Linh La Giới

Khi nhân viên tổ chức lại hô lên "học viên Học Viện Tử Diệp thắng!". Trương Đức Sơn ở trên khán đài sắc mặt càng thêm khó coi. Tuy nhiên, hắn chỉ thoáng hít sâu một hơi, sau đó cũng không có biểu hiện ra động tác gì khác.
 
Vương Thiên Hà thắng liên tiếp hai học viên Học Viện Vọng Long, lúc này khí thế trùng thiên, cầm trường côn trong tay rất có tư thế bễ nghễ thiên hạ.
 
- Tiểu tử phía trước kia, hiện tại đến phiên ngươi rồi đó!
 
Vương Thiên Hà cầm trường côn trong tay chỉ vào Trương Tùng ở xa xa phía trước, lên tiếng hô lớn, hắn đã sớm nhìn Trương Tùng không vừa mắt.
 
Khán giả ở bốn phía khán đài đã đều lớn tiếng hò hét trợ uy cho học viện mình ủng hộ.
 
- Đáng giận!
 
Trương Tùng sắc mặt ám lãnh, trong mắt hiện lên một tia âm ngoan.
 
- Trương Tùng ca, xin lỗi!
 
Cao Hải vừa mới bị đánh bại trở lại trận doanh của mình, cúi đầu nói. -Hừ!
 
Trương Tùng liếc mắt nhìn Cao Hải một cái, hừ lạnh một tiếng. Sau đó cất bước tiến về phía trước một bước, rồi đi vào nơi so đấu.
 
- "Vừa rồi ta đã nhìn kỹ đại khái võ kỹ của tên hỗn đản này, quả thật rất mạnh, ở bên trong Linh Sư xem như là cao thủ đứng đầu. Tuy nhiên so với ta hắn còn kém một chút. "
 
Trương Tùng tuy rằng sắc mặt dữ tợn, nhưng trong lòng cùng không có một chút xao động vội vàng nào, cân nhắc trận so đấu giữa mình cùng Vương Thiên Hà một chút.
 
Chậm rãi bước vào đến trong trận, Trương Tùng cũng chỉ cách Vương Thiên Hà khoảng mười mét.
 
Hai người chỉ cần một lần cấp tốc vọt tới, nháy mắt liền có thể giao thủ.
 
Trương Tùng cầm trường côn mới đổi trong tay, dưới ánh mặt trời lóe ra màu đen sáng bóng khiến người khác khiếp sợ. Lúc này, hai người đang chờ nhân viên tổ chức tuyên bố so đấu bắt đầu.
 
- Vương đại ca! Trương Tùng đó lực lượng cường đại, nói về lực lượng hắn chiếm ưu thế. Huynh tốt nhất không nên đối kháng chính diện với hắn.
 
Hạ Ngôn đứng ở phía sau lên tiếng nhắc nhờ.
 
Vương Thiên Hà thoáng quay lại gật đấu với Hạ Ngôn.
 
Vương Thiên Hà cũng biết Trương Tùng lực lượng cường đại, khi ở trong cơ quan trận, một đao của Trương Tùng này có thể trực tiếp đánh bay ba cơ quan nhân. Nếu không có lực lượng mạnh mẽ căn bản không làm nổi.
 
- So đấu chính thức bắt đầu!
 
Nhân viên tổ chức rốt cục hét lớn một tiếng. -Hâya!
 

Trương Tùng đã sớm sẵn sàng, linh lực trong cơ thể bộc phát ra ngoài, thân hình hóa thành một đạo hư ảnh trực tiếp lao về phía Vương Thiên Hà phía trước.
 
Vương Thiên Hà cũng sớm có chuẩn bị, hai người gần như nháy mắt liền lao tới sát nhau, vũ khí va chạm một chỗ, phát ra thanh âm nặng nề, từng đạo khí lãng từ trên thân thể hai người tỏa nhanh ra ngoài.
 
"Ầm ầm"
 
Tiếng giao kích liên tiếp vang lên, từ trong trận truyền ra bốn phương tám hướng. "Oanh"
 
Vương Thiên Hà lui về sau một bước, rồi sau đó dừng thân thể lại, bàn chân trượt trên mặt đất thành một vệt dài, lại cắn răng xông lên lao về phía Trương Tùng.
 
- Trương Tùng Học Viện Vọng Long thắng!
 
Kết quả so với dự đoán của Hạ Ngôn giống nhau như đúc.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi lại cảm giác đúng rồi.
 
Mễ Tuyết ở bên cạnh ánh mắt mang theo một tia cổ quái nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
 
Mới vừa rồi khi Vương Thiên Hà cùng Trương Tùng giao thủ, Mễ Tuyết liền hỏi Hạ Ngôn trong hai người này cuối cùng ai sẽ thắng. Hạ Ngôn đã nói thực lực Trương Tùng mạnh hơn một chút. Hiện tại quả nhiên Trương Tùng Học Viện Vọng Long thắng.
 
- Ha ha!
 
Hạ Ngôn cười nói:
 
- Mễ Tuyết tỷ! Tỷ cần phải cố lên đó!
 
Học viên Học Viện Tử Diệp xuất trướng tiếp theo chính là Mễ Tuyết.
 
Sau khi Vương Thiên Hà từ trong trận đi ra. tuy rằng vẻ mặt có chút mất mát, tuy nhiên hắn cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ. Ba trận hắn thắng hai trận. Chỉ cần Học Viện Tử Diệp thắng tiếp ba trận nữa, như vậy bèn thắng lợi cuối cùng chính là Học Viện Tử Diệp bọn họ rồi!
 
- Vương đại ca vất vả rồi!
 
Hạ Ngôn chờ Vương Thiên Hà đến gần cười nói.
 
Vương Thiên Hà lắc đầu đáp:
 
- Trương Tùng này quả thật thực lực mạnh hơn so với ta. Hạ Ngôn! Ngươi có nắm chắc đối phó nổi Trương Tùng không?
 
Vương Thiên Hà khẽ biến sắc, hạ giọng hỏi Hạ Ngôn.
 
- Hẳn là có thể.

 
Hạ Ngôn gật đầu nói.
 
- Mễ Tuyết Học Viện Tử Diệp thắng!
 
- Mễ Tuyết Học Viện Tử Diệp thắng!
 
Mễ Tuyết cũng giống như Vương Thiên Hà, thắng hai trận liên tiếp. Trận thứ ba giao thủ cùng Trương Tùng, Mễ Tuyết thân pháp tuy rằng nhẹ nhàng linh hoạt. nhưng đao pháp của Trương Tùng kia năng lực phòng ngự phi thường mạnh, cơ hội cho Mễ Tuyết rất nhỏ.
 
Mễ Tuyết kiên trì được thời gian một một chén trà nhỏ, cuối cùng vẫn bị thua.
 
Trên khán đài.
 
- Viện trưởng Trương Đức Sơn! Học Viện Vọng Long của ngài đã thua bốn trận, nếu thua thêm một trận nữa, vậy Học Viện Vọng Long cũng chỉ có thể đi tranh đoạt hạng bảy mà thôi!
 
Lưu tiên sinh đưa mắt nhìn về phía Trương Đức Sơn cười nhạt nói:
 
- Tuy nhiên, thực lực Trương Tùng này quả thật đúng là mạnh đó, ta thấy hẳn là lập tức bước vào cảnh giới Đại Linh Sư rồi phải không?
 
Ánh mắt Trương Đức Sơn chợt lóe, cười lạnh nói:
 
- Hai học viên Học Viện Tử Diệp vừa rồi thực lực quả nhiên không tệ. Tuy nhiên, ba trận so đấu tiếp theo có thể khó nói rồi, Hạ Ngôn kia có thể thắng được một trận trong đó sao chứ?
 
Theo Trương Đức Sơn thấy, Hạ Ngôn thắng một trận cũng rất khó.
 
- Thân pháp của Hạ Ngôn không tệ, tuy nhiên trong chiến đấu chân chính, chỉ dựa vào thân pháp e rằng.
 
Khải tiên sinh ngồi bên cạnh Lưu tiên sinh lắc lắc đầu, dường như cũng không tin vào Hạ Ngôn.
 
- Ha ha! Ta thấy thực lực Hạ Ngôn vị tất đã quá kém, chỉ cần thắng một trận trong ba trận, vậy Học Viện Tử Diệp liền giành được thắng lợi cuối cùng.
 
Mục Điện chủ cười nói.
 
- Kết quả lập tức liền có ngay đây. Trương Đức Sơn đưa mắt nhìn phía dưới nói.
 
Hắn không tin, Hạ Ngôn này mới gần mười lăm tuổi mà có thể có thực lực rất mạnh. Mười lăm tuổi, cho dù tu luyện từ khi mới sinh ra thì cũng chỉ tu luyện được mười lăm năm mà thôi.
 
Sinh ra đã bắt đầu tu luyện, điều này sao có thể!
 

Cho nên, thời gian Hạ Ngôn này tu luyện tuyệt đối không đến mười lăm năm. Mà các học viên khác tham gia Hội Giao Lưu gần như đều hai mươi lăm đến ba mươi tuổi. Nói cách khác, thời gian những học viên đó tu luyện nhiều hơn Hạ Ngôn ít nhất tới mười năm.
 
Thời gian mười năm, làm sao có thể bù đắp? Hơn nữa, học viên có thể tiến vào một trong tám Học viện nhất lưu tu luyện, có người nào thiên phú không cao?
 
Tổng hợp từ những điều đó, Hạ Ngôn quả thật ngay cả một trận cũng khó thắng.
 
Trên khán đài, không chỉ có Trương Đức Sơn có tâm lý như vậy, ngay cả đám người Lưu tiên sinh, Khải tiên sinh cùng đều cảm thấy Hạ Ngôn khó có thể thắng được một trận trong đó. Dù sao, tuổi tác chênh lệch lớn như vậy, nếu thiên phú không giống người bình thường, vậy Hạ Ngôn còn có thể dựa vào thiên phú của mình để chiếm ưu thế, có lẽ còn có cơ hội. Nhưng đối thủ của Hạ Ngôn hiện tại, có người nào không phải là tinh anh trong tinh anh.
 
- Liễu Vân à, ngươi vì sao phải đưa Hạ Ngôn tới tham gia Hội Giao Lưu chứ? Thiên tài của Học Viện Tử Diệp các ngươi hẳn là không ít. Ngươi nếu dẫn theo một học viên thực lực không kém hơn Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết kia nhiều lắm, vậy trận đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Vọng Long, hy vọng thắng của Học Viện Tử Diệp liền rất lớn đó.
 
Một Viện trưởng có quan hệ không tệ với Liễu Vân khẽ nói.
 
Liễu Vân xoay người, vẻ mặt vẫn tươi cười nói:
 
- Hạ Ngôn nếu có thể tới tham gia Hội Giao Lưu Học Viện, tự nhiên cũng có đủ năng lực. Ha ha, chờ một chút, các ngài liền biết.
 
Tên Viện trưởng kia hơi sửng sốt một chút, lão không biết sự tự tin của Liễu Vân rốt cuộc là đến từ đâu.
 
Tuy nhiên, hắn cũng không có nói thêm điều gì, lúc này có nói nhiều mấy cùng đã vô dụng.
 
- Mọi người mau xem kìa, học viên trẻ tuổi nhất vào sân đấu rồi
 
Một sô khán giả đều chỉ vào Hạ Ngôn đang tiến vào trong trận hô lên.
 
Hạ Ngôn sau khi đổi vũ khí ở chỗ nhân viên tổ chức, liền giống như đi dạo tiến vào trong sân đấu, chờ học viên Học Viện Vọng Long.
 
- Ta thấy hắn cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi, sao lại được tham dự Hội giao lưu học viện quan trọng như thế này chứ? Ôi, Học Viện Tử Diệp tuy rằng đã thắng bốn trận, chỉ sợ cuối cùng vẫn phải thua trận đấu này nha.
 
Một số người tu luyện thực lực không tệ vẻ mặt lo lắng nói.
 
- Chết tiệt! Liễu Vân Viện trưởng Học Viện Tử Diệp rốt cuộc suy nghĩ cái gì thế không biết, tại sao lại để học viên nhỏ tuổi như vậy tham gia Hội giao lưu?
 
Cũng có khán giả ủng hộ Học Viện Tử Diệp có chút phẫn nộ. Bọn họ một lòng muốn Học Viện Tử Diệp thắng, nhưng hiện tại xem ra.
 
Mà những người ủng hộ Học Viện Vọng Long, tuy rằng Học Viện Vọng Long trước đó đã thua bốn trận, tuy nhiên lúc này bọn họ lại cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái.
 
- Học viên tuổi nhỏ đó dường như rất tự tin đó!
 
Có người nhìn thấy vẻ mặt thoải mái của Hạ Ngôn, ngay cả trường côn trong tay cũng chỉ tùy ý cầm, liền lớn tiếng nói.
 
Lúc này, Hạ Ngôn quả thật không giống như đang chuẩn bị kịch chiến một trận, mà giống như đang quan sát trận đấu vậy.
 
- Chờ một chút!
 
Khi nữ học viên cao kều Học Viện Vọng Long kia chuẩn bị lên sân đấu, Trương Tùng đột nhiên lên tiếng ngăn cản.
 
Nữ học viên kia xoay người nghi hoặc nhìn Trương Tùng. Nàng liên tục thua hai trận, nên lửa giận cũng sắp không áp chế nổi nữa.
 

Trương Tùng vẻ mặt nghiêm nghị, chậm rãi nói:
 
- Chúng ta nếu thua thêm một trận nữa, vậy học viện của chúng ta sẽ thua. Cho nên, thời khắc mấu chốt này tốt nhất để ta lên trước đi.
 
Trương Tùng tâm tư cũng cực kỳ cẩn thận, hiện tại đã tới thỏi khắc mấu chốt. Tuy rằng hắn cũng không quá coi trọng Hạ Ngôn, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn quyết định để mình lên sân đấu trước. Nhìn bộ dáng nhàn nhã của Hạ Ngôn kia, chẳng lẽ có thủ đoạn lợi hại gì?
 
-Ừ!
 
Nữ học viên kia gật đầu, lại quay trở về vị trí, xoay người đứng thẳng nhìn về phía sân đấu.
 
- Hừ! Ta thật sự muốn xem rốt cuộc ngươi cất giấu cái bí mật gì.
 
Trương Tùng cười lạnh một tiếng, sau khi thay đồi vũ khí, tiến nhanh vào trong sân đấu.
 
- Ta thấy tên Hạ Ngôn này chỉ sợ cùng không cho rằng mình sẽ thắng, cho nên mới thoải mái như vậy.
 
Cao Hải trong lòng khó chịu, lớn tiếng nói.
 
Trương Tùng vừa vào tới sân nghe được những lời này, trong lòng chợt động thầm nghĩ: "Hay là Hạ Ngôn này quả thật không nghĩ tới chiến thắng, lên sân đấu chỉ làm bộ?
 
Nhưng lão già Liễu Vân kia vì sao lại muốn dẫn hắn đến đây? Không sợ bị người mắng sao?
 
Học viên Học Viện Tử Diệp chẳng lẽ sẽ đồng ý chuyện này? Hoặc là, Hạ Ngôn này có quan hệ đặc biệt với Liễu Vân?"
 
Trương Tùng lắc đầu, loại bỏ hết tạp niệm trong đầu:
 
"Mặc kệ thế nào, ta cũng cẩn thận một chút là được. Vạn nhất Hạ Ngôn này che dấu thủ đoạn gì thì. "
 
Trương Tùng trong khi trong đầu ý niệm không ngừng chuyển động, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Hạ Ngôn trước mặt cách đó không xa.
 
Tuy rằng Hạ Ngôn ngay tại trước người hắn không đến mười mét, nhưng lúc này, vẻ mặt Hạ Ngôn vẫn không có xuất hiện bất cứ biểu tình ngưng trọng nào, chỉ tùy ý đứng ở nơi đó. Trường côn trong tay thật giống như một cư dân bình thường cầm chiếc gậy đi chăn đuổi gia súc vậy.
 
Tất cả những điều này đều khiến Trương Tùng có chút không thể chấp nhận, tạp niệm vừa mới khu trừ ra ngoài, lập tức lại sinh ra rất nhiều tạp niệm khác.
 
- Hai vị học viên! Các ngươi chuẩn bị xong chưa? Lúc này, nhân viên tổ chức lên tiếng hỏi.
 
Hai người đồng thời gặt đầu.
 
- So đấu chính thức bắt đầu!
 
Nhân viên tổ chức phất cánh tay xuống.
 
"Vù"
 
Nhân viên tổ chức vừa hô xong, mọi người chỉ nhìn thấy trong sân một đạo nhân ảnh giống như một làn khói nhẹ, nháy mắt mất đi hình dáng, Trương Tùng đột nhiên ánh mắt trợn lớn, theo bản năng vũ động trường côn trong tay tạo ra một mảnh côn ánh phong kín không gian trước người, không một kẽ hở.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui