Trấn Hà Loan vừa thâm trầm vừa tĩnh mịch. Không ít nhà đốt đèn sáng chói. Cái thị trấn giáp ranh không đến mức bị bóng đêm hoàn toàn nuốt chuẩn, một chiếc xe ngựa với sự bảo vệ của mấy tên võ sĩ, vội vã vào trong trấn nam một tòa nhà cao cấp.
Đây là ngôi nhà xa hoa nhất của trấn Hà Loan, một tràng biệt thự ba tầng cùng với dãy phòng và hoa viên, cả cái trấn nhỏ này không tìm ra căn nhà thứ hai giống như thế này, chỉ cần là người dân của cái trấn nhỏ này không ai không biết rằng chính thị là phủ đệ của Clarence.
Không lâu, ánh sáng phát lên từ gian phòng lầu ba biệt thự, theo sau đó cơ hồ có tiếng mắng chưởi từ phía trong truyền đến, hai gã bảo vệ tuần tra ở giữa sân nhà sau khi nghe thấy đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác đồng thời lắc đầu đi tới chỗ khác.
Gác đêm trong đêm đông không phải là việc tồi tệ lắm nhưng làm cho ông chủ nổi giận tuyệt đối càng khổ sở hơn.
Hiện giờ làm cho Clarence nổi giận không phải ai khác mà chính là con trai duy nhất của lão, phải tìm đủ mười vạn tiền vàng mới cứu con mình ra từ cái nhà tù dưới lòng đất hôi hám của Trấn Chính Sở.
Trước mắt lão tử đang nổi trận lôi đình. Trái lại Alec không lo sợ như vậy khi ở trước mặt Hàn Phi, bởi vì hắn biết cho dù hắn có phạm tội lớn, thì cha của hắn cũng tha thứ cho hắn, cho nên chỉ cúi đầu ái ngại.
- Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gây chuyện rắc rối ở trong trấn, đừng xem thường những người từ bên ngoài đến đó. Clarence nổi giận nói:
- Ngươi muốn gì ta đều nghĩ cách thõa mãn ngươi, chỉ hi vọng ngươi an phận mà sống qua ngày, sau này kế thừa sự nghiệp của ta, bây giờ vừa khéo, thoáng một cái bị người khác cướp đi tài phú, ngươi thật là muốn làm tức chết ta mà! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
- Con cũng không biết hắn là lãnh chúa mới đến Alec vẫn không cam lòng nghiến răng nói:
- Cha, lần này là con sai, cha nhất định phải sai người báo thù cho con, chúng ta không thể để hắn cưỡi lên đầu chúng ta được, nếu không sau này làm sao sống ở trấn Hà Loan.
- Báo thú? Báo thù! Clarence nổi lôi đình tát vào mặt Alec một cái nảy lửa:
- Từ nay trở về sau ngươi phải ngoan ngoãn ở nhà một bước cũng không ra ngoài, nếu không ta sẽ tiếp tục đánh gãy chân ngươi!
Alec bị một cái tát, ôm mặt nóng bừng không thèm nói nữa, trong mắt lại lộ ra một thứ ánh sáng ác độc, ngay cả Clarence nhìn thấy cũng có chút kinh hãi, giơ tay lên định đánh hắn thêm một cái, do dự một chút lại đưa tay xuống nặng nề thở dài.
Alec, ngày thường ta quả thật chiều hư ngươi rồi, sớm biết lúc trước nên để ngươi ra ngoài đi học, để ngươi thấy chuyện đời mới tốt, nhân vật ác bá người người ở trấn Hà Loan này kính nể bỗng nhiên già mười tuổi:
- Ngươi có biết ta sẽ làm gì để ngươi vẫn nán lại ở trấn Hà Loan không?
Thì ra thân phận trước đây của Clarence lại là một thủ lĩnh mã tặc của vương quốc Ca Mạt Tư, đoàn mã tặc tên gọi Bạo Lang, luôn hoạt động ở vùng núi Nạp Tư Thông, có một lần hắn dẫn người đi cướp một gia tộc thương buôn đi đường, đồng thời giết chết tất cả những ai kháng cự, kết quả dẫn tới vương quốc Ca Mạt Tư và cộng đồng của gia tộc đó phát lệnh truy nã và truy sát, rơi vào đường cùng mới rửa tay gác kiếm bất đắc dĩ phải bỏ nghề ẩn trốn ở trấn Hà Loan.
Gần hai mươi năm trôi qua sự việc sớm đã tan theo gió, Clarence dần dần đã quên thân phận trước kia của mình, dựa vào các thủ đoạn gần như hoàn toàn khống chế trấn Hà Loan nổi lên làm hoàng đế, nhưng lần đến của lãnh chúa tân nhiệm này lại mang đến một biến số vô cùng to lớn.
- Từ nhỏ ngươi không biết nghe lời, ta sợ ngươi gặp phiền phức không đáng, cho nên luôn luôn để ngươi ở bên cạnh. Clarence nói:
- Nếu như thân phận của ta bại lộ, cả nhà chúng ta toàn bộ đều xong đời, cũng có thể bị treo cổ ở ngoài thành! Cho nên bây giờ ngươi không được nghĩ tới chuyện có báo thù hay không báo thù, cái tên Hàn Mộc Thiên lần trước đến thì dễ đối phó, chúng ta vẫn còn có cơ hội nhưng tên Hàn Phi này tuyệt đối không phải là người bình thường, vì vương quốc mà lập kỳ công, có thể một kiếm giết chết hai tên võ sĩ hai giai, thực lực e rằng trên cả ba giai!
- Lãnh chúa như vậy chúng ta không thể trực tiếp đối kháng, tối thiểu trong khoảng thời gian ngắn này ngươi nhất định phải bớt phóng túng một chút, sau này có thể từ từ chờ cơ hội, biết không?
Mấy câu nói cuối Clarence nói với âm giọng đủ nghiêm, Alec vừa nghe được chết lặng, hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng cha của hắn lại từng là thủ lĩnh trộm ngựa bị phát lệnh truy nã.
Nghĩ tới hậu quả thân phận bị bại lộ, Alec tái xanh mặt, không tự chủ được mà liên tục gật đầu.
Nhìn thấy con của mình sợ không ít, Clarence thoáng yên lòng, dùng lới nói ôn hòa nói:
- Được rồi, con cả ngày vẫn chưa ăn cơm hả? ta đã dặn dò nhà bếp chuẩn bị thức ăn cho con, đi ăn một chút rồi ngủ một giấc, mấy ngày nữa cha sẽ dẫn con đi Trấn Chính Sở gặp Hàn Phi xin lỗi.
- Khoản nợ này, chúng ta ghi nhớ trước, sau này sẽ từ từ tính cả vốn lẫn lãi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
- Hiểu rồi, thưa cha! Alec phấn chấn tinh thần một chút, hít thở một cái cảm thấy dễ chịu rất nhiều.
Trong lúc hai cha con tính chuyện mưu đồ bí mật, bọn họ không hề biết toàn bộ lời nói của bọn họ đều lọt vào tai của một người.
Kể cả người bảo vệ tuần tra ở hoa viên, không ai phát hiện hiện tại có một bóng ma ở hai bên cửa sổ thư phòng lầu ba, một nhân ảnh toàn màu đen đang lẳng lặng nằm úp sấp áp sát vách tường , giống như la một con thằn lằn lớn không động đậy.
Cái bóng chính thị là Hàn Phi, sau khi Clarence rời khỏi Trấn Chính Sở!, hắn chuẩn bị y phục lẳng lặng một mạch đi tới đây.
Hệ thống phòng dinh thự của Clarence có thể xem là tương đối an toàn không chỉ bảo vệ tuần tra còn bố trí diễn tập, nhưng Hàn Phi vận dụng thuật ẩn long học được ở kiếp trước làm cho hơi thở của mình tiêu sạch, phối hợp với thân pháp lướt qua, lặng lẽ đột nhập vào trong mà không ai phát giác.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Hàn Phi đối với đối thủ Clarence vẫn khá xem trọng, đêm nay dò xét là muốn nắm bắt một chút nội tình của đối phương, xem xem sự việc ngày hôm nay ClarenceClarence sẽ phản ứng ra sao, nhưng không ngờ rằng lại nghe được bí mật như vậy.
Nghe tới lời nói hung tơn thề sẽ báo thù của Clarence, Hàn Phi không khỏi cười thầm một tiếng, sau đó hắn nghe được tiếng khóa cửa phòng, ngay liền sau đó hơi ló đầu qua song cửa sổ bằng thủy tinh nhìn vào xung quanh căn phòng.
Lúc này Alec đã rời khỏi căn phòng, và Clarence vẫn ngồi trên ghế tràng kỷ trầm tư ở giữa phòng, rất lâu vẫn không động đậy.
Lúc này Hàn Phi có chút không kiên nhẫn định bỏ đi, đột nhiên Clarence đứng dậy, đi tới trước cái kệ sách sát vách tường, Hàn Phi khẽ thở ra một cái tiếp tục quan sát.
Cũng không biết Clarence làm động tác gì, cái kệ sách được làm từ gỗ lim đột nhiêm từ từ mở hé ra, bên trong lộ ra là hắc động của cao nhân, rõ ràng là là một mật thất!
Sau khi Clarence đi vào trong , cái kệ sách nhẹ nhàng khóa lại, tất cả đều trở lại bình thường.
Hàn Phi kiên nhẫn chờ gần nữa giờ, vẫn không thấy Clarence trở ra, hắn suy nghĩ một lúc, sau đó nhân lúc trời còn tối lẳng lặng rời khỏi, không kinh động bất cứ ai.
Trấn Hà Loan không lớn, chuyện xảy ra ở trấn đông không tới nữa giờ thì có thể truyền tới trấn tây, Hà Phi ghé qua trấn nhỏ, những chuyện như dạy dỗ Alec, một kiếm giết chết hai võ sĩ tượng binh, rất nhanh truyền khắp trấn, cho dù là đứa bé ba tuổi, cũng nghe nói tới uy danh của lãnh chúa tân nhiệm này, ngày thứ hai các tin đồn lan truyền khắp trấn, một số người tận mặt chứng kiến suốt cả quá trình sự việc đều thổi phồng với người thân bạn bè, cũng làm cho Hàn Phi mang một lớp khăn thần bí trên mặt.
Không ai biết việc đến đây của một lãnh chúa cường thế như vậy sẽ dẫn đến đều gì cho trấn Hà Loan, nhưng sau đó tin tức Clarence dùng mười vạn tiền vàng để chuộc con trai của mình làm chấn động tất cả mọi người, một số nhân vật có máu mặt trong trấn và những thương hộ không thuộc nhà Clarence bắt đầu nhiều lần lui tới muốn thăm hỏi Hàn Phi, nhưng tất cả đều bị bắt váy lại đánh đập mắng chưởi, Hàn Phi một người cũng không thấy Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Trong chuyện này mang đến một chút không khí căng thẳng, trấn Hà Loan yên tĩnh trải qua ba ngày, một số người phản kích Clarence dự tính không xuất hiện, tất cả đều bình thường giống như ngày trước không có gì khác nhau.
Nhưng đến chạng vạng tối ngày thứ tư Hàn Phi đến trấn Hà Loan, một đội lính đánh thuê mặc toàn võ trang đột nhiên đến trấn Hà Loan đột nhập vào trong Trấn Chính Sở, đợi tới lúc bọn họ đi ra, trước ngực bọn họ toàn bộ đều đeo huy hiệu đội hộ vệ.
Có người nguy hiểm qua đường dừng lại một chút xem náo nhiệt, liền hoảng sợ khi phát hiên ra một đội lính đánh thuê số lượng hơn hai trăm người trong đó lại hơn ba phần là võ sĩ, mà các chiến sĩ khác cũng hoàn toàn hung hỗ dị thường.
Người dẫn đầu đội lính đánh thuê này bất ngờ chính là Hàn Phi lãnh chúa mới đến, theo chỉ đạo của hắn, đội quân men theo đường cái hướng thẳng về phía nam nơi ở của Clarence, đồng thời nhanh chóng bao vây bốn phía toàn bộ dinh thự!
Lãnh chúa đại nhân muốn bắt nhà Clarence, tất cả trấn dân khi nhìn thấy cảnh tượng này đều có cách nghĩ hoàn toàn giống nhau, mỗi người bọn họ đang suy nghĩ tới hai bên sẽ bạo phát tranh đấu và xung đột. Chỉ là tuyệt đối không ngờ hành động của Hàn Phi nhanh như vậy, mạnh như vậy!
Hai tên thủ vệ đứng gác cửa nhà Clarence vô cùng hoảng sợ, xuất phát từ bản năng hướng nhìn về phía võ sĩ mặc áo giáp, Hàn Phi cầm trọng kiếm đi nhanh tới và giơ cao lên.
Hàn Phi lạnh lùng quát lớn:
- Ta là Hàn Phi lãnh chúa tân nhiệm của trấn Hà Loan do vương quốc tứ phong, gia chủ của các ngươi có liên quan đến vụ phản loạn mưu đồ ám sát lãnh chúa, ta ra lệnh cho các ngươi bỏ vũ khí xuống, bằng không giết chết không luận tội!
Giọng nói của hắn vang lên như sấm nổ, cho dù người đi đường rất xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Có hơn mười người cùng đi theo sau Hàn Phi, các chiến sĩ giơ cao nổ tiển trên tay, nổ tiển sắc bén đầy vẻ uy hiếp, hai tên thủ vệ thức thời chọn cách buôn bỏ không chống cự.
Hàn Phi cũng không thèm quan tâm tới bọn chúng, dẫn các võ sĩ đi thẳng vào, nhà Clarence lúc này vô cùng hoang mang, Clarence dẫn theo mấy tên võ sĩ bảo vệ từ trong biệt thự nhà mình đi ra, vừa đúng lúc Hàn Phi đánh chặng đầu ở phía trước.
- Xin hỏi lãnh chúa đại nhân, Người có gì để chứng minh ta phản loạn!, vừa nhìn thấy Hàn Phi, Clarence quả là thù mới hận cũ nổi lên trong lòng, hắn lớn tiếng gào thét:
- Ta là hiệp sĩ vương quốc phong tặng, hai đứa con gái ta là con dâu của Hạ gia và Đồ Thản gia, không phải người bình thường để mặc ngươi ức hiếp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...