Đế đô Thánh võ học viện, luyện võ trường số năm. Hàng nghìn đôi mắt đang chú mục vào song phương quyết đấu dưới sân. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Lúc song phương còn đang đối chọi gay gắt, trên khán đài cũng không bình tĩnh được. rất nhiều người chuẩn bị tiền đặt cược cho hai bên quyết đấu.
-Vân Việt khẳng định là có thể thắng, đừng xem hắn kém Hàn Phi một giai, không dùng đấu khí cận chiến, ta chưa thấy hắn thua bao giờ!
Một tứ giai võ sĩ học viên ném 10 linh tinh tệ xuống mặt đất nói:
-Ta cá Vân Việt thắng, 1000!
-Hừ, không thua qua sẽ không thua sao? Hàn Phi có can đảm tiếp nhận khiêu chiến của Vân Việt khẳng định hắn có phần nắm chắc.
Một học viên khác cũng nghiến răng nghiến lợi nói rằng:
-Ta đặt cho Hàn Phi thắng, 500!
Trong một góc, hai võ sĩ không tham gia trận cá cược hào khí ngút trời này. Trong đó một võ sĩ tóc hồng anh tuấn hứng thú nhìn hai võ sĩ trong sân nói rằng:
-Đằng đại ca, người nói xem ai có thể nắm chắc phần thắng hơn?
Võ sĩ tóc đen ngồi ở bên cạnh hắn cười cười nói:
-Ta cũng không phải là tiên đoán sư, hiện giờ sao có thể nhìn ra ai thắng ai thua. Nhưng mà Vân Việt trước đây ta cũng xem hắn chiến đấu qua rồi. Nếu như không dùng lực lượng đấu khí, ta cũng không phải là đối thủ của hắn!
-Ồ nha!
Võ sĩ tóc hồng kêu lên một tiếng:
-Nếu như ngay cả Đằng Phu ca cũng không phải là đối thủ của hắn, khẳng định Hàn Phi kia phải thua rồi.
-Đây cũng không phải.
Võ sĩ tóc đen mỉm cười lắc đầu.
-Mười tám tuổi Hải Dương võ sĩ, ngươi đã nghe được mấy người? Hàn Phi thực lực rất sâu đi!
-Có người nói hắn vì Thánh Kinh Hàn thị mà xuất đầu đối thủ với Vân thị.
Võ sĩ tóc hồng nói rằng:
-Ta còn nghe nói hắn làm cho tên phế vật của Cáp Địch Tư gia tộc thiếu chút nữa thì sợ tới mức tiểu cả ra quần. Ta thật mong hắn có thể chiến thắng, áp chế được dáng vẻ bệ vệ của Vân thị!
-Thánh Kinh Hàn thị, bây giờ còn mấy người nhớ tới, Hàn Phi không quên tông nguyên, thật phi thường khó có được. Ta xem đáng để kết giao!
Võ sĩ tóc đen có chút suy nghĩ nói rằng:
-Hàn Phi, cái tên này sao nghe thấy quen thuộc quá, trước đây hình như nghe nói qua rồi.
-Tên này rất phổ thông à, ngươi khẳng định là nhớ lầm rồi, ta nghe nói hắn lần đầu tới Thánh Kinh đi.
Võ sĩ tóc hồng tùy ý nói rằng.
Võ sĩ tóc đen không nói lại.
Lúc này trên sân luận võ, đối mặt với khiêu chiến của Vân Việt, Hàn Phi mặt không chút đổi sắc:
-Được, ngươi nói đánh cuộc thế nào?
Vân Việt cười nhếch miệng, dáng cười của hắn phảng phất như ác lang vừa nhìn thấy sơn dương vậy:
-Đủ sảng khoái! Chúng ta chơi đùa thôi, 100 vạn đồng vàng thế nào!
-Còn nữa.
Trên mặt hắn càng ngày càng lộ nhiều răng nanh.
-Nếu như ta thua, không chỉ cho ngươi 100 vạn đồng vàng. Sau này thấy ngươi kêu một tiếng đại ca, nếu như ngươi thua..
100 vạn đồng vàng! Lúc Vân Việt hô lên cái tiền đặt cược này, toàn trường lạnh ngắt như tờ.
Quá độc ác! Hắn đây là bức tử Hàn Phi à, có mấy đệ tử gia tộc có thể xuất ra 100 vạn đồng vàng đây? Nếu bị thua trận đấu này. Hàn Phi sau này không chỉ không thể ở trong học viện sinh sống tốt được, sau này tuyệt đối là khổ sở, so sánh với nhục nhã thì còn đứng sau à.
Hàn Phi khóe miệng cười một cái:
-Vân Việt, vì một chó săn, đáng giá cho ngươi mất nhiều tiền như vậy sao?
Từ đầu tới cuối, Hàn Phi vô luận khí thế cũng không một chút hạ phong, Vân Việt càng kiêu ngạo hắn càng thong dong.
Toàn trường nhất thời ồ lên một mảnh, không ít đệ tử Hàn thị nhảy lên kích động, rống lớn nói:
-Hàn Phi, chúng ta ủng hộ ngươi, đánh bại hắn, đánh bại hắn!
Chính lúc này ở sau, cửa võ luyện trường đột nhiên mở, chỉ thấy hơn mười đạo sư học viện đi tới.
Đám đạo sư xuất hiện làm cho luyện võ trường trở nên yên tĩnh lại, không ít võ sĩ học viên đều âm thầm giật mình. Học viên trong học viện quyết đấu rất ít có đạo sư tới đây xem. Thế nhưng lần này lại tới nhiều đạo sư như vậy thật hiếm thấy.
Hơn nữa thân phận của những đạo sư này cũng không bình thường. Trong đó có hai người nhân vật cấp trưởng lão, đây không thể nghi ngờ làm cho bầu không khí trở nên quỷ dị. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nhưng mà đám đạo sư rất nhanh ngồi xuống, cũng không có ảnh hưởng tới giằng co trong sân.
Hàn Phi thấy khuôn mặt quen thuộc, chính là Đông Phương đạo sư đã thiện ý nhắc nhở hắn lúc mới nhập học. Đối phương nhìn hắn mỉm cười hiền lành.
-Hàn Phi ta chỉ hỏi ngươi một câu, có được không?
Đám đạo sư tới làm cho Vân Việt cũng có chút thu liễm, hắn cũng không dám quá bá đạo nữa.
-Nếu như ta thua, đồng thời bồi ngươi 100 vạn đồng vàng, gặp mặt hành lễ kêu đại ca!
Hàn Phi trầm giọng nói.
Nếu muốn chết như vậy thì tới đây đi! Hắn hít một ngụm trường khí, kình khí chấn động, trang phục võ sĩ trên người biến thành mấy mảnh bay ra ngoài, đồng dạng lộ ra một thân thể cứng như sắt thép!
-Tốt! ~ Vân Việt cười dài một tiếng, nhanh chóng rời về sau, thân hình bỗng nhiên vọt tới xa hơn mười mét.
Võ sĩ trọng tài đưa lên vũ khí quyết đấu, Vân Việt chọn một thanh cự kiếm là vũ khí, còn Hàn Phi tuyển chọn trọng kiếm.
Cự kiếm là một loại kiếm theo tiêu chuẩn tương đối đặc thù, thân kiếm dày hơn trọng kiếm tiêu chuẩn gấp đôi. Phân lượng hầu như tương đương với chiến phủ, mang theo rất không tiện. Nó chỉ được dùng chém giết trong chiến tranh, cũng không mấy người đủ sức chơi nó.
Hạn võ linh pháp trận chung quanh võ trường chậm rãi mọc lên. Lúc tới độ cao nhất định bỗng nhiên biến thành màu trong suốt, áp lực khổng lồ phủ xuống trên đầu hai người.
Thánh võ học viện không hổ là điện phủ võ sĩ đệ nhất đại lục, uy năng của hạn võ linh pháp trận bố trí của luyện võ trường cũng không bình thường. Hàn Phi chỉ cảm thấy ngũ hành đấu khí của mình hoàn toàn bị áp chế đi. Dĩ nhiên đã bị ép từ trong kinh mạch vào tận khí hải. Đừng nói là hạn võ linh pháp trận, nói là cấm võ linh pháp trận còn đúng hơn.
Mà Vân Việt đứng đối diện với Hàn Phi ở hơn mười mét xa cũng không có ảnh hưởng bởi linh trận chút nào. Hắn tiện tay khiêng cự kiếm lên trên vai, cự kiếm mấy trăm cân đối với hắn như một món đồ gỗ vậy.
Ánh mắt hai người lăng không đánh vào nhau, khóe miệng Vân Việt hiện lên nụ cười tàn nhẫn, âm thầm nói: các ngươi chết chắc rồi.
Lấy tứ giai khiêu chiến ngũ giai, hắn khinh miệt đối với Hàn Phi hoàn toàn xích lõa không chút che giấu. Hắn kiêu ngạo tới mức võ sĩ tóc hồng ở một góc khán đài thực sự không nhìn nổi nói:
-Vân Việt này, cũng quá phóng túng rồi, lực lượng cùng vũ kỹ của hắn có thật mạnh như vậy sao?
Võ sĩ tóc đen họ Đằng ngưng trọng sắc mặt nói:
-Chuẩn xác mà nói hắn so với trước đây mạnh hơn nhiều!
-Ta nghe nói lúc Vân Việt còn nhỏ, đã từng dùng qua long huyết, đồng thời dùng long huyết tắm rửa qua, thân hình của hắn cường hãn có thể so với tinh thiết! ta vẫn cho rằng đó chỉ là một lời đồn đãi, xem ra hiện giờ đúng là thật rồi.
-Lẽ nào, Hàn Phi khẳng định phải thua sao?
Võ sĩ tóc hồng nói rằng.
Gã trọng tài võ sĩ cuối cùng cũng rời khỏi luận võ trường. Tới bên ngoài hạn võ linh pháp trận. Hắn rời đi đại biểu cho việc song phương quyết đấu bắt đầu. Trên khán đài lập tức phát ra những tiếng thét cổ vũ kinh thiên động địa.
-Vân Việt, giết chết tiểu tử kia!
-Hàn Phi ta ủng hộ ngươi, nghìn vạn lần không được thua nha!
Trong tiếng hò hét ầm ĩ, Vân Việt cười một tiếng bước ra phía trước. Thân hình hắn rất nhanh tiến tới phía trước, những khối cơ bắp trên cơ thể đột nhiên bành trước ra, cốt cách toàn thân phát ra những thanh âm răng rắc, giống như hùng sư vừa ngủ đông dạy, hiển lộ ra nanh vuốt sắc bén, khí thế kinh người mà tới!
-Tiếp chiêu đi!
Hai vung cự kiếm lên, bước tới phía Hàn Phi, mặt đất hơi rung lên nhè nhẹ, tiếng hô vang vọng toàn trường.
Nhìn Vân Việt tiến tới như trâu điên, Hàn Phi hơi nheo mắt lại, tiên thiên chân khí hùng hồn từ đan điên tuôn ra, trong nháy mắt đã phủ khắp kinh mạch của hắn. Long Linh tâm pháp được thôi động rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Long Linh tâm pháp là đoán thể thuật cực kỳ cao minh, tu luyện tới trạng thái đỉnh có thể có thân thể cường hãn so với cự long. Hàn Phi lấy huyền môn tiên thiên chân khí hoàn toàn thôi động, thực tế hiệu quả cường thể sản sinh ra so với ngũ hành đấu khí còn hơn nhiều!
Trong hạn võ linh pháp trận, huyền môn chân khí không bị áp chế, đây cũng là chỗ dựa lớn nhất để hắn có can đảm đáp ứng đối phương khiêu chiến. Vân Việt được xưng là cận chiến bất bại, tất nhiên phương pháp luyện thể có bí thuật. Hàn Phi trong trận quyết đấu liên quan tới sinh tử vinh nhục tất nhiên không dám “làm bừa” rồi.
Chân khí kích động, lực lượng ẩn chứa bên trong mỗi một tấc trên cơ thể Hàn Phi, mỗi một kinh mạch, mỗi một giọt máu đều được kích phát ra rồi. Lực lượng cộng minh, những khối cơ bắp dưới lớp da biến đổi sắc màu, đây cũng là một tầng lân long bảo hộ chính mình.
-Đây là!
Một đạo sư quan chiến kinh ngạc thở nhẹ nói.
-Hẳn là luyện thể thuật Long Linh tâm pháp, tâm pháp đoán thể rất hiếm thấy.
Đông Phương đạo sư ánh mắt chợt lóe lên:
-Trong hạn võ linh pháp trận vẫn có thể thôi phát ra được, xem ra Vân Việt gặp phải đối thủ rồi.
-Long Linh luyện thể thuật!
Hầu như cùng một lúc, võ sĩ tóc đen họ Đằng cũng phát ra tiếng than sợ hãi.
Mà Vân Việt đang hướng tới Hàn Phi phát động công kích cũng không có chú ý tới dị dạng của Hàn Phi. Hai tròng mắt của hắn huyết hồng một mảnh, lúc tấn công lực lượng thân thể đã bành trướng tới cực hạn rồi. Nếu như không lập tức phát tiết ra ngoài sợ rằng sẽ bạo thể mà chết.
-Đi tìm chết đi!
Cách khoảng bảy tám mét, hắn cầm cự kiếm chém thẳng về phía Hàn Phi!
Cự kiếm nặng mấy trăm cân vô thanh vô tức cắt không khí tạo thành một mảnh hắc quang phủ xuống bên cạnh thân Hàn Phi. Phảng phất như cự ly của song phương hoàn toàn không tồn tại vậy.
Tiếng rít gào phá không mà tới, thân kiếm chém vào thân thể của Hàn Phi, trực tiếp cắt làm hai đoạn. Tốc độ thật sự quá kinh người, Hàn Phi cơ hồ ngay cả cơ hội tránh né cũng không có.
-A! ~ Trên thính phòng nhiều người hô lên kinh hãi, vài thiếu nữ võ sĩ quay mặt đi, không đành lòng nhìn thấy Hàn Phi trở thành thi thể máu chảy đầm đìa.
Thế nhưng không ít người vẫn duy trì trầm mặc, bởi vì ánh mắt bọn họ đủ nhạy cảm. Vân Việt chém trúng chỉ là tàn ảnh của Hàn Phi mà thôi.
Hàn Phi chân chính như u linh mị ảnh xuất hiện ở bên trái Vân Việt, trọng kiếm không chút lưu tình chém thẳng vào cổ của đối phương
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...