Ba người tới Đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chỉến, trong đại sảnh người so với thời điểm Hạ Ngôn vừa rồi còn đông hơn. Tuy nhiên, nơi này cũng có không ít người cũng không phải cường giả Linh Sư, bọn họ chỉ có thực lực Hậu Thiên.
Mà ở trên lôi đài cùng xuất hiện hai người, hai người này, đều một thân trường bào màu xanh, vũ khí của hai người cùng là đại đao lớn bảng đen nhánh.
Ánh mắt Hạ Ngôn vừa thu lại, ngũ cảm nhạy bén của hắn không người nào có thể sánh bằng, trong nháy mắt liền cảm giác được khí tức sắc bén từ trên hai người phát ra. Hai người này thực lực bản thân đều rất mạnh, chỉ sợ đều là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ.
"Thực lực mạnh như vậy, khó trách có thể tìm được Tử Quỳnh Tương. Tuy nhiên, hẳn là cũng phải có vận khí tốt. " Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Nếu không phải có vận khí rất tốt, cho dù với cảnh giới Đại Linh Sư đỉnh phong, chỉ sợ thật đúng là khó có thể lấy được Tử Quỳnh Tương.
Tử Quỳnh Tương được xưng là dược liệu đặc biệt, giá trị rất trân quý. Cũng chẳng kém chút nào so với Bích Thủy Chi Tâm lúc trước Liễu Vân tìm được. Nhớ ngày đó, Liễu Vân vì muốn lấy được Bích Thủy Chi Tâm phải mất thời gian mấy chục năm chém giết cùng Bạch Thạch Hổ ở Mê Vụ Sơn cốc.
Mà hai người này lại có thể lấy được Tử Quỳnh Tương, hiển nhiên là dựa vào vận khí.
Vận may đôi khi cũng rất quan trọng, tỷ như có một vài dong binh thực lực Hậu Thiên đỉnh phong tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, cũng có thể ở khu vực vùng ven tìm gặp một ít dược liệu trân quý. Đây chính là vận may của bọn họ.
"Cũng không biết, Tử Quỳnh Tương này là của người nào. Mà tiền đặt cược của người khác là cái gì?" Hạ Ngôn nheo mắt nhìn hai người trên lôi đài.
Giá trị có thể so với Tử Quỳnh Tương.
- Hà hà! Hạ Ngôn huynh đệ! Trên lôi đài người bên phải, chính là đại ca của ta. Lưu Dương cười chỉ trên lôi đài nói.
-Ồ?
Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn về phía Lưu Dương.
Gặp Hạ Ngôn đưa mắt nhìn mình. Lưu Dương có vẻ đắc ý nói tiếp:
- Đại ca của ta tên gọi Lưu Hải, ở Thánh thành cũng là nhân vật nồi tiếng. Ha ha! Huynh ấy thường xuyên tới Đại sảnh Khiêu Chỉến này khiêu chỉến với các cao thủ từ các nơi tới Thánh thành.
Nói xong, Lưu Dương hơi hơi nheo mắt lại, tuy nhiên dư quang khóe mắt lại đang nhìn phản ứng của Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cẩn thận nhìn nhìn người bên trái trên lôi đài, dường như cao hơn, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, ở chỗ mi tâm, có một cái vết sẹo dài khoảng ba phân.
Mà người đối diện với hắn, đầy mặt râu quai nón đen nhánh, mắt to, ở trước ngực còn đeo một huân chương dong binh màu vàng.
- Vậy Tử Quỳnh Tương. là. Hạ Ngôn không kìm nổi hỏi.
Đối với Hạ Ngôn mà nói, lực hấp dẫn của Tử Quỳnh Tương cũng không vì Hạ Ngôn là một Luyện Đan Sư. Có thể nói chỉ cần là Luyện Đan Sư, chỉ sợ đều muốn thu lấy Tử Quỳnh Tương.
Mà các Luyện Đan Sư cao cấp đối với Tử Quỳnh Tương tất nhiên càng muốn thu lấy hơn.
- Ha ha! Tử Quỳnh Tương là của dong binh kia tên là Lý Đại Vĩ. Lưu Dương cười cười:
- Đại ca của ta bỏ ra hai trăm vạn kim tệ làm tiền cược. Nếu đại ca của ta thắng, Lý Đại Vĩ sẽ phải chung ra Tử Quỳnh Tương của hắn, nếu Lý Đại Vĩ thắng, thì đại ca của ta phải chung cho hắn đủ hai trăm vạn kim tệ.
- Tử Quỳnh Tương ở đâu? Hạ Ngôn nhướng mày hỏi.
- Ở chồ quầy đằng kia! Trước khi so tài khiêu chiến, tất nhiên là hai bên phải đưa ra vật đánh cược gửi ở chỗ quầy đó, để tránh có người chơi xấu. Tử Quỳnh Tương và kim tệ của đại ca ta đều đặt ở quầy.
Lưu Dương chỉ về hướng một cái quầy nói.
- Đi. Hạ Ngôn huynh đệ! Ta dẫn ngươi qua đó xem Tử Quỳnh Tương. Lưu Dương đột nhiên làm ra vẻ thần bí cười nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn sáng mắt lên: - Ngươi có thể nhìn thấy Tử Quỳnh Tương?
Hiện tại, đại ca Lưu Hải của hắn còn chưa có thắng, Tử Quỳnh Tương còn chưa thuộc về đại ca hắn. Lưu Dương này chẳng lẽ có thể lấy Tử Quỳnh Tương ra xem?
- Hà hà! Lấy ra xem thi không được, nhưng chúng ta có thể ở xa xa nhìn xem. Tử Quỳnh Tương đặt ở bên trong quầy, chúng ta tới gần quầy nhìn một chút là được. Lưu Dương xấu hổ cười nói.
-Ha ha, thì ra là thế!
Hạ Ngôn gật gật đầu cười nói.
Hai người tới gần quầy, bên trong quả thật đặt một xấp kim phiếu ngay ngắn, bên cạnh đó còn có một bình ngọc màu tím nhạt. Bình ngọc này không khác gì bình sứ lúc trước Hạ Ngôn đựng Linh Dịch.
"Một bình nhỏ Tử Quỳnh Tương này trị giá hai trăm vạn kim tệ!" Hạ Ngôn đưa mắt nhìn bình ngọc màu tím nhạt trong quầy.
- Huynh đệ! Ngươi cũng biết giá trị Tử Quỳnh Tương này?
Lưu Dương ánh mắt lóe sáng, hạ giọng thì thầm bên tai Hạ Ngôn.
- Tử Quỳnh Tương là dược phẩm đặc thù, cực kỳ quý hiếm.
Tử Quỳnh Tương, có thể dùng trực tiếp, cũng có thể dùng để luyện chế các loại đan dược cao cấp.
Thậm chí, có thể luyện chế đan dược cửu phẩm. Tuy nhiên luyện chế đan dược cửu phẩm cần phải là Tông sư Luyện Đan, mà cần phải có thực lực cấp Linh Hoàng mới có thể trở thành Tông sư Luyện Đan.
Nói cách khác, muốn luyện chế đan dược cửu phẩm, không chỉ có tự thân phải là Luyện Đan Sư, còn phải có linh lực của Linh Hoàng. Đương nhiên, phẩn lớn cường giả Linh Hoàng cũng không phải là Luyện Đan Sư.
Cho nên đan dược cửu phẩm này cùng được xưng là đan dược trong truyền thuyết. Gần trăm năm nay, trên Đại Lục Long Chi cũng không có xuất hiện đan dược cửu phẩm.
- Bản tràng so tài khiêu chiến ngay lập tức sẽ bắt đầu rồi, Vũ Nhược! Ta đi lên lôi đãi chủ trì một chút.
Một gã nhân viên công tác trong quầy quay sang nói với nữ nhân viên công tác khác. - Được!
Nàng kia gật đầu lên tiếng trả lời.
Gã nam nhân viên công tác rời quầy, từ một chỗ phía sau tiến vào lôi đãi, sau đó cũng tay vái chào mọi người bốn phía lôi đãi. Tiếng bàn tán xôn xao phía dưới liền ngưng lại, ánh mắt mọi người đều nhìn lên lôi đãi.
So tài khiêu chiên, lập tức sẽ bắt đầu.
- So tài khiêu chiến lần này, là Lưu Hải tiên sinh đối chiến cùng Lý Đại Vĩ tiên sinh. Lưu Hải tiên sinh đánh cược chính là hai trăm vạn kim phiếu. Lý Đại Vĩ tiên sinh cược lại là dược liệu đặc biệt Tử Quynh Tương.
Gã nhân viên công tác mới vừa lên lôi đãi, lớn tiếng nói.
- Xin hỏi hai vị tiên sinh, các ngươi chuẩn bị xong chưa? Thời gian tiến hành so tài khiêu chiến, đã tới rồi
Nhân viên công tác lại hỏi.
- Có thể bắt đầu rồi.
Lưu Hải không thèm để ý nhìn gã nhân viên công tác cười nói.
Còn Lý Đại Vĩ lại sắc mặt ngưng trọng, cơ thể toàn thân đều căng thẳng.
Hạ Ngôn nhìn ra được Lý Đại Vĩ này dường như có vẻ khẩn trương. Hắn là một lục cấp dong binh, chỉ sợ không ít lần vào sinh ra tử, lúc này lại lộ ra thần sắc khẩn trương.
Có thể thấy Lý Đại Vĩ coi trọng Tử Quỳnh Tương của mình đến mức nào.
Mà Lưu Hải lại giống như hoàn toàn không thèm quan tâm tới hai trăm vạn kim tệ, hoặc là nói hắn có tự tin có thể đánh bại Lý Đại Vĩ.
- Bắt đầu đi!
Lý Đại Vĩ thoáng dừng một chút, gật đầu trầm giọng nói với gã nhân viên công tác.
- Tốt! Như vậy bản tràng so tài khiêu chiến, hiện tại chính thức bắt đầu!
Người nhân viên công tác này biểu tình trang nghiêm phắt mạnh tay một cái, tuyên bố bắt đầu. Sau đó hắn cùng vội vàng rất nhanh rời khỏi khu vực lôi đài.
Lôi đài rất lớn, cũng đủ hai người này thi triển vỗ kỹ của mình. Đám khán giả bốn phía cũng đều cách khá xa, tuy nhiên cùng có thể trông thấy rõ ràng hai người.
Đại đao lớn bảng trong tay Lý Đại Vĩ, chợt phát ra một tiếng kêu rất nặng. Một cỗ khí thế sắc bén trong nháy mắt từ trên người Lý Đại Vĩ bùng phát ra. Bên trong khí thế này, mang theo sát khí lãnh liệt nồng đậm.
Chỉ có các dong binh từng trải mới có sát khí lợi hại như vậy.
- Ồ!? Cao đại ca! Huynh cũng đến đây?
Lưu Dương ở bên cạnh Hạ Ngôn, đột nhiên quay lại phía sau Hạ Ngôn ôm quyền cười nói
Hạ Ngôn tự nhiên cũng xoay người, nhìn lại. Bốn người, ngay tại phía sau Hạ Ngôn cách đó không xa, trong đó còn có một nữ nhân mặc hồng y.
- Là Lưu Dương à! Đại ca ngươi, hắn lại cùng người khiêu chiến, thật sự là lợi hại nha! Vị Cao đại ca kia cảm thán nói.
- Hừ! Một đám kẻ lừa đảo thôi! Chỉ biết ức hiếp người thành thật. Nữ nhân bên người Cao đại ca lại hừ lạnh một tiếng khinh thường.
-Ổ!?
Hạ Ngôn nghe được những lời này, trong lòng thầm cười một tiếng. Ánh mắt tự nhiên cũng liếc nhìn Lưu Dương bên cạnh một cái.
Ngay từ đầu, Hạ Ngôn đã có cảm giác mục đích của Lưu Dương tiếp cận mình cũng không đơn thuần. Dường như là cố ý đến gần mình. Chẳng qua trong lòng Hạ Ngôn nghĩ rằng chính mình có Kim Long Lệnh trong người, nơi này lại là Kim Long Điện. Chẳng lẽ còn có người nào dám ở trong này cướp bóc mình sao?
-Ha ha! Thu tỷ nói đùa rồi!
Ánh mắt Lưu Dương chợt lóe sáng, dường như muốn đổi đề tài "Keng!"
Trên lôi đài, vũ khí của hai người Lưu Hải cùng Lý Đại Vĩ nhu tia chớp va chạm vào nhau, hai người đều điên cuồng vận chuyển toàn thân linh lực, vạt áo ở dưới dao động linh lực đều tung bay phất phới.
Sau khi hai người va chạm, cả hai đều nhanh chóng thối lui, ngay cả hô hấp đều trở nên có chút dồn dập, bốn mắt trợn tròn nhìn nhau, song phương đều có thể nhìn thấy sát khí sắc bén trong mắt đối phương.
"Là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ!" Hạ Ngôn nhìn thấy uy lực võ kỹ của hai người đã xác định thực lực của hai người.
Hai người này, tuyệt đối không có đạt tới cảnh giới Linh Tông. Vừa rồi bọn họ thi triển uy lực võ kỹ, đại khái có chừng một vạn hai ngàn độ.
Tuy nhiên, lần đầu tiên nhìn thấy cường giả Đại Linh Sư hậu kỳ giao thủ chém giết nhau, trong lòng Hạ Ngôn cũng rất xúc động.
Tốc độ và lực lượng hai người này đều phi thường cường hãn. Tuy nhiên luận thân pháp so với Hạ Ngôn, hai người này đều phải kém hơn một ít. Hạ Ngôn thấy hai người đánh nhau, đương nhiên so sánh mình với hai người bọn họ.
"Hiện tại linh lực của ta nhiều lắm uy lực võ kỹ cũng chỉ phát huy chừng bảy ngàn độ, nếu như giao thủ cùng bất cứ một người nào trong họ, chỉ sợ đều khó có thể chiến thắng. Tuy nhiên ta có Ảo Ảnh Thân Pháp, bọn họ muốn thắng ta cũng khó!" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng trọng.
"Đệ nhị trọng của Ảo Ảnh Thân Pháp, ta còn cần củng cố. Một khi hoàn toàn củng cố xong, thì cảnh giới Đại Linh Sư có thể có uy hiếp ta, toàn bộ trên đại lục cũng tìm không thấy bao nhiêu người. Thậm chí có thể nói, dưới Linh Tông là vô địch!" Hạ Ngôn nhìn chằm chằm hai người trên lôi đài, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn dạt dào.
Lúc này hai người trên lôi đài kia, đều nổi giận gầm lên một tiếng, lại hướng về đối phương hung hăng áp sát đánh tới. Lập tức trên lôi đài hiện ra hai đạo tàn ảnh. Khán giả bốn phía khán đài, cũng đều chi trỏ hò hét. Trong số khán giả, không ít người cũng là cảnh giới Đại Linh Sư, còn có hơn một nửa người tu luyện là dưới Đại Linh Sư. Những người này gần như đều là con cháu các gia tộc lâu đời ở Thánh thành.
- Hà hà! Đại ca của ta phải thắng.
Qua thời gian ước chừng uống cạn chén trà nhỏ. Lưu Dương đột nhiên đắc ý mở miệng nói một câu.
- Gã Lý Đại Vĩ kia thực lực quá kém.
Lưu Dương liếc mắt nhìn Hạ Ngôn một cái, lắc đầu nói.
Lúc này Hạ Ngôn cũng nhìn ra, dường như Lưu Hài vẫn chưa dùng hết toàn lực. Lý Đại Vĩ có thể kiên trì thời gian dài như vậy, hình như là do Lưu Hải cố ý kéo dài.
Mỗi một lần Lưu Hải công kích, Hạ Ngôn đều mơ hồ cảm giác được hắn có điều giữ lại.
"Nhưng vì sao hắn phải làm như vậy chứ?" Hạ Ngôn khẽ nhíu hai hàng lông mày, khó hiểu tự hỏi trong lòng.
"Ầm!"
Lại một tiếng nổ vang, mặt đất đều hơi hơi chấn động. Rồi sau đó, Lý Đại Vĩ quả nhiên bị Lưu Hải đánh trúng bay tung ra sau rơi xuống mặt đất, một ngụm máu tươi từ trong miệng tuôn ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...