La Tạp Tư Nhĩ là quan chỉ huy tối cao của yếu tắc Hồng Hà, tọa trấn yếu tắc đã hai mươi năm rồi. Thực quyền rất lớn, ngay cả Thiết Hán đang nổi giận cũng không dám nói ra lời.
- Có thể làm thành tích của Hàn Phi quá chói mắt rồi, ta mới được biết chiến tích của tiểu đội các ngươi!
Phượng Khinh Âm thở dài một hơi nói rằng:
-Quân bộ đã đáp ứng chọn người mới, thêm vào cho chúng ta mười phối ngạch.
-Mười phối ngạch, 100 phối ngạch cũng không có thể đổi được Hàn Phi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thiết Hán rất là bất mãn nói rằng:
-Hắn là thám báo trời sinh, có hắn ở đó, tiểu đội của chúng ta đều có thể bắt được thành tích dẫn đầu mỗi tháng.
Phượng Khinh Âm trừng mắt liếc hắn, ánh mắt rơi vào trên người Hàn Phi.
Hàn Phi trầm ngâm một chút hỏi:
-Quân đoàn trưởng, xin hỏi tiểu đội Ám Thứ là làm cái gì?
Trong tứ đại chủng tộc của đại lục, bất luận một chi quân đội nào, thám báo cho tới bây giờ đều là lực lượng tinh nhuệ. Nhiệm cụ chủ yếu của thám báo là điều tra tình hình cùng tập sát chặn lại thám báo. Thế nhưng tại yếu tắc Hồng Hà, bởi quân đội đế quốc đều áp dụng thủ thế đối với quân đội Man tộc. Bởi vậy nhiệm vụ cơ bản của quân đoàn thám báo đều là liệp sát thám báo Man tộc ở chiến thần sơn mạch, phòng ngừa thám báo Man tộc đi vào phá hư. Tình huống như vậy trăm năm qua chưa từng cải biến.
Thế nhưng đối với quân đội đế quốc mà nói, phòng ngự cố nhiên là coi trọng. Thế nhưng phòng ngự một mặt chỉ có thể vĩnh viễn bị động chịu đòn. Bởi vậy quân đội thông qua dong binh công hội cùng người mạo hiểm công hội phát sinh ra các loại nhiệm vụ, mượn sức mạnh dân gian quấy rầy Man tộc.
Mà tuyên bố nhiệm vụ đầu tiên là đùa giỡn mục tiêu chính xác. Để có thể nắm giữ hướng đi của Man tộc, quân bộ yếu tắc đều thông qua các chi quân đội thám báo tinh nhuệ cấu thành tiểu đội Ám Thứ. Nhiệm vụ hạch tâm bao gồm điều tra tình báo cùng ám sát nhân vật trọng yếu của Man tộc, có hơi hướng tính chất của thích khách.
Có thể tiến nhập vào tiểu đội Ám Thứ thì thám báo yêu cầu phải có thực lực Hải Dương võ sĩ, cùng xưng hào Ngân Tinh cấp. Không phải tinh nhuệ trong tinh nhuệ thì không thể đảm nhiệm, đương nhiên đối với việc gia nhập Ám Thứ quân đoàn thám báo mà nói đó là một việc phi thường vinh quang.
Tuy rằng Hàn Phi cơ bản đã đạt được yêu cầu rồi, thé nhưng quân bộ chưa từng điều động một quân nhân mới nhập ngũ đi vào tiểu đội Ám Thứ bao giờ. Bởi vì trên thực tế, so sánh với thực lực thì kinh nghiệm chiến đấu càng cần nhiều hơn.
Nghe xong lời giới thiệu của Thiết Hán, Hàn Phi rốt cuộc cũng hiểu vì sao Thiết Hán lại phản ứng như vậy. Phượng Khinh Âm đột nhiên nói rằng:
-Thiết Hán ngươi đi ra ngoài trước đi, ta còn một số việc muốn nói với Hàn Phi.
-Tuân mệnh, đại nhân!
Thiết Hán thi lễ xoay người rời đi, trong thư phòng chỉ còn lại Hàn Phi cùng Phượng Khinh Âm.
Phượng Khinh Âm tỉ mỉ đánh giá Hàn Phi đang đứng trước mặt mình. Nếu như chỉ nhìn bề ngoài, rất khó tưởng tượng võ sõ cao to này mới chỉ có mười tám tuổi.
Tướng mạo của Hàn Phi cũng không tính là anh tuấn, thế nhưng góc cạnh phân minh biểu lộ ra khí tức đặc biệt của nam nhân bưu hãn. Hàn Phi tùy tiện đứng đó, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác như một ngọn núi nguy nga bất khả lay động, trầm ổn nội liễm không hề giống như một võ sĩ thiên tài trẻ tuổi mà phong mang hay lộ ra ngoài.
Dưới ánh mắt chăm chú của Phượng Khinh Âm, Hàn Phi hai mắt hơi buông xuống. Thần sắc không chút gợn sóng, không sợ hãi cùng bình ổn biểu lộ ra nội tâm bình tĩnh của hắn. Rõ ràng Hàn Phi không chút ảnh hưởng dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Phượng Khinh Âm.
Điều này làm cho Phượng Khinh Âm trong lòng càng thêm hảo cảm với Hàn Phi. Là một cường giả thiên không cấp, thiếu tướng chỉ huy quân đoàn Hỏa Phượng, có rất ít nam nhân trẻ tuổi có thể bảo trì thong dong trước mặt nàng như vậy.
Kỳ thực với thân phận cùng địa vị của hắn, cho dù là Lôi lão thái gia có nói trước, nàng cũng không cần phải chiếu cố nhiều tới Hàn Phi. Quan tâm của nàng thứ nhất là vì nàng tiếc nhân tài, thứ hai cũng là vì nàng không có phản cảm với người này.
Cũng bất giác, thời gian nàng nhìn kỹ Hàn Phi dài hơn một chút, bầu không khí trong phòng trở nên có chút vi diệu. Đợi lúc Phượng Khinh Âm cảm thấy mình có chút thất thố, vị nữ chiến thần của đế quốc trên mặt thoáng đỏ lên một chút.
Tâm tình không ổn định chỉ là chuyện tức thời, nàng lập tức khôi phục lại vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của mình:
-Hàn Phi, ngươi có biết một người trong Vân thị gia tộc Vân Ngạo Thiên không?
-Vân Ngạo Thiên?
Hàn Phi nhíu mày, hắn hình như nghe thấy tên này ở đâu đó:
-Không nhớ rỡ.
-Vân Ngạo Thiên là quan tham mưu của lữ đoàn số 1 quân đoàn Huyết Sư. Hắn một năm trước đã tốt nghiệp Thánh Huy học viện, tiến vào trong quân đoàn, đồng thời cũng là nghĩa tử của phó quân đoàn trưởng Vân Vạn khai.
Phượng Khinh Âm chậm rãi nói rằng:
-Ta trước đây đã từng gặp qua hắn một lần, là một người rất có dã tâm, nghe nói hắn là người kế thừa của Hàn thị gia tộc Minh Lam.
-Theo tin tức của ta, lúc ngươi vừa tới Vân Ngạo Thiên đã từng thông qua Vân Vạn Khai muốn điều ngươi sang Huyết Sư quân đoàn, nhưng mà bị ta không đồng ý. Ta còn biết Vân Ngạo Thiên cùng với nhi tử Đa Đức của La Tạp Tư Nhĩ thượng tướng có quan hệ rất tốt. Mà Đa Đức nhậm chức giám sát ti ở quân bộ, đối với tiểu đội Ám Thứ có lực ảnh hưởng nhất định.
Nói tới đây, chỉ cần không phải là người ngu cũng có thể nhìn thấy được ý tứ hàm xúc bên trong. Người dùng trăm phương ngàn kế đối phó với Hàn Phi chính là Vân Ngạo Thiên tới từ Minh Lam Vân thị.
Nhưng mà vô luận là Minh Lam Vân thị hay Thánh Kinh Vân thị, cho tới bây giờ vẫn là đối đầu với Hàn Phi. Mặc kệ là Vân Ngạo Thiên hay Vân Vạn Khai, ra tay ngầm như vậy cũng đều trong dự liệu của Hàn Phi.
-Hàn Phi, tuy rằng mệnh lệnh là không thể cải biến được.
Phượng Khinh Âm tiếp tục nói rằng:
-Nhưng mà ngươi nhớ kỹ, ngươi là người của quân đoàn Hỏa Phượng. Bất kỳ ai muốn dùng thủ đoạn ti tiện đối phó với ngươi ta với quân đoàn đều giúp đỡ bảo vệ ngươi.
-Đi tiểu đội Ám Thứ biểu hiện tốt một chút, không nên làm mắt mặt Hỏa Phượng!
Sau ba ngày, Hàn Phi cầm công văn điều động đúng giờ đi tới quân bộ báo danh.
Là bộ chỉ huy tối cao của tiền tuyến biên cương phương bắc. Quân bộ của yếu tắc Hồng Hà đại biểu cho quyền uy của quân đội đế quốc. Chỉ huy, chuẩn bị chiến đấu, giám sát, quân chính, hậu cần, … hơn mười ti, khống chế toàn bộ sáu quân đoàn.
Quân bộ kiến trúc khí khái phi phàm, là kiến trúc cao nhất trừ linh pháp tháp của yếu tắc này. Là trung gian dừng chân của sáu đại quân đoàn, nhìn ra toàn bộ khu phía bắc của yếu tắc.
Lúc hoàn thành đăng ký báo danh ỏ quân chính ti, Hàn Phi đi tới lĩnh một bộ trang bị hoàn toàn mới. Ký túc xá mới của hắn nằm trong khu biệt thự của quan quân nơi đây, từ đãi ngộ mà nói, thêm vào tiểu đội Ám Thứ hơn xa tiểu đội Chủy Thủ Màu Bạc.
Sau một vòng, Hàn Phi gặp được đội trưởng mới của mình.
Trước khi tới đây, hắn đã từng nghe Thiết Hán giới thiệu không ít tình huống về tiểu đội Ám Thứ này. Đội viên của tiểu đội Ám Thứ bình thường là không gặp mặt nhau, nhiệm vụ của mỗi người đều là đơn độc hành động. Ngoại trừ mấy người ra, cũng không ai biết tiểu đội Ám Thứ rốt cuộc có bao nhiêu thành viên.
Chân chính có thể chỉ huy, mệnh lệnh tiểu đội này chỉ có thượng tướng La Tạp Tư Nhĩ chỉ huy tối cao của quân độ. Tất cả những tư liệu liên quan tới đội viên của tiểu đội Ám Thứ đều bị liệt vào danh sách hồ sơ cơ mật.
Cho nên Hàn Phi cũng chỉ có thể nhìn thấy đội trưởng Khoa Minh Tư của mình. Trung niên võ sĩ này dùng ngữ khí băng lãnh hoan nghênh Hàn Phi thêm vào trong tiểu đội. Sau đó truyền đạt mệnh lệnh thứ nhất đến từ quân bộ.
Đạo mệnh lệnh này ghi trên một tờ giấy mỏng, nội dung phi thường giản đơn. Yêu cầu Hàn Phi ngụy trang lẻn vào trong quân Man tộc ở Cuồng Lan yếu tắc dò xét quân tình, thời gian không nhiều không ít, vừa vặn ba tháng!
Cuồng Lan yếu tắc nằm ở phía bắc của Hồng Hà yếu tắc. Năm đó lúc yếu tắc Hồng Hà được thành lập, không chỉ thành công ngăn chặn quân đội Man tộc xâm lấn. Quân đội đế quốc còn có thể lấy yếu tắc làm cơ sở tiến hành tập kích xâm lấn đại thảo nguyên phương bắc của Man tộc, cũng đạt được một ít chiến công.
Nhưng mà Man tộc cũng không ngốc, rất nhanh cũng thành lập ở cửa ra của khe sâu một toàn yếu tắc. Tuy rằng vô luận là quy mô hay lực phòng ngự đều không thể bằng được yếu tắc Hồng Hà. Thế nhưng để ngăn trở phản kích của quân đội đế quốc, cũng đã tạo lên một cứ điểm cường đại của quân đội Man tộc ở nơi này. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tiến nhập vào một yếu tắc quan trọng như vậy, ẩn núp trong đại bản doanh của quân đội Man tộc thăm dò tình báo. Trình độ nguy hiểm có thể nghĩ, nhân tộc cùng man tộc là hai chủng tộc khác nhau, tuy rằng Hàn Phi chiếm được một số tư liệu liên quan. Đồng thời cũng sẽ có linh pháp sư cao giai tiến hành ngụy trang cho hắn. Nhưng mà loại nhiệm vụ này lẽ ra không thể rơi vào người mới chưa có nhiều kinh nghiệm như hắn.
Mà làm cho người khác giận sôi chính là, thời gian chuẩn bị của Hàn Phi chỉ có một ngày!
Lúc Khoa Minh Tư hạ lệnh, ánh mắt hắn nhìn Hàn Phi như nhìn một người đã chết rồi, còn có một chút thương hại trong đó. Tên đội trưởng cuối cùng còn nói, Hàn Phi tuy rằng là võ sĩ hiệp nghị, thế nhưng trong điều khoản không có ghi kháng lại chỉ lệnh tối cao của quân bộ, bởi vậy Hàn Phi chỉ có một tuyển chọn tiếp nhận mà thôi.
Thì ra thủ đoạn là như vậy sao? Hàn Phi khóe miệng nổi lên một nụ cười nhạt, người Vân thị của nhiên không chịu dừng tay, vừa ra tay đã bức hắn vào con đường chết rồi.
Mệnh lệnh này âm hiểm ở chỗ còn để lại một chút đường sống trong đó. Dò xét tình báo là chức trách của thám báo, cũng có phương pháp nhất định để đảm bảo an toàn cho người tiềm phục. Đây cũng không phải là một nhiệm vụ phải chết, như vậy làm cho Phượng Khinh Âm không có lý do ra mặt thay cho Hàn Phi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nếu như Hàn Phi không muốn lưng đeo tội danh phản quốc, đích xác chỉ có thể tiếp nhận mệnh lệnh mà thôi.
Nhưng là, khoản nợ luôn luôn phải trả! Hàn Phi liếc mắt một cái, trong mắt lộ ra một tia hung quang. Hắn cầm lấy bút ký tên lên trên trang giấy mệnh lệnh.
Đồng thời với việc Hàn Phi ký tên, ở trong một đại lâu ở quân bộ, hai gã quan quân trẻ tuổi của đế quốc đang nâng chén chúc mừng.
-Ngạo Thiên, lần này ta giúp ngươi lưa gạt lão gia tử là chuyện này. Ngươi không nên quên đáp ứng chỗ tốt cho ta đấy!
Một quan quân đế quốc hơi gầy cười nói, đôi mắt híp lại.
-Đi tới Cuồng Lan yếu tắc tiềm phục ba tháng, chỉ cần chúng ta ở bên này thoáng động tay chân một chút. Cừu nhân kia của ngươi sẽ bị Man tộc chém đầu lột da treo lên tường thành!
Vân Ngạo Thiên mỉm cười nói:
-Đa Đức, ta lúc nào nói không tính toán vậy? ngươi cứ yên tâm đi, trong vòng một tuần, hai nữ nô Thiên Linh tộc sẽ đưa tới trên giường của ngươi.
-Được!~ Đa Đức cười lớn, hắn phảng phất như nhìn thấy cảnh mình ôm hai mỹ nhân vào lòng vậy.
Vân Ngạo Thiên cũng cười to theo Đa Đức, chỉ là trong tròng mắt của hắn không có nửa ý cười, chỉ tràn đầy âm hàn khiến cho kẻ khác tim đập chân run.
“Hàn Phi, vô luận thế nào ta cũng không thể để ngươi sống thêm phút nào ở thế giới này
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...