Hoàng hôn trên đầm lầy, trời chiều đỏ như máu.
Chiến đấu vừa kết thúc, đây là một trong những trận chiến nguy hiểm nhất từ khi Hàn Phi đặt chân nên mảnh đất Cửu Thiên đại lục này. Nếu như không khải áp dụng chiến thuật dụ địch cao minh, hắn tuyệt đối không có khả năng chỉ trả giá một cánh tay trái thụ thương mà có thể giết toàn bộ đội ngũ bốn người Thiên Linh tộc được.
Trước khi rời đi, Hàn Phi cũng không quên cướp đoạt trên người bốn cỗ thi thể một lần. Thu hoạch được ba kiện vũ khí cùng vài món vật phẩm linh pháp. Tên võ sĩ bị hắn dùng Viêm Long Pháp oanh sát kia không ngờ lại sử dụng một kiện linh vũ khí có uy lực không tồi. Chỉ là đáng tiếc chính là khoái kiếm mà nhìn thấy không nhiều lắm, giá trị chắc chắc sẽ giảm đi một phần.
Hàn Phi xem ra, đáng giá nhất chính là pháp trượng mà linh pháp sư này đã sử dụng, cái pháp trượng này dài hơn một thước, cả thân trượng màu bích lục không biết được làm bằng vật liệu gì chế thành, chắc chắn và cũng không nhẹ. Thân trượng khắc đầy linh văn đồ án đẹp mắt, đầu trượng được khảm một khối linh tinh màu lục to bằng nắm tay trẻ con. Toàn bộ pháp trượng thoạt nhìn như một tác phẩm nghệ thuật xa hoa --- Hàn Phi nếu không biết hàng, chỉ cần nhìn thấy khối linh tinh trên đầu trượng là biết nó có giá trị như thế nào rồi.
Trận chiến này Hàn Phi thắng được cũng là do may mắn một phần, ngoại trừ hai cung tiễn thủ ra, võ sĩ cùng pháp sư cũng chưa kịp xuất thủ đã bị hắn đánh chết rồi, thật không phải là chính diện chống đỡ. Nếu không Hàn Phi cũng không có tự tin có khả năng chiến thắng được đối phương. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Ngoài ra Hàn Phi còn thu được vài món vật phẩm trang sức mà hắn cũng không biết là cái gì, chỉ cảm giác trong đó có lực lượng không rõ ẩn chứa, hắn liền thu thập tất cả vào trong nhẫn nạp vật, bỏ qua việc tìm hiểu. Dù sao trong thành Tập Thủy khẳng định sẽ có người biết những vật này.
Mang theo chiến lợi phẩm Hàn Phi nhanh chóng rời khỏi giải đất ven hồ cạn. Hắn muốn thừa lúc màn đêm còn chưa buông xuống tận lực rời khỏi nơi này.
Thiên Linh tộc muốn đưa thế lực của mình kéo dài tới đầm lầy nước đen không phải là một chuyện tốt gì cả, hoàn toàn có thể thấy các nàng muốn phát sinh xung đột với người mạo hiểm cùng dong binh tiến nhập vào rừng rậm Hô Khiếu. Hàn Phi không muốn tiếp tục bơi trong dòng suối chảy này nữa. Lúc này hành trình trong rừng Hô Khiếu hắn đã thu hoạch được khá nhiều rồi, đã tới lúc phải ly khai.
Trọng yếu nhất làn, Thiên Linh tộc tuyệt đối không thờ ơ khi thấy đối ngũ bốn người này bị toàn diệt. Một khi phát giác khẳng định sẽ tìm cách trả thù. Hàn Phi căn bản không rõ các nàng có bao nhiêu lực lượng tồn tại ở đầm lầy này, tiếp tục lưu lại hoàn toàn không phải là cử chỉ sáng suốt.
Mang theo ý nghĩ muốn mau chóng rời xa, Hàn Phi không tiếc tiêu hao chân khí toàn lực thi triển khinh công, như một lũ u hồn bay vút qua đầm lầy. Đám mãnh thú ẩn núp bên trong nước đầm vừa mới phát giác ra tồn tại của hắn thì hắn đã bay ra xa hơn mười mét rồi.
Khi sắc trời hoàn toàn tối sầm xuống, Hàn Phi đã dừng lại trong một ốc đảo đầm lầy, leo lên một tán cây thật cao ẩn núp nghỉ ngơi.
Một đêm vô sự, ngày hôm sau đợi lúc sương mù vừa tan hắn lại tiếp tục chạy đi. Khi chính ngọ vừa tới hắn đã ra tới sát biên giới đầm lầy, ở một địa phương khác so với lúc vào.
Rừng rậm in lặng cách đó không xa, Hàn Phi từ trong túi móc ra cái kèn gỗ phóng lên miệng thổi tới thanh âm, thanh âm bén nhọn lập tức truyền đi bốn phía.
Chỉ một lát sau, Hàn Phi thấy từ trong rừng rậm xa xa lập lòe một đạo thân ảnh bay tới, rất nhanh chạy tới chỗ hắn, chính là Hàn Vi Nhi.
-Hàn Phi ca ca…
Thấy Hàn Phi bình yên từ đầm lầy ao đen trở về, Hàn Vi Nhi trên mặt không khỏi toát lên vẻ mừng rỡ. Hỏa Ly Thú còn chưa có rời đi, đứng ở trên vai của nàng trừng đôi mắt màu nâu nhỏ của mình, hiếu kỳ nhìn Hàn Phi một thân đầy cáu bẩn!
-Vi nhi muội muội, chúng ta trở vê thôi.
Hàn Phi cười nói:
-Ta đã tìm được thứ mình cần rồi.
Hàn Vi Nhi gật đầu, nàng do dự một chút chỉ về phía rừng rậm bên trái nói rằng:
-Bên kia có không ít người đang đánh nhau sống chết, đã chết vài người rồi, bọn họ hình như đang tranh đoạt linh thú!
Đánh nhau sống chết để tranh đoạt linh thú? Loại chuyện này ở trong rừng rậm Hô Khiếu là bình thường, Hàn Phi chính là đã gặp qua một lần, nguyên bản không định tham dự vào, người khác đánh nhau quan hệ gì tới hắn.
Nhưng mà nghĩ lại, nếu đụng phải náo nhiệt cũng tốt, nói không chừng còn có thu hoạch gì:
-Ta đi xem, muội đứng ở nơi an toàn không được đi ra, xong việc ta tìm muội.
Hàn Vi Nhi nhu thuận gật đầu, Hàn Phi lập tức thi triển thân pháp nhanh như chớp lao tới phương hướng Hàn Vi Nhi vừa chỉ, trong nháy mắt đã biến mất trong khu rừng rậm rạp.
Vừa tiến vào rừng rậm, hắn liền nghe thấy phía trước có thanh âm lăng nhục cùng tiếng vũ khí va vào nhau vì vậy hắn nhảy lên cây di chuyển tới gần hướng có thanh âm vọng lại. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Chỉ trong chốc lát, hắn đã thấy ở rừng cây phía trước, có hai đội đang chém giết kịch liệt, trên mặt đất đã có vài cỗ thi thể.
Song phương giao chiến là một đội người mạo hiểm bảy tám người cùng một đội dong binh cùng chừng đó người. Nhưng mà đội ngũ dong binh rõ ràng rơi vào thế yếu rồi, kết trận phòng ngự của họ bị đám người mạo hiểm sít sao đè nặng xuống. Trong đám dong binh đã có vài người mang theo vết thương, trong hiến đấu máu vẫn vảy xuống đầy đất rừng.
Trên mặt đất giữa chiến trường, còn có một thi thể mãnh hổ sặc sỡ ở đó. Từ trên vằn da đặc thù của nó Hàn Phi có thể nhận ra đây chính là nhị giai linh thú Bích Tình Hỏa Hổ, không thể nghi ngờ nó chính là đầu sỏ gây lên trận chiến này.
Người mạo hiểm có ưu thế là do số lượng võ sĩ trong đội của họ nhiều hơn một chút. Bên phái dong binh chỉ có ba võ sĩ cùng với ba gã thuẫn chiến sĩ, và một linh luật học đồ. Trong đó một võ sĩ cùng linh luật học đồ đều là nữ nhân.
Mà bên phía người mạo hiểm lại có tới năm tên võ sĩ cùng hai chiến sĩ chiến phủ, lực công kích rõ ràng cường hãn hơn nhiều so với bên dong binh. Mà bên dong binh lúc này chỉ có sáu người có khả năng chiến đầu rồi còn phải bảo vệ linh luật học đồ không có chiến lực nữa. Nếu như không phải trong đội có một võ sĩ có thực lực tương đối mạnh, một mình kháng hai võ sĩ của đối phương, thì đã sớm tan vỡ rồi.
-Các huynh đệ, gia tăng công kích bắt bọn họ, tiền kiếm được chia đều cho mọi người, hai người nữ nhân cho các ngươi chơi đùa!
Một gã hẳn là đầu lĩnh bên phía người mạo hiểm vừa huy động trọng kiếm công kích đối thủ, vừa rống lớn nói:
-Trở về thành ta mời khách!
-Được!~ Vài người mạo hiểm khác ầm ầm đáp, trong đó vài người đã dùng ánh mắt dâm tục nhìn vào trên người nữ linh luật học đồ nhỏ nhắn xinh xắn ở chính giữa, hận không thể lập tức cắt nát cái pháp bào đơn bạc trên người nàng.
Tại bên ngoài sâm lâm không có luật pháp, người mạo hiểm đều là coi trời bằng vung. Rất nhiều người không có đội ngũ cố định, chỉ vì lợi ích mà đi cùng nhau rồi đánh nhau ẩu đả liên tục, đạo nghĩa cùng quy tắc bọn họ chưa bao giờ tuân theo.
-Các ngươi những tên hỗn đản này, Liệt Hỏa Sắc Vi chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu!
Nữ võ sĩ trong đám dong binh nổi giận nói.
Bì giáp trên người nàng đã bị vài vết rách rồi, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong, máu tươi không ngừng từ vết thương trào ra ngoài.
Linh luật học đồ đứng đằng sau được nữ võ sĩ bảo hộ hiển nhiên đã tiêu hao hết pháp lực trị liệu rồi, nắm lấy pháp trượng nho nhỏ mà sốt ruột, muốn giúp cũng không giúp được. Nếu như là linh pháp sư có kinh nghiệm nhất định sẽ nắm chặt lấy thời gian để minh tưởng hồi phục lại pháp lực. Thế nhưng hiển nhiên là do tiểu học đồ này thiếu khuyết kinh nghiệm chiến đấu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Liệt Hỏa Sắc Vi?
Người mạo hiểm đội trưởng liếm liếm môi, nhe răng cười nói:
-Chúng ta sợ cái rắm à, nếu đầu hàng, nói không chừng làm cho chúng ta vui chơi sảng khoái chúng ta có thể lưu lại cho các ngươi một mạng.
Lời vô ích thực sự là nhiều lắm! Hàn Phi núp ở trên cây phía sau rất nhanh đi xuống. Hắn từ trên thân cây vô thanh vô thức trườn xuống, rút trường kiếm từ phía sau ra di chuyển đánh lén người mạo hiểm.
Hàn Phi xuất thủ nguyên nhân có vài cái, đầu tiên hắn đối với người mạo hiểm ấn tượng không tốt chút nào, hoàn toàn không có vinh dự của võ sĩ nên đánh chết. Thứ hai Liệt Hỏa Sắc Vi dong binh đoàn này Hàn Phi cũng đã từng nghe qua, hình như là khách của Hàn gia võ điếm, mà cuối cùng một điểm, chiến lực của mấy tên mạo hiểm này trong mắt của Hàn Phi nhìn ra rất bình thường.
Hàn Phi đột nhiên xuất hiện làm cho mấy dong binh đang ẩu đả lấy làm kinh hãi, nhưng mà thần sắc từ kinh ngạc lập tức biến thành kinh hỉ rồi!
Một người mạo hiểm đối với dong binh chiến sĩ cầm thuẫn đối diện triển khai thế tấn công điên cuồng, dựa vào đấu khí lực lượng của mình, hắn làm cho đối phương liên tiếp phải bạo lui. Mắt thấy hắn sắp phá được phòng tuyến của đội ngũ dong binh tới nơi, nhưng thật không ngờ đầu của hắn đột nhiên lại bay lên.
Đương nhiên đây không phải là thiên phú đặc thù của người mạo hiểm võ sĩ này, tên không may mắn này đưa lưng về phái Hàn Phi. Hàn Phi chỉ cần một chém đã dễ dàng vô cùng mà lấy đi sinh mệnh của hắn.
Thi thể không đầu co quắp vài cái, máu từ trên cổ phun ra, phun đầy lên mặt dong binh chiến sĩ vừa tìm được đường sống trong chỗ chết!
??? Người mạo hiểm đội trưởng phát hiện ra biến hóa này, hắn lập tức bỏ đối thủ mình lại mà lùi sau mấy bước, hai tay cầm kiếm hướng về phía Hàn Phi đang ở xa ngoài mười mét nặng nề chém xuống!
Hô! Một mảnh khí nhận màu vàng thoát ra khỏi kiếm, gào thét chém về phía Hàn Phi, rõ ràng là đấu kỹ trung cấp Thấu Giáp Trảm!
Hàn Phi cười lạnh một tiếng, dưới chân trượt đi, giống như quỷ mị mà dịch sang bên phải bốn năm thước, khó khăn né tránh một kích sắc bén của đối phương!
-Tiếp ta một chiêu đi!
Hàn Phi vừa mới ổn định vị trí đứng, đồng thời huy kiếm chém xuống, một đạo khí nhận màu vàng bay ra phản kích!
Nhưng là khí nhận của hắn phát ra còn muốn rộng gấp đôi so với khí nhận của đội trưởng người mạo hiểm. Hơn nữa màu sắc vàng tỏa ra còn bắt mắt hơn cả chục lần, tốc độ phi hành nhanh như thiểm điện.
Phá Giáp! Đây gọi là ăn miếng trả miếng, đồng dạng dùng đấu kỹ kim hệ nhưng từ màu sắc nhận thấy cao hơn cả một cấp rồi!
Người đội trưởng mạo hiểm thất kinh, vừa mới giơ trọng kiếm lên nỗ lực chống đỡ, khí nhận Phá Giáp đã xuyên qua thân kiếm, tiếp tục xuyên qua thân thể của hắn!
Thương! Thanh âm kim loại bị đánh gãy chợt vang lên thanh thúy, trọng kiếm của người mạo hiểm đội trưởng dựng trước ngực bị đứt làm đôi. Hắn mở to mồm, trong mắt mờ mịt, nửa đoạn thân thể trên ngực đã gãy lìa rơi về phía sau, máu tươi cùng nội tạng nhất thời chảy ra đầm đìa, mất mạng ngay tại chỗ.
Trong nháy mắt hai võ sĩ người mạo hiểm bị Hàn Phi giết chết, có hắn thêm vào, các dong binh hoàn toàn chiếm thế thượng phong. Đám người mạo hiểm còn lại nhất thời tan vỡ, kinh khủng kêu lên chạy trốn tán loạn.
Nhưng mà những dong binh này cực kỳ hận những người mạo hiểm. Bọn họ lập tức triển khai truy sát, dưới hiệp trợ của Hàn Phi không một người mạo hiểm nào có thể bỏ chạy, toàn bộ chết thảm giữa rừng cây --- đây là kết quả của người tham lam.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...