- Ta không biết y, cũng không biết y tên gì, y muốn giết ta... đối với những truy vấn của trưởng lão Bản Đức, Hàn Phi thản nhiên nói:
- Cho nên ta đã giết chết y!
Mấy gã võ sĩ hộ vệ bên cạnh nhất tề rùng mình một cái, nhìn nhãn thần của Hàn Phi có vài phần kính nể.
Trưởng lão Bản Đức cẩn thận kiểm tra qua một lượt thi thể của võ sĩ độc hạt, cuối cùng tin rằng mình không hoa mắt, cười ha hả nói:
- Không sai, nó chính là thằng ranh con Hắc Nham, không ngờ y cũng có ngày hôm nay, ha ha!
- A Đức Tư các hạ... quay về phía Hàn Phi, lão không thể không dùng cách gọi kính trọng:
- Công lao của ngươi quả thật là rất lớn, ngươi mau trình báo gia chủ, thi thể Hắc Nham để ta mang đi, ngươi thấy có được không?
- Đương nhiên... Hàn Phi gật đầu nói.
Trên đường quay trở về quáng tràng Hàn Phi mới biết Hắc Nham võ sĩ độc hạt mà hắn giết chết là một nghi trượng trưởng lão mới được tuyển vào của gia tộc Thiết Kỳ phụ trách trông coi tòa quáng tràng của gia tộc Thiết Kỳ đương đương với trưởng lão Bản Đức.
Do khu vực khai thác mỏ của hai tòa quáng tràng cách nhau không xa lắm do vậy bình thường giữa hai bên không ngừng xung đột trưởng lão Bản Đức đã sớm nghi ngờ trong khoảng thời gian này khu vực khai thác mỏ của nhà mình bị tập kích là thủ đoạn của đối phương bây giờ cuối cùng đã chứng thực.
Cái chết của Hắc Nham đối với gia tộc Thiết Kỳ tuyệt đối là đả kích không nhỏ, làm cho Bản Đức bắt đầu cảm kích Hàn Phi.
Bản Đức trong đêm phái người vội về Cuồng Lan Yếu Tắc hồi báo cho gia tộc tình hình buổi trưa ngày thứ hai truyền mệnh lệnh của hầu tước Bàng Ân.
Từ sơn cốc khu vực khai thác mỏ không đến sáu ngày Hàn Phi về tới phủ đệ của Cuồng Lan Yếu Tắc.
Trong đại sảnh có mười mấy nguyên lão gia tộc, cộng thêm trưởng lão và mười mấy kỵ sĩ gia tộc chứng kiến qua một nghi thức thăng chức nho nhỏ cho kỵ sĩ gia tộc của gia tộc La Lạc được trao tặng danh hiệu tước sĩ gia tộc.
Từ võ sĩ gia tộc đến kỵ sĩ gia tộc chỉ cần trong khoảng thời gian mười ngày Hàn Phi đã lập nên kỷ lục thăng cấp của gia tộc La Lạc.
- A Đức Tư đáng lẽ với công lao của ngươi hoàn toàn có thể nhận được tước hàm huân tước nhưng ngươi mới vừa gia nhập gia tộc cho nên ta dùng một phần thưởng khác cho ngươi nhé, sau khi hầu tước Bàng Ân trao huy chương kỵ sĩ gia tộc cho Hàn Phi vỗ lên vai Hàn Phi nói:
- Ta nghĩ ngươi nhất định thích phần thưởng này.
Vi Vi An đứng sau lưng hầu tước cầm lấy ngân bàn đưa vật phẩm trên ngân bàn đến trước mặt Hàn Phi, Hàn Phi không nói gì, rõ ràng là một bao cổ tay linh thú.
- Đây là một con lính thú kiệt tác vô cùng hiếm thấy thời thượng cổ, hầu tước cười nói chuyên dùng thu nạp chiến sủng như vậy sau này ngươi không cần dẫn chiến sủng chạy đi chạy lại.
- Rất hiếm thấy phải không, ta cũng chỉ có hai con Hàn Phi không nhịn được vuốt mũi một cái cười nói:
- Da tạ phần thưởng của đại nhân.
- Món đồ tốt như vậy ai cũng phải nghĩ ngợi nhiều, lão không còn lo nghĩ con bao cổ tay linh thú thu được tặng cho ai mới tốt bây giờ không cần lo nghĩ nữa đã có rồi.
- Kỵ sĩ A Tư Đặc để ta dạy ngươi cách sử dụng nó nhé. Vi Vi An cười nói nhưng đáp lại buổi tối ngươi phải cùng ta tham dự vũ hội ở nhà công tước A Tư Khoa Đặc.
Nàng hé miệng cười đôi mắt xinh đẹp nháy mắt nhìn Hàn Phi ẩn chứa một tâm tình không thể nói nên lời.
Đám kỵ sĩ đứng bên cạnh đều nhìn Hàn Phi với ánh mắt ngưỡng mộ và đố kỵ trong đó một kỵ sĩ thần sắc cực kỳ khó coi, nếu ánh mắt có thể ăn thịt người vậy thì Hàn Phi đã bị y ăn tươi nuốt sống rồi.
Tên kỵ sĩ này gọi là Khố Phổ là người theo đuổi Vi Vi An, như lần trước Hàn Phi vừa gia nhập vào gia tộc y đã thô lỗ với Hàn Phi kết quả bị Hàn Phi nhục mạ cho một trận căm phẫn Hàn Phi đến xương tủy, đến bây giờ thù cũ vẫn chưa nguôi thù mới lại đến.
Giống như những kẻ đố kỵ khác cũng thù hằn đố kỵ, lúc này Hàn Phi không hề để tâm đến lời mời của Vi Vi An trong lòng hắn nhất thời không trả lời yêu cầu của tiểu thư.
Công tước A Tư Khoa Đặc trấn thủ Cuồng Lan Yếu Tác hai mươi năm là thống soái tối cao của quân đoàn thủ bị Yếu Tắc, lại là cường giả cấp thiên không người có danh tiếng vô cùng hiển hách trong đế quốc có rất nhiều tài liệu quân bộ nói về lão.
Có thể tham gia vũ hội của công tước A Tư Khoa Đặc đối với Hàn Phi mà nói là một cơ hội vô cùng hiếm có, nói không chừng thu được tin tức cần thiết cơ hội này sao có thể bỏ qua.
Vừa trả lời vừa nghĩ ngợi trong lòng Hàn Phi nhìn vào khuôn mặt trắng mịn và bộ ngực cao ngất của Vi Vi An
Khuôn mặt Vi Vi An cười có chút đỏ ửng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Hàn Phi tưa hồ như muốn xé tan y phục trên người nàng làm cho nàng có chút ái ngại có lẽ là cảm nhận tôn nghiêm của mình bị xúc phạm nàng cảm thấy vô cùng hồi hộp trước cái nhìn của Hàn Phi.
Thì ra là một chú chim non Hàn Phi cười thu lại bao cổ tay linh thú vừa phóng ra lúc nãy.
Căn cứ theo giao chiến giữa hai người đương nhiên thoát được ánh mắt sắc bén của hầu tước Bàng Ân bên cạnh lão cười ha hả nói với A Đức Tư:
- Vậy thì sự an toàn của Vi Vi An buổi tối đều giao cho ngươi!
Ánh mắt của hầu tước Bàng Ân nhìn vào Hàn Phi nửa thêm sắc bén.
Sau khi thăng là kỵ sĩ gia tộc đãi ngộ của Hàn Phi cũng được nâng lên đáng kể một tòa biệt thư từ khu ngoại đến khu nội đứng một mình trong hồ nước nhỏ hơn nữa còn có thị nữ tôi tớ mới và đầu bếp riêng.
Số tiền này nàng cứ nhận muốn mua gì thì cứ mua.
Trong phòng ngủ biệt thự xa hoa Hàn Phi thuận tay đặt túi tiền nặng trũi lên bàn mở túi ra bên trong linh tinh tệ chiếu sáng lấp lánh.
Đây là tiền thưởng của hầu tước Bàng Ân đáng gia mười vạng linh tinh tệ tiền vàng của đế quốc.
Hàn Phi thăng chức kỵ sĩ vị trí của Na Lệ Á cũng tăng theo từ tùy nữ theo sát bên mình thăng lên làm chưởng quản quản lý năm tôi tớ coi như là có chút quyền hạn
- Những cái này là đều cho thiếp sao, nhìn túi tiền trên bàn hai mắt Na Lệ Á lấp lánh như linh tinh tệ
- Thật là nhiều tiền.
- Tất cả là cho nàng, bình thường những chi tiêu trong nhà là do nàng quản lý những lúc nàng cần cứ lấy mà dùng không cần hỏi ta.
- Đa tạ đại nhân, Na Lệ Á ngục vào lòng Hàn Phi so với số tiền này thì tín nhiệm của Hàn Phi khiến cho nàng vui vẻ hơn nhiều.
Hàn Phi cười ha hả đôi bàn tay không an phận vuốt lên thân hình nóng bỏng của Na Lệ Á, đôi mắt thanh tú Na Lệ Án liền trở nên long lanh cả người mềm rũ xuống.
Thình thịch
Giữa lúc Hàn Phi chuẩn bị đặt Na Lệ Á lên giường ngay giữa thời khắc hành quyết này cánh cửa phòng ngủ đột nhiên bị người dùng lực đẩy ra Na Lệ Á kêu lên một tiếng dùng hai tay che phần ngực rộng mở.
- Ai vô lễ thế, Hàn Phi quay đầu nhìn lại người bất thình lình xông vào rõ ràng là Vi Vi An trong tay còn cầm theo một cái túi.
- Vi Vi An tiểu thư nếu như nàng muốn tham quan phòng ngủ của ta cũng không nên vào lúc này, Hàn Phi trở mình ngồi xuống mép giường nói giọng thật to.
- Ai muốn tham quan phòng ngủ của ngươi ta có việc tìm ngươi, Vi Vi An hầm hừ nói hai mắt nhìn lên người Na Lệ Á.
- Tiểu thư Vi Vi An, Na Lệ Á không dám thất lễ vội vàng đứng dậy hành lễ.
- Nàng ra ngoài trước cho ta, ta có chuyện tìm kỵ sĩ A Đức Tư,Vi Vi An phất tay nói ánh mắt nhìn Na Lệ Á chút chút ghen tỵ.
Ánh mắt này khiến cho Na Lệ Á có chút kinh hồn bạt vía, nhìn Hàn Phi áy ngại một lúc rồi vội vàng rời khỏi phòng ngủ.
Cách sử dụng bao cổ tay linh thú ta đã học qua rồi còn có chuyện gì chứ. Hàn Phi chau mày hỏi.
Nữ nhân man tộc dám yêu dám hận vô cùng thẳng thắng Hàn Phi cũng không muốn triêu chọc đại tiểu thư gia tộc La Lạc này, hắn đến Cuồng Lan Yếu Tắc không phải là để tán gái.
Nhưng vị đại tiểu thư này rõ ràng là quấn lấy Hàn Phi, từ trong túi lấy ra một bộ lễ phục, gắt giọng:
- Hừ ta mang những thứ này là đến cho ngươi để tránh buổi tối ngươi làm bẽ mặt ta.
Vi Vi An mang đến cho Hàn Phi bộ lễ phục và chiếc mũ dùng chung với lễ phục,
Thay bộ lễ phục và chiếc nón phẳng phui vừa vặn mang huy hiệu kỵ sĩ xuất hiện trước kính, Hàn Phi có khí phách oai phong lẫm liệt của một kỵ sĩ ngay cả Vi Vi An đứng bên cạnh cũng rất kinh ngạc.
Rất tốt như vậy mới giống, nàng mãn nguyện nói
- Được rồi, ngươi và tùy nữ của ngươi tiếp tục chơi đùa đi vòng xuyến linh thú cho ta.
Vi Vi An đương nhiên là không có ý chiếm lấy vòng tay linh thú của Hàn Phi chỉ là nàng rất thích Ốc Kim bên trong cho nên mới tìm cớ đến mượn.
Nàng nói cho nàng thì cho nàng à! Hàn Phi liếc mắt con ngươi đảo ngược tràn đầy vẻ thô bạo nói:
- Lúc nãy nàng quấy rầy chuyện của ta ta còn chưa tính với nàng nữa đấy.
- Ngươi muốn thế nào. Vi Vi An trừng đôi mắt thanh tú nói, ngày thường quen được nuông chiều giờ bị cự tuyệt tất nhiên là phải tức giận.
- Không muốn thế nào cả? Hàn Phi tháo vòng linh thú đặt vào tay nàng nói:
- Trước khi vào phải gõ cửa để tránh nhìn những thứ không nên nhìn.
Nắm lấy vòng tay linh thú trong tay Vi Vi An bỗng nhiên nhìn thấy người trước mắt mình vừa lớn mạnh vừa thần bí khiến cho lòng hiếu kỳ của nàng đối với Hàn Phi càng tăng lên thêm.
Nhìn thấy thì sao, nàng giơ cánh tay nhỏ nhắn vuốt mái tóc phong tình vạn chủng nhẹ nhàng hỏi.
Vi Vi An vừa tỏa ra dáng điệu mê, người toàn thân nhất thời chao đảo dĩ nhiên là bị Hàn Phi ôm lấy vác lên vai đi nhanh ra cửa.
- Buông ta ra, đại tiểu thư nhà La Lạc hổn hển thét lên.
- Chát
Hàn Phi tát một cái vào mông nàng kết quả của việc không nghe lời là như vậy
Cái tát này làm cho Vi Vi An hơi bị thất sắc mãi đến lúc bị tống ra ngoài cửa phòng được cài lại nàng mới như ở trong mộng tỉnh lại gào thét inh ỏi
- A Đức Tư ngươi hãy đợi đấy!
---o0o---
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...