Trong khoảnh khắc công kích của Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ đến trước người Hạ Ngôn, đột nhiên hắn bộc phát ra một tiếng rống giận kinh thiên, búa lớn màu đen trong tay cũng bị Hạ Ngôn đánh bay phía sau vài trăm thước, rơi xuống mặt đất. Cây búa lớn màu đen này từ không trung rơi mạnh xuống đất, nhưng cũng không bị vỡ thành mảnh nhỏ.
Hào quang màu đen phát ra trên thân thể không ngừng bắt đầu lan tràn ra bốn phía.
Hộ thuẫn màu trắng cũng rất nhanh bị hắc quang bao phủ kín. Dưới lực lượng công kích của hai người, hộ thuẫn màu trắng đã bắt đầu nứt nẻ, nhưng sau khi bị hắc quang bao phủ, vô số vết nứt không ngờ rất nhanh được tu bổ, vết rách không ngừng xuất hiện lại không ngừng bị tu bổ như vậy. Công kích của Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ không ngờ không thể đánh tan hộ thuẫn màu trắng trước người Hạ Ngôn.
Trong mắt Hạ Ngôn, hai luồng hào quang chấn nhiếp tâm thần bỗng nhiên chuyển sang hai người đối diện, tóc dài quỷ dị bay lên trong hắc quang, khí thế tản ra tăng lên tới một mức độ không thể tin tưởng. Cho dù là cường giả Linh Hoàng chỉ sợ cũng không có khí thế như Hạ Ngôn lúc này.
- Ngay cả như vậy cũng không thể đánh chết hắn sao?
Vương Đông Cực thâm trầm thốt ra một câu.
- Đại ca. Lần này không thể đánh chết Hạ Ngôn, về sau càng không có cơ hội. Hạ Ngôn này quá mức khủng bố!
Vương Hóa Vũ biến sắc, hít sâu nói.
Đúng vậy, lần này nếu không thể đánh chết Hạ Ngôn, về sau bọn họ càng không có cơ hội này. Hạ Ngôn có thần khí phòng ngự cường đại như vậy, nếu chờ hắn bước vào cảnh giới Linh Hoàng, vậy bọn họ cũng chỉ có nước chờ chết.
- Hóa Vũ, chẳng lẽ.
Vương Đông Cực nghe Vương Hóa Vũ nói vậy, da mặt không khỏi nhăn nhúm dữ dội, hai mắt lóe lên một tia hào quang sợ hãi.
- Không có biện pháp! Đại ca, chì cẩn có thể đánh chết Hạ Ngôn, vì những thứ giấu trên người hắn, cho dù mạo hiểm như vậy cũng đáng giá!
Vưong Hóa Vũ kiên nghị nói.
Vương Hóa Vũ này so với Vương Đông Cực còn quyết đoán hơn, quyết định thật nhanh.
- Được. Vậy để cho linh hồn bốc cháy lên đi!
Vương Đông Cực bỗng hét lớn một tiếng, toàn thân lập tức được bao phủ trong một vầng hào quang màu vàng. Hào quang này lộ ra đồ án ngọn lửa bùng cháy. Toàn thần Vương Đông Cực dường như đều bị ngọn lửa màu vàng đốt cháy.
- Thiêu đốt!
Cùng lúc đó, Vương Hóa Vũ cũng sử dụng thủ đoạn tương tự. Trên thân hắn nhất thời cũng bùng cháy ngọn lửa màu vàng.
- Cái gì?
- Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ này không ngờ không tiếc thiêu cháy linh hồn!
Thánh Hoàng đứng trên đài cao, ánh mắt bỗng ngưng lại, lộ ra vẻ kinh hãi.
- Thiêu đốt linh hồn?
Hỏa Phượng Hoàng kinh ngạc hỏi.
Bất kể là người thường hay là người tu luyện, cùng với Linh Sư. đều có linh hồn. Người tu luyện thực lực càng mạnh tinh thần cũng càng mạnh. Bất kể người nào cũng biết, thiêu đốt linh hồn này, đối với hầu hết người tu luyện mà nói đều cực kỳ xa lạ.
- Đúng vậy!
Thánh Hoàng gật đầu
- Khi người tu luyện bước vào cảnh giới Linh Hoàng thần hình và linh hồn sẽ được lột xác một lần. Sau khi lột xác linh hồn xảy ra biến hóa về chất, thực lực cường đại tới một trình độ nhất định, cường giả Linh Hoàng có thể làm cho linh hồn rời thân trực tiếp công kích linh hồn kẻ địch.
- Linh hồn công kích cũng gọi là tinh thần công kích, cũng là mờ mịt và yếu ớt nhất. Cho dù người tu luyện cường đại tới mức nào, một khi linh hồn hao tổn cũng rất khó chữa trị trong thời gian ngắn.
Thánh Hoàng nói liền một mạch:
- Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ không tiếc thiêu đốt linh hồn, thực lực của bọn họ trong nháy mắt có thể được tăng lên rất cao. Cụ thể tăng bao nhiêu thì có liên quan đến số lượng linh hồn bọn họ thiêu đốt.
Lão nhân Thánh Hoàng trong Nhẫn Linh La của Hạ Ngôn bởi vì linh hồn bị tổn thương mới chìm vào ngủ say. Linh hồn hao tổn rất khó chữa trị, ngay cả lão nhân Thánh Hoàng cũng không biết dùng loại phương thức nào để chữa trị linh hồn của mình.
Đương nhiên, có thân thể thì linh hồn bị hao tổn có thể dùng thời gian lâu dài chậm rãi chữa trị. Lão nhân Thánh Hoàng không có thân thể cho nên muốn chữa trị linh hồn cũng cực kỳ khó khăn.
- Vậy Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ này thiêu đốt linh hồn không sợ về sau gặp nguy hiểm?
Hỏa Phượng Hoàng nhìn phía dưới, kinh ngạc nói.
- Đúng vậy! Hai người này hạ quyết định giết chết Hạ Ngôn mới không tiếc mạo hiểm đánh giết Hạ Ngôn. Cường giả Linh Hoàng thiêu đốt linh hồn của mình, bộc phát ra thực lực vô cùng khủng bố.
Thánh Hoàng chuyển mắt nói:
- Cho dù là ta, gặp được lực lượng khi bọn họ thiêu đốt linh hồn, chỉ sợ cũng không thể cứng rắn va chạm chính diện.
Thánh Hoàng lắc đầu.
- Vây làm sao bây giờ? Hạ Ngôn có thể ngăn cản công kích của bọn họ không?
Hỏa Phượng Hoàng lập tức cấp bách hỏi. Thánh Hoàng khẽ lắc đầu.
Hắn muốn nói Hạ Ngôn rất khó đỡ được, nhưng chuyện vừa rồi xảy ra khiến hắn cũng không quá chắc chắn. Nguyên bản Hạ Ngôn đã sớm bị đánh chết mới đúng, nhưng hiện tại hắn vẫn sống sót. Bí mật trên người Hạ Ngôn dường như vô cùng vô tận, một hũ lớn Bích Lộ Huyền Thủy đều có thể lấy ra, còn cái gì hắn không làm được?
Cho nên ngay cả Thánh Hoàng đều chờ mong tiếp theo Hạ Ngôn sẽ dùng phương pháp nào để ngăn cản công kích của hai cường giả Linh Hoàng thiêu đốt linh hồn.
Thời gian không được bao lâu, ở trong vòng năng lượng mông lung Thánh Hoàng bày ra, lại dần dần rõ ràng. Những vết rạn màu đen do năng lượng xé rách không gian cũng dần dần biến mất.
- Kỳ quái.
- Rất kỳ quái.
- Ực
Sau khi uống hết nửa vò Bích Lộ Huyền Thủy, thân thể Hạ Ngôn không chỉ không có cảm giác linh lực bành trướng, mà cảm giác như khát nước lại tăng không giảm. Chỉ sợ là Thánh Hoàng cũng không dám một lần uống nhiều như vậy. Hạ Ngôn uống nhiều Bích Lộ Huyền Thủy như vậy hoàn toàn không có vấn đề gì.
"Chẳng lẽ Bích Lộ Huyền Thủy mất hiệu lực?" Hạ Ngôn không kìm nổi nghĩ thầm.
Hạ Ngôn lập tức lắc đầu. Nếu Bích Lộ Huyền Thủy mất tác dụng, vậy hắc quang phát ra từ trên thân thể mình lại được giải thích như thế nào?
"Ồ?" Đang lúc Hạ Ngôn buồn bực không thôi, hai huynh đệ Vương Đông Cực cùng Vương Hóa Vũ bắt đầu thiêu đốt linh hồn của mình. Trên thân thể hai người, ngọn lửa màu vàng không ngừng bốc lên thoạt nhìn làm người ta vô cùng sợ hãi.
"Không tốt, năng lượng hai người này không ngờ càng ngày càng mạnh." Hạ Ngôn cảm giác được năng lượng từ đối diện ập tới càng mãnh liệt hơn trước.
"Được rồi, hôm nay không phải các ngươi chết, chính là Hạ Ngôn ta chết!" Hạ Ngôn cũng hạ quyết tâm, bằng bất cứ giá nào cũng phải chiến thắng. Trước tiên bỏ qua kinh ngạc trong lòng, ý thức khẽ động, từ trong Nhẫn Linh La lấy ra một đống hộp ngọc đựng đan được. Những đan dược này đều là đan dược cao cấp vô giá.
- Tụ Linh Đan!
- Khí Huyết Đan!
- Cửu Dương Đan!
- Đan dược đặc thù!
Chỉ thấy hai tay Hạ Ngôn không ngừng lục lọi, từng viên đan dược từ trong từng hộp ngọc bay ra, Hạ Ngôn cũng không cố ý tìm đan dược gia tăng linh lực, dứt khoát mặc kệ bất kỳ đan dược gì đều ném vào trong miệng. Loại cảm giác đói khát trong cơ thể khiến Hạ Ngôn ăn ngấu nghiến các loại đan dược cao cấp.
Rất nhiều người tu luyện bên ngoài đã sững sờ đến mức tận cùng. Đa số mọi người đều không nhận biết Bích Lộ Huyền Thủy, nhưng hiện tại Hạ Ngôn lấy ra từng viên đan dược cao cấp bọn họ lại nhận biết được.
Thân thể Hạ Ngôn lúc này hoàn toàn như một cái động không đáy không thể lấp đầy.
- Đây quả thật là rất đáng xấu hổ. Nhiều đan dược cấp cao như vậy!
Tộc trưởng Thường gia đều không kìm nổi thì thào.
- Hạ Ngôn này, quả thực là một bảo tàng di động. Không biết ở trên người hắn có bao nhiêu thứ tốt
Tộc trưởng Lương gia thở ra một cục tức bị nghẹn đã lâu.
- Thánh Hoàng đại nhân. Hạ Ngôn đang làm gì?
Trương Liên Khởi hỏi.
- Còn có chuyện gì là Hạ Ngôn không làm được? Một vò Bích Lộ Huyền Thủy lớn như vậy, chút đan dược cao cấp này còn tính là gì!
Thánh Hoàng đại nhân cũng không còn gì để nói.
- Nhưng là.
Mọi người cũng không còn biết nói gì hơn, chỉ là biểu tình dại ra nhìn Hạ Ngôn.
- Hết rồi?
Ý thức Hạ Ngôn đảo qua trong Nhẫn Linh La, nguyên bản rất nhiều đan dược cất chứa đều bị hắn nuốt sạch trong thời gian ngắn. Những đan dược này sau khi nuốt vào, Hạ Ngôn vẫn không cảm giác no, phi thường đói khát.
"Được rồi, tiếp theo liền ăn Nhất Nguyên Đan!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, lấy ra một hộp gấm Càn Khôn. Trong hộp gấm Càn Khôn chứa đầy Nhất Nguyên Đan có thể khiến Linh Sư bước vào cảnh giới Linh Tông.
Hạ Ngôn ở trong Lạc Anh Cốc Khu vực Mê Loạn chiếm được tổng cộng hơn một trăm viên Nhất Nguyên Đan, cho đám người Tiểu Thanh sử dụng mấy viên, hiện tại Hạ Ngôn còn 97 viên Nhất Nguyên Đan.
Một viên Nhất Nguyên Đan tản ra ánh sáng màu trắng ngà được Hạ Ngôn cầm cho vào miệng.
Hào quang màu đen tản ra trên thân Hạ Ngôn đột nhiên dao động từng hồi, nguyên bản là màu đen đột nhiên có thêm từng luồng bạch quang. Bạch quang này hiển nhiên là vì Hạ Ngôn vừa ăn Nhát Nguyên Đan mà sinh ra.
Sau khi ăn một viên Nhất Nguyên Đan, Hạ Ngôn rõ ràng cảm thấy thoải mái một chút, không chút do dự liên tiếp nuốt vào viên thứ hai, thứ ba, thứ tư.
Bạch quang trong hắc quang dần dần tăng lên, tuy nhiên hai loại này cũng không bài xích lẫn nhau mà ngược lại phi thường hòa hợp. Hai loại hào quang không ngừng đan xen.
Khi Hạ Ngôn liên tục nuốt năm mươi viên Nhất Nguyên Đan, thân thể mới dường như phát ra một loại tín hiệu no đủ, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng không ngừng lại, vẫn tiếp tục ăn Nhất Nguyên Đan.
Khoảng thời gian này, kỳ thật phi thường ngắn ngủi. Toàn bộ quá trình chẳng qua chỉ mười mấy hô hấp.
"Ồ? Ngũ linh châu, chuyển động rồi!" Hai mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, vừa cảm giác được Ngũ linh châu trong cơ thể bắt đầu chấn động. Toàn thân Hạ Ngôn 108 đường kinh mạch được hào quang đen trắng quấn quanh, tứ linh châu cùng với Tụ Linh Huyệt ở bụng đều bị hào quang đen trắng giao nhau này bao phủ.
"Chẳng lẽ, ta sắp đột phá?" Hạ Ngôn tinh thần vui vẻ, hít sâu một hơi tiếp tục ăn Nhất Nguyên Đan.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...