-Võng Sâm chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, nhưng mà lão đại của hắn thì có thể, có thể đi hỏi thử một câu.
Hàn Thành Nghiệp có chút kinh ngạc nói:
-Phi nhi, vì sao cháu muốn đi gặp Lôi lão thái gia?
-Cậu, sau này buôn bán của chúng ta khá lên rồi, chúng ta càng phải nhờ Lôi lão thái gia chiếu cố cùng duy trì giúp. Cho nên cháu cảm thấy phải sớm tiếp xúc một chút.
Hàn Phi không chút nghĩ ngợi nói rằng:
-Qua vài ngày nữa, là đại thọ của lão, để cháu đại biểu Hàn gia tới chúc mừng một chút cũng là việc nên làm.
Hàn gia hiện đang nghèo túng ra cái dạng này, đối phương đương nhiên là không đưa thiếp mới. Nhưng vì lo lắng cho kinh doanh của võ phô sau này, rất cần phải có quan hệ với nhanh vật như Lôi gia nguyên lão, đây cũng là một loại sách lược, cho dù bị cự tuyệt ít nhất cũng biểu hiện ra thành ý.
-Ai, cháu nói có đạo lý!
Hàn Thành Nghiệp không khỏi có chút xấu hổ, hắn còn không lo lắng chu đáo bằng Hàn Phi.
Mấy ngày nay Hàn Phi đều ở trong võ phô Hàn Ký, Hàn Thành Nghiệp cùng đám thợ rèn nhiệt tình mười phần. Mọi người cùng nhau nỗ lực, chế tạo ra toàn bộ phôi kiếm của mười đơn đặt hàng linh vũ khí.
Hàn Phi cũng không có động thủ, hắn ở bên cạnh chỉ điểm giám sát, thấy có vấn đề gì thì chỉ ra chỗ đúng sai.
Chế tạo phôi kiếm dễ, nhưng sau đó dùng linh hỏa luyện đốt đối với Hàn Thành Nghiệp là một việc lo lắng khá lớn. Linh hỏa của hắn chỉ đạt được màu cam, miễn cưỡng có thể luyện chế được Ám Viêm sa kim. Nhưng là Hàn Phi lo lắng năng lực của hắn, cho nên đã mài khối giáp xác đó thành mạt phấn rồi dung nhập vào thân kiếm.
Trải qua nhiều lần thí nghiệm, đợi lúc Hàn Thành Nghiệp quen thuộc với việc luyện chế ám viêm sa kim thì đã là chạng vạng rồi. Hàn Phi lúc này mới rời khỏi võ phô đi về thánh võ học viện.
Thánh võ học viện lúc hoàng hôn chính là lúc náo nhiệt nhất. Những võ sĩ kết thúc một ngày học tập thường tụm năm tụ ba đi ra ngoài dùng cơm du ngoạn. Có không ít đôi tình lữ có đôi có cặp ngồi bên những đường mòn trong hoa viên, đại biểu cho việc cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ đã bắt đầu.
Thánh võ học viện tuy rằng được xưng là điện phủ tối cao của võ sĩ đại lục. Thé nhưng bầu không khí học tập trong học viện lại vô cùng rộng rãi, đủ loại chương trình học phong phú. Ngoại trừ vũ kỹ bình thường ra, đấu kỹ cùng đấu khí cũng được dạy cùng với chiến đấu thực nghiệm ở ngoài. Giống như đi dã ngoại sinh tồn, thám hiểm di tích, phục tùng linh thú, giám định vật phẩm, đại lục lịch sử, … tất cả tri thức này đều được giáo sư chuyên gia phục trách. Học viên có thể tùy ý tuyển chọn nghe giảng môn nào. Chỉ cần có thể đi qua khảo hạch, là được học viện ban phát cho chứng minh tư lịch.
Từ nhiều phương diện mà nói, thánh võ học viện giống như đại học hàng đầu kiếp trước của Hàn Phi.
Mà Hàn Phi vừa tiến vào trong học viện không lâu sau, rồi tiến vào trong võ hồn tháp huyền cấp tu luyện. Bởi vậy cũng không có cùng xuất hiện với học viên bình thường bao nhiêu lần cả. Hắn cũng không thích kết giao với người khác, bởi vậy cho tới giờ trong học viện độc lai độc vãng, phong cảnh náo nhiệt của người khác trên cơ bản không quan hệ gì với hắn.
-Hàn Phi, Hàn Phi!
Trên đường đi tới võ hồn tháp, Hàn Phi nghe thấy phía sau có người đang gọi tên hắn.
Nhìn lại, người gọi tên hắn chính là đôi tỷ muội song sinh xinh đẹp. Đó là Dao Tình tỷ muội mà Hàn Phi quen biết trước khi nhập học. Theo sau hai người còn có bốn năm võ sĩ trẻ tuổi, ra mòi là người theo đuổi các nàng rồi.
Hai tỷ muội bỏ rơi đám người này chạy tới trước mặt Hàn Phi, Lam Thủy Dao có chút gấp gáp hỏi thăm:
-Hàn Phi học trưởng, ngươi làm sao mà đắc tội với người Vân gia vậy, nghe nói Vân Việt học trưởng đã hạ chiến thư cho ngươi rồi!
Đánh chó, rốt cuộc chủ nhân cũng không ngồi yên sao? Hàn Phi trong lòng âm thầm cười lạnh, đối với báo thù của Vân gia hắn đã sớm có chuẩn bị rồi.
-Vân Việt? ta không nhận ra hắn.
Hàn Phi mỉm cười nói:
-Ta cũng không biết sao lại đắc tội bọn họ, nhưng mà nếu đã có người hạ chiến thư, ta có thể tiếp là được rồi.
Minh thương dễ tránh, nếu như đối phương đường đường chính chính khiêu chiến mình Hàn Phi cũng không chút sợ hãi. Dựa theo quy tắc quyết đấu của võ sĩ, khiêu chiến chỉ có thể tuyển đối thủ cùng giai, với thực lực của hắn hiện tại hoàn toàn không sợ bất kỳ đối thủ cùng giai nào.
-Hàn Phi học trưởng, ngươi phải cẩn thận, ta nghe nói Vân Việt cũng không bình thường à.
Lam Thủy Tình líu nhíu nói rằng.
Thì ra Vân Việt là một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở thánh võ học viện này. Năm nay mới mười bảy tuổi đã là đại địa võ sĩ đỉnh cấp rồi. Hắn trời sinh vũ kỹ thần lực xuất chúng, có thể tay không xé rách hổ báo, phi thường am hiểm chiến đấu cận thân.
Đê giai khiêu chiến cao giai, khiêu chiến có quyền quyết định ra phương thức chiến đấu. Thực lực của Hàn Phi cao hơn Vân Việt một giai, hắn nhất định đưa ra phương thức khiêu chiến cận thân mà hắn am hiểu nhất đi.
So đấu cận chiến hạn định song phương không thể sử dụng đấu khí, ưu thế võ gia cũng không còn tồn tại nữa. Mà có người nói Vân Việt tại phương diện cận chiến quyết đấu chưa từng bại qua một lần nào. Thậm chí còn có một đạo sư thua ở trên tay của hắn!
Thì ra là như vậy, Hàn Phi gật đầu nói:
-Biết rồi, cảm tạ hai vị học muội nhắc nhở!
-Học trưởng, ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ đánh bại được hắn!
Lam Thủy Tình huy hai nắm tay nói rằng:
-Tới lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau tới cổ vũ cho ngươi, để cho bọn họ biết Minh lam võ sĩ chúng ta không dễ chọc như vậy! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Còn nữa, lúc rảnh rỗi dẫn Ốc Kim tới chơi với chúng ta à!
Lam Thủy Dao cười cướp một câu.
Hai tỷ muội là học viên võ sĩ tam giai, không có tư cách tiến vào trong võ hồn tháp, muốn nhìn Ốc Kim thì Hàn Phi phải mang ra mới được.
-Được rồi!
Hàn Phi gật đầu đáp ứng
-Các muội đi chơi đi, hơn nữa thì không khéo đám kỵ sĩ này sẽ phát khiêu chiến với ta mất.
-Học trưởng gặp lại!
Tỷ muội vui vẻ cười trừ, đi tới đám đồng môn, thiếu nữ trẻ tuổi luôn được mọi người vây quanh, hưởng thụ cảm giác vui vẻ khi có người truy cầu.
Lúc cáo biệt tỷ muội Dao Tình, Hàn Phi đi tới võ hồn tháp, trong tháp, tôi tớ của hắn thần sắc khẩn trương đưa tới một phong thư nói rằng:
-Đại nhân, có người đưa thư khiêu chiến tới.
Hàn Phi gật đầu nhận lấy, mở ra nhìn, chỉ thấy bên trên viết:
Ngày mai, mười giờ sáng, ta chờ ngươi ở luyện võ trường số năm. Ngươi có thể không tới!
Lạc khoản kí tên chính là Vân Việt.
Nội dung phong thư khiêu chiến phi thường đơn giản, thế nhưng những hàng chữ ngạo khí bức người, biểu hiện ra lòng tin cường đại của người khiêu chiến.
Có chút ý tứ! Hàn Phi vung tay lên, hỏa hệ đấu khí thoáng lộ ra, trong nháy mắt đã biến bức thư thành tro tàn.
Ngươi muốn chiến thì ta chiến!
Vân thị đệ tử Vân Việt muốn khiêu chiến cao giai đệ tử Hàn thị Hàn Phi. Tin tức này trong một đêm đã truyền ra khắp học viện. Tuy rằng trong học viện việc này là bình thường, nhưng thân phận của song phương trong trận quyết đấu này rất đặc biệt.
Vân Việt không cần phải nói, tiếng tăm lừng lẫy trong Thánh Kinh học viện này, mà Hàn Phi cũng không phải hoàn toàn không có tiếng tăm gì cả. Tuy rằng hắn hành sự cực kỳ thấp, thế nhưng mười tám tuổi đã là Hải Dương võ sĩ, đi nơi nào cũng được mọi người chú mục.
Hai người đều là võ sĩ thiên tài phi thường trẻ tuổi, mà Vân Thị cùng Hàn thị ân oán đã lâu. Song phương chiến đấu không khỏi có nhiều người quan tâm. Nhưng là tuyệt đại đa số mọi người cho rằng Hàn Phi đại biểu cho Minh Lam Hàn thị, thật không ngờ việc này là do Hàn thị Thánh Kinh dẫn tới.
Ngày hôm sau khi chấm dứt luyện võ ở luyện võ trường, vô số học viên muốn xem náo nhiệt đã chen chúc tiến tới luyện võ trường số năm. Luyện võ trường có thể dung nạp mấy nghìn người đã không còn một chỗ ngồi, tất cả đều muốn xem trận đấu long tranh hổ đấu này.
Những học viên cao giai có tư cách đang âm thầm lập bàn đánh cược, đánh cuộc xem bên nào có thể thắng lợi.
Đối với quyết đấu của võ sĩ trong học viện, học viện vẫn duy trì thái độ ủng hộ. Bởi vì chỉ có qua không ngừng rèn luyện mới có được một võ sĩ chân chính. Cho nên dưới tình huống thông thường, học viên chỉ cần có thể trả tiền là xin được quyết đấu cùng trọng tài. Đương nhiên cũng không thiếu pháp sư trị liệu.
Mười giờ sáng, Hàn Phi đúng giờ xuất hiện ở cửa luyện võ trường, mà đối thủ của hắn đã đứng chờ ở đây lâu rồi.
Đây là lần đầu tiên Hàn Phi nhìn thấy Vân Việt, tên thiếu niên võ sĩ thiên tài của Vân thị này hoàn toàn có vóc người to lớn, còn cao hơn Hàn Phi nửa cái đầu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thân ở trần, mặc một cái quần sooc bằng da thú, làn da ngăm đen đầy vết thương, những cơ bắp trên cơ thể bạo chứa lực lượng. Cái đầu tròn của hắn bóng lưỡng, hai tai còn đeo vòng tai. Hai tròng mắt của hắng quang mang chớp động, làm cho người ta cảm thấy như một loại dã thú trong hoang dã vậy, tràn ngập nguy hiểm! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Rất khó tưởng tượng được một công tử con nhà thế gia lại có bộ dạnh thế này, muốn nói hắn là thú tộc võ sĩ cũng không ai hoài nghi.
Chờ khi Hàn Phi đi tới phía trước, Vân Việt khóe miệng hiện lên dáng cười lãnh khốc nói:
-Tốt, ngươi có dũng khí hơn ta tưởng tượng, xem ra người Hàn thị cũng không phải đều là kẻ bỏ đi!
Thanh âm của hắn không vang dội, thế nhưng tất cả học viên trong võ đường đều có thể nghe thấy được rõ ràng. Lúc này Vân thị đệ tử cười ha ha, mà các đệ tử Hàn thị tới từ nơi khác cũng lộ ra sắc mặt giận dữ. Người người cùng nổi lên thù hằn, trong đó có người không nhịn được xao động mà chửi ầm lên.
- DKM, mày thì tính là cái gì?
-Vân thị thì giỏi sao? Hàn Phi đánh bại tiểu tử cuồng vọng này!
Vân Việt ánh mắt lạnh lẽo quét ngang đám đệ tử Hàn thị đang phẫn nộ, trong mắt đậm vẻ kiêu căng.
-Chỉ có dã cẩu vô năng mới có thể kêu gào hướng tới hùng sư.
-Như vậy, ngươi đang kêu gào hướng tới ta sao?
Hàn Phi cười cười nói.
Nghe câu trả lời mỉa mai của Hàn Phi, đám đệ tử Hàn thị khoái trí, tất cả đều phá lên cười, trong phòng một mảnh hỗn loạn.
Vân Việt ánh mắt phát lạnh, một cỗ sát khí sắc bén thoát ra khỏi cơ thể, dĩ nhiên mơ hồ mang theo mùi máu tanh!
Người bình thường không có thể làm được như vậy, Vân Việt này tuy còn trẻ nhưng trên tay hắn khẳng định đã nhiễm không ít máu.
-Hai vị học viên, ta trước tiên công bố quy tắc.
Trọng tài võ sĩ ở bên cạnh ho khan một tiếng nói rằng:
-Vân Việt đưa ra khiêu chiến song phương cận thân quyết dấu. Song phương có thể tuyển chọn vũ khí, không thể sử dụng đấu khí, thoát khỏi phạm vi của Hạn võ linh pháp trận thì thua. Người bị khiêu chiến Hàn Phi, ngươi có dị nghị gì không?
-Không có!
Hàn Phi bình tĩnh lắc đầu.
-Như vậy ta tuyên bố…
-Chờ một chút!
Vân Việt đột nhiên mở miệng cắt đứt lời trọng tài nói, hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Phi cười lạnh nói:
-Trong quyết đấu, nếu như không có chiến lợi phẩm thì không có ý nghĩa rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...