc cũng cẩn thận kiểm tra một chút.” Tần Liệt lạnh nhạt nói.
“Ngươi sao không nói ngươi đã bị tộc nhân Hồn tộc đoạt xá, có ý định đến châm ngòi chúng ta?” Một tộc nhân Thị Huyết gia tộc phẫn nộ quát.
“Ta thấy hắn mới là kẻ hiềm nghi lớn nhất!” Có một tộc nhân khác của Hắc Ám gia tộc phụ họa, lòng đầy căm phẫn nói: “Hắn ở thời khắc mấu chốt nhiều lần không thấy bóng dáng, ta thấy hắn nhất định có mưu đồ khác! Thương Diệp tỷ, không bằng khống chế hắn, lấy bí thuật điều tra linh hồn hắn, xem xem hắn ẩn giấu bí mật gì!”
“Ta tán thành!” Tộc nhân kia của Thị Huyết gia tộc cũng quát.
Tần Liệt cười hắc hắc, ánh mắt dừng ở trên người bọn họ, nói: “Hai người bọn hắn hiềm nghi lớn nhất, ta đề nghị các ngươi cẩn thận điều tra một phen.”
“Ta tin tưởng huynh đệ của ta, không tin tưởng ngươi!” Sắc mặt Hạo Kiệt lạnh như băng, nói: “Ta thấy ngươi có vấn đề nhất!”
Hạo Kiệt vừa dứt lời, chợt phất phất tay, ra hiệu tộc nhân Thị Huyết gia tộc ngăn cản Tần Liệt rời khỏi.
Năm đại gia tộc Thần tộc, trừ Huyền Băng gia tộc, hiện tại chỉ Thị Huyết gia tộc bọn họ tộc nhân ít nhất.
Liệt Diễm gia tộc sau khi loại bỏ Tần Liệt, vẫn có tám người khoẻ mạnh, Hắc Ám gia tộc cũng có bảy người sống sót, mà Quang Minh gia tộc Minh Hú dẫn dắt, lại có chín người còn sống.
Bọn họ một lần trước bị thương nặng, trước mắt cả bản thân hắn ở trong, cũng còn sót lại năm người.
Lúc này, Tần Liệt lại còn nói ngay trong năm người này của bọn họ, còn có một hồn nô bị nô dịch.
Hạo Kiệt thật sự khó có thể tiếp nhận!
Bốn tộc nhân Thị Huyết gia tộc, sau khi thu được mệnh lệnh của hắn, đã lặng yên hướng Tần Liệt áp sát.
Đối tượng kia Tần Liệt hoài nghi, vẻ mặt càng thêm lạnh lẽo, lạnh lùng nói: “Chúng ta lúc trước giao chiến với ác ma, ngươi khiếp đảm không dám lưu lại, cái này đủ để chứng minh ngươi chột dạ! Sau đó, ngươi lại một lần nữa biến mất, không quay về nơi Liệt Diễm gia tộc, Huyền Băng gia tộc tụ tập, cái này nói rõ trong lòng ngươi có quỷ! Hiện tại, chúng ta sắp triển khai công kích cuối cùng đối với bọn ác ma, ngươi khó hiểu đột nhiên xuất hiện, còn có ý định châm ngòi quan hệ giữa chúng ta! Bất luận thấy thế nào, ngươi hiềm nghi cũng lớn nhất! Ngươi căn bản không có tư cách đi hoài nghi bất luận kẻ nào!”
Lời vừa nói ra, không chỉ tộc nhân Thị Huyết gia tộc, ngay cả Liệt Diễm gia tộc và Quang Minh gia tộc, Hắc Ám gia tộc, đều cảm thấy hắn nói có lý.
Tần Liệt đủ loại biểu hiện khác thường, quả thật quá nhiều điểm đáng ngờ, bọn họ không khỏi đi hoài nghi.
Thương Diệp vốn muốn điều tra đối với một tộc nhân kia của Hắc Ám gia tộc, lúc này cũng sinh lòng do dự, chưa vội vã hành động.
Nàng và Tần Liệt tiếp xúc cũng không nhiều, đối với rất nhiều cách làm của Tần Liệt cũng giữ thái độ hoài nghi.
Nàng cũng nghi Tần Liệt có mưu đồ khác, sợ trúng kỹ xảo của Tần Liệt, khiến tín nhiệm của nàng cùng thành viên trong đội bị vô tình xé rách.
“Tần Liệt sẽ không nói lung tung!”
Chỉ có Liệt Diễm gia tộc Lưu Dạng, lúc này kêu lên, tin tưởng vững chắc Tần Liệt sẽ không hãm hại bọn họ.
Đám người Nam Khi và Lợi Duy, ánh mắt lạnh lùng, từ đầu tới cuối không nhiều lời.
Bọn họ rõ ràng cũng đã mất đi tín nhiệm đối với Tần Liệt.
Kiền Thăng mặt đầy cười khổ, mở mồm muốn khuyên bảo, lại phát hiện trừ hắn, còn có Lưu Dạng, Vụ Sa hai nàng, người còn lại đều đang hoài nghi Tần Liệt.
Bao gồm Diễm Phong trong đội của hắn.
Giờ phút này, từng cỗ khí tức hung sát nồng đậm, từ trong cơ thể bốn tộc nhân Thị Huyết gia tộc bốc lên, từng cỗ khí tức hung sát đó dần dần ngưng thành thực chất, hóa thành các con mãng xà giương nanh múa vuốt.
Sắc mặt Kiền Thăng trầm xuống, vội nói: “Các ngươi muốn làm gì?”
Tần Liệt nheo mắt, nhìn bốn con mãng xà to lớn đỏ rực, từ chỗ cổ bốn người ngưng kết, lấy ánh mắt hung lệ tập trung hắn.
“Xem ra ta quả nhiên không thể được các ngươi thật sự tín nhiệm.” Hắn đột nhiên cười tự giễu.
Không có hắn một đường đi theo, tộc nhân Liệt Diễm gia tộc lấy Kiền Thăng cầm đầu, không có khả năng chỉ chết một người.
Không phải hắn ra sức cứu giúp, đám người Kiền Thăng, Nam Khi lúc đối mặt ác ma bậc cao Vi Sâm Đặc cầm đầu, ít nhất chết một nửa số người.
Sau khi tiếp cận Bổn Nguyên Thâm Hải, Hoành Khải, Huyền Lạc, đều là bởi vì hắn mới có thể đoàn tụ.
Hắn tự nhận là có thể làm đều đã làm.
Nhưng thật đến lúc hắn cần bị được nhiệm, thân phận hỗn huyết giả của hắn, tựa như vẫn là trở thành căn cứ lớn nhất mọi người không tín nhiệm hắn.
Huyền Lạc, Minh Hú, bao gồm Thương Diệp, mắt thấy bốn tộc nhân Thị Huyết gia tộc tụ lại, cũng không mở lời khuyên can.
Cũng chỉ có Kiền Thăng, Lưu Dạng và Vụ Sa tựa như vẫn quan tâm hắn.
“Không phải chúng ta không muốn tin tưởng ngươi, mà là bởi vì ngươi... Thực có quá nhiều điểm đáng ngờ.” Thương Diệp thở dài.
“Xem ra ta không nên tới đây.” Tần Liệt lắc đầu bật cười, “Thôi, ít nhất ta đã biết thái độ của các ngươi, cũng không uổng phí ta đến một chuyến.”
Từng đạo điện mang xanh biếc, nháy mắt quấn quanh toàn thân hắn, đem hắn bọc thành một đoàn ánh cầu vồng lấp lánh.
“Hắn muốn bỏ chạy!” Hạo Kiệt âm trầm quát.
Bốn tộc nhân Thị Huyết gia tộc, lấy khí tức hung sát ngưng luyện mãng xà đỏ rực, đi phong tỏa bát phương.
Bốn con mãng xà thật lớn tới lui ở trên hư không, hắt ra quầng sáng đỏ tươi như máu, đem không gian chỗ hắn bao phủ hết.
“Cửu Lôi Oanh!”
Phút chốc, từng quả lôi cầu to lớn nháy mắt hiện ra.
“Oành đùng đùng!”
Chín lôi cầu to lớn cùng thời gian nổ tung, đánh ra lôi quang điện hải ngập trời.
Bốn con mãng xà lấy khí tức hung sát ngưng luyện kia, theo tiếng gầm rú của sấm chớp, lập tức bắn tung tóe thành sương mù màu máu đầy trời.
Bóng người Tần Liệt, thì như một dải lụa, như hồ quang hướng phương hướng lúc đến mà đi.
“Còn muốn chạy? Không đơn giản như vậy!” Hạo Kiệt hừ lạnh một tiếng.
Một đồ án tanh máu dữ tợn đáng sợ, đột nhiên hình thành ở trên không đường Tần Liệt quay đầu, đồ án máu tanh đó vặn vẹo biến hóa, như các con rắn máu cựa quậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...