Linh La Giới

Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu!
 
Thần Châu có vô số không gian phụ thuộc đứt gãy. Những không gian đứt gãy này phần lớn không có bóng người, chỉ có rất ít nơi có Nhân loại cùng các loại dã thú. ở Thần Châu đại lục cũng có rất nhiều dã thú, tuy nhiên đám dã thú này bình thường đều chì hoạt động trong các hang động núi rừng vực sâu thuộc về minh, cũng không tùy tiện bước chân tới thành vực nhân loại.
 
- Các ngươi. Ai có thể nói cho ta biết đi tới Thâm Uyên Vô Tận như thế nào?
 
Hạ Ngôn nhìn về phía đám đông tu luyện giả ở xung quanh, hỏi thanh âm vang động như sẩm dậy.
 
Câu nói của Hạ Ngôn vừa mới dứt, liền có một gã cảnh giới Tạo Hóa bình thường đứng ra đáp lại:
 
- Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu, sau khi truyền tông tới Bắc Nguyên Thành, ra theo phía bắc thành, Phi hành ức vạn dặm là đến nơi.
 
- Đa tạ, ngươi tên là gì?
 
Trong thời gian ngắn Hạ Ngôn tìm được tu luyện giả trả lời vấn đề của mình, gật gật đầu, nói lời cảm tạ sau lại ra tiếng hỏi.
 
- Bẩm Hạ Ngôn đại nhân! Talà Lục Tác ở Đan Trọng Thành.
 
Lục Tác đáp lời, mắt tỏa sáng.
 
- Ừ! Nhận lấy này!
 
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, sau đó lấy ra một cái nhẫn không gian đưa qua:
 
- Trong chiếc nhẫn này có một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, ngươi cầm đi.
 
- Cái gì? Một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan?
 
Các tu luyện giả ở bốn phía nghe được câu nói của Hạ Ngôn, bắt đầu nhao nhao lên. Lục Tác thì mừng rỡ, vội vàng tiếp nhận chiếc nhẫn không gian này, liên tục nói lời cảm tạ Hạ Ngôn. Chính hắn cũng thật bất ngờ, tùy tiện trả lời một câu hỏi, không ngờ có thể được thưởng cho một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan.
 
Một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, đó chính là một khoản tài phú dổi đảo, cũng đủ cho tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bình thường sử dụng nhiều vạn năm.
 
Các tu luyện giả này đều lộ rõ vẻ hối hận, sao mình không bằng tốc độ nhanh nhất trả lời câu hỏi của Hạ Ngôn. Nêu sớm một bước trả lời, thì một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan đó không phải sẽ rơi vào tay mình hay sao? Câu hỏi này cũng không phải vấn đề khó khăn gì lắm.
 
"Vù!"

 
Ngay sau đó, thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn liền biến mất ở khu đồng trống Tinh Đồ, theo thông đạo truyền tống không gian của một thành thị gần đấy, Hạ Ngôn tới Bắc Nguyên Thành.
 
Bắc Nguyên Thành là một thành thị lớn trong khu vực ở phương bắc Thần Châu, số lượng tu luyện giả trong thành rất đông.
 
Hạ Ngôn cũng không có dừng lại lâu ở Bắc Nguyên Thành, mục đích của hắn chính là Thâm Uyên Vô Tận.
 
"Theo cửa thành phía bắc Bắc Nguyên Thành, luôn đi về hướng bắc là tới Thâm Uyên Vô Tận."
 
Hiện nay tốc độ Phi hành của Hạ Ngôn, nếu không sử dụng thuấn di, hoa nữa không cố hết sức, đại khái trong thời gian một lần hô hấp có thể Phi hành chừng hai ngàn dặm. Thời gian cạn một chén trà nhỏ, đại khái Phi hành chừng sáu. mươi vạn dặm. Một canh giờ, cũng chính là quảng đường gần năm trăm vạn dặm.
 
Mà từ Bắc NgUyên Thành đến Thâm Uyên Vô Tận kia, đường xa đại khái hơn mười ức dặm một chút. Với tốc độ bình thường của Hạ Ngôn, cũng cầnthời gian han hai trăm canh giờ mới có thể đến nơi. (Lại là con số: theo trên 1 canh giờ đi 500 vạn dặm, mà 200 canh giờ đi khoảng 10 ức dặm, tính ra 10 ức dặm là 100 ngàn vạn dặm. hì hi. tính tiếp 100 ngàn vạndặmlà 1000.000.000 dặm, suy ra lức= 100 triệu dặm. Đúng không quý vị)
 
Sau khi rời khỏi Bắc Nguyên Thành, mỗi lần bay ngang qua các chỗ hèm núi vực sâu. Hạ Ngôn cũng dò xét được tồn tại của không ít hung thú, trong đó có một số hung thú thực lực cường đại có thể so với cảnh giới Tạo Hóa của Nhân loại.
 
Đương nhiên, những con hung thú này mặc dù phát hiện Hạ Ngôn, cũng căn bản là không dám ló đầu. Khí tức của Hạ Ngôn khiến trong lòng chúng sinh ra sợ hãi. Hơn nữa, cho dù chúng dám chạy ra, cũng không theo kịp tốc độ Phi hành của Hạ Ngôn. Cứ như vậy, thời gian trôi qua gần hai mươi ngày.
 
- Ta đã tới vùng biên giới của Thần Châu rồi sao?
 
Lúc này Hạ Ngôn nhìn ra phía chân trời xa xa, một mảng màn trời màu sắc rực rỡ kéo thẳng đến mặt đất, dường như chạy tới đường chân trời. Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu, cũng có nghĩa là ở mút đường chân trời.
 
"Thật đẹp!" Hạ Ngôn nhìn màn trời phía trên nối liền thiâi địa, không ngừng lóe ra năm màu sắc rực rỡ, trong lòng cũng hơi có chút khiếp sợ. Tuy rằng thoạt nhìn đã rất gần, nhưng là "thấy núi trước mắt, nhưng chạy chết ngựa không tới". Hạ Ngôn lại Phi hành qua thời gian ước chừng một ngày, rốt cục mới đi tới gần chỗ màn trời. Có thể cảm nhận được rõ ràng phía trên màn trời phát ra dao động năng lượng mênh mông.
 
- Màn trời màu sắc rực rỡ này, thật đúng là kinh người. Chỉ sợ tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường tiến vào trong đó, sẽ lập túc hoàn toàn mai một, ngay cả cặn bã đều không còn thừa lại. Dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cập Giỏi Chủ, cũng khó mà xâm nhập vào màn trời kia.
 
Hạ Ngôn dừng lại, nhìn lên màn trời ngạc nhiên và thán phục lẩm bẩm.
 
- Cũng không biết, Thâm Uyên Vô Tận ở nơi nào?
 
Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn quanh bốn phía:
 
- Chẳng lẽ là ở phía sau màn trời này?
 
Chỗ màn trời đã là chân trời, dựa theo đạo lý mà nói, phía sau màn trời phải là nối liền với một cái chung điểm của thời không loạn lưu mới đúng. Thời không loạn lưu tuy rằng tách rời cùng không gian bình thường, nhưng bản thân nó cùng không gian bình thường chính là tương liên với nhau. Thâm Uyên Vô Tận đó chính là một cái chung điểm của thời không loạn lưu, cho nên trong đó mới có thể tích lũy nhiều trân bảo như thế

 
- Trước tiên tìm ở phụ cận thử xem tính sau!
 
Trầm ngâm một lát, Hạ Ngôn dự tính trước tiên tìm kiếm ở ngoài màn trời một hồi, nếu vẫn tìm không thấy vị trí Thâm Uyên Vô Tận, thì tiếp tục tiến vào chốn nguy hiểm sau màn trời cũng không muộn.
 
Phát ra thần thức tra xét, cả mảng lớn địa vực đều bị thần thức của Hạ Ngôn bao phủ trong đó. Cho dù Thâm Uyên Vô Tận không có sinh mệnh vật sống nhưng Hạ Ngôn nghĩ rằng ở Thâm Uyên Vô Tận khẳng định có dao động năng lượng, Chỉ cần có năng lượng chuyển động thì mình có thể tra xét ra được.
 
"ô?"
 
"Ở chỗ kia có dao động năng lượng thật mạnh, đúng là không kém gì khí tức năng lượng phát ra từ phía trên màn trời." Cảm ứng của Hạ Ngôn vừa mới tra xét được một chỗ thần bí.
 
"Đi tới đó xem thử!"
 
"Vù!"
 
Rất nhanh. Hạ Ngôn liền thấy hiện ra trước mắt một chỗ hang động tối đen nổi bật trên mặt đất màu trắng. Dao động năng lượng khủng bố lúc nãy hắn dò được chính là phát ra từ trong hơng động này.
 
"Thâm Uyên Vô Tận!"
 
ở phía ngoài hang động có một tấm bia đá thật lớn, phía trên viết "Thâm Uyên Vô Tận". Hạ Ngôn đảo ánh mắt nhìn tới, lại nhìn thấy phía sau còn có một tẩm bia đá nhỏ hơn một chút, phía trên cũng có bốn chữ: "Thiện nhập giả tử!"
 
- Sát khí thật ác liệt!
 
Hạ Ngôn Giật mình kinh sợ nhìn tám chữ phía trên hai tấm bia đá.
 
Chỉ riêng tám chữ này đều có thể khiến cho tu luyện giả thực lực thấp, linh hồn yếu kém phải sợ run, bởi vậy có thể thấy được người viết ra tám chữ này có thực lực mạnh đến mức nào.
 
Mặt chính diện của hang động trước mắt Hạ Ngôn cũng không lớn lắm, cửa hang động hình tròn, đường kính đại khái chỉ chừng một trăm thước. Nếu theo danh tiếng của Thâm Uyên Vô Tận mà nói, kích thước của cửa hang động này hiển nhiên có vẻ không tương xứng.
 
Hạ Ngôn đứng ở ngoài của hang động cách xa một trăm dặm, quan sát một hồi, sau đó mới chuyển mình Phi thân tới hướng Thâm Uyên Vô Tận.
 
- Cửa hang động tuy rằng không lớn. nhung dao động năng lượng này quả thật rất kinh người.
 

Linh lực màu vàng như ẩn như hiện bao bọc bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, xua tan đi từng luồng năng lượng khí tức tự nhiên từ trong Thâm Uyên Vô Tận phát ra. Với thực lực của Hạ Ngôn hiện nay, dao động năng lượng trong Thâm Uyên Vô Tận hoàn toàn không thể tới gần thân thể hắn được.
 
"Grào!", "Grừ!"
 
Ngay lúc Hạ Ngôn tới gần cửa hang động Thâm Uyên Vô Tận, từ bên trong truyền ra hai tiếng rít gào thật lớn. Thân hình Hạ Ngôn hơi chán động, tiếp đó liền nhìn thấy phía trên Thâm Uyên Vô Tận hai cái thân hình thật lớn dần dần hiện rõ ra Vô số pháp tắc bắt đầu cuồn cuộn ngưng kết lại cùng nhau.
 
- Cái gì? Là hung thú! Hung thú cảnh giới Thần chủ?
 
Lúc này Hạ Ngôn cũng đúng là vô củng kinh sợ, kinh ngạc nhìn hai cái thân thể thật lớn càng lúc càng rõ dần. Ngoại hình của hai thân hình này, hiển nhiên là hung thú, nhưng không ngờ giống như cường giả cảnh giới Thần chủ nhân loại, có thể hóa thân trong thiên địa pháp tắc.
 
- Nhân loại!
 
Đang lúc Hạ Ngôn còn sửng sốt ngây người, trong đó một con hung thú đầu rắn thè đầu lưỡi màu xanh mở miệng nói.
 
"Quả nhiên là Thần thú! Linh thú, hung thú cũng không thể mở miệng nói ra tiếng người!" Trong lòng Hạ Ngôn hơi hồi hộp một chút, không ngờ vừa mới tới phía trên Thâm Uyên Vô Tận liền đụng phải hai con Thần thú cảnh giới Thần chủ.
 
- Nơi này là Thâm Uyên Vô Tận. ngươi không được tiến vào!
 
Thần thú đầu rắn, một cặp mắt cũng không lớn lại rất có thần nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngôn, tiếp tục nói.
 
Mà con Thần thú có đầu hồ kia, lúc này cái đuôi thô to dài đang nhàn nhã từ từ lay động, chẳng qua là cặp mắt thật lớn lấp lánh tia sáng màu đỏ của nó đang nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.
 
"Chẳng lẽ, hai con Thần thú này là phụ trách giữ cửa động Thâm Uyên Vô Tận?"
 
"Thần thú cảnh giới Thần chủ giữ cửa? Vây có ai có thể đi vào được? Không đúng, trong lời đồn đãi không phải nói đã có rất nhiều tu luyện giả tiến vào Thâm Uyên Vô Tận sao?" Hạ Ngôn buồn bực trong lòng, rất nhanh xoay chuyển ý niệm trong đầu.
 
- Đi mau đi!
 
Thanh âm trầm trọng phát ra từ trong miệng Thần thú đầu hổ, dường như nó đã có phần không kiên nhẫn, nếu Hạ Ngôn không đi nó sẽ lập tức phát động công kích.
 
- Hai vị Thần thú đại nhân vì sao không cho ta tiến vào Thâm Uyên Vô Tận?
 
Mặc dù trong lòng Hạ Ngôn có hơi căng thẳng, tuy nhiên cứ như vậy buông bỏ cơ hội tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, điều đó đương nhiên không có khả năng.
 
- Nhân loại ngươi ít nói nhảm đi! cấp tốc rời đi! Bằng không ta cho ngươi máu nhuộm đương trường, có hối hận cũng đã muộn!
 
Thần thú đầu hổ thô bạo nói, móng vuốt thật lớn cào nhẹ trên không trung một cái, một mảng không gian kia liền trực tiếp vỡ nát
 
- Nhân loại! Ngươi thật sự muốn đi vào Thâm Uyên Vô Tận cũng không phải là không có biện pháp.
 

Thần thú đầu rắn híp đôi mắt nhỏ, ngược lại nhìn Hạ Ngôn nói.
 
Hạ Ngôn nhướng mày. hai con Thần thú này dường như là một con vai chính ôn hòa, một con vai phàn diện.
 
- Xin thền thú đại nhân nói rõ ra!
 
Hạ Ngôn tuy nhíu mày, nhưng cũng không có chần chờ, hỏi thẳng.
 
- Biện pháp chính là, ngươi đưa lên cho chúng ta một kiện trân bảo, chúng ta có thể thả cho ngươi đi vào Thâm Uyên Vô Tận.
 
Thần thú đầu rắn dường như là nhếch miệng cười cười, giọng lười biếng nói với Hạ Ngôn.
 
- ồ?
 
Nghe vậy, Hạ Ngôn lại ngây ngần cả người:
 
- Thần thú đại nhân! Trong Thâm Uyên Vô Tận không phải là có trân bảo vô cùng vô tận sao? Đại nhân canh giữ Thâm Uyên Vô Tận, muốn trân bảo còn không phải dễ như trờ bàn tay sao?
 
- ít nói nhảm đi! Không đưa ra trân bảo thì mau mau cút đi!
 
Thần thú đầu hổ nổi giận đùng đùng nói, miệng mở lớn, trong không gian liền sinh ra một đoàn khí thể năng lượng vô cùng bá đạo phóng vọt tới hướng Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn nhẹ lách mình một cái, liền tránh thoát đoàn khí thể cuồng bạo này. Thần thú đầu hổ kia cũng không phải thật sự muốn công kích Hạ Ngôn, mà là thuận miệng thở ra một đoản khí thể mà thôi.
 
- Hai vị đại nhân không nên nổi giận, ta nguyện ý giao ra một kiện trân bảo.
 
Hạ Ngôn vội vàng nói, đối phó với hai con Thần thú cảnh giới Thần chủ, đó không phải là lựa chọn sáng suốt.
 
Ngay sau đó hắn rót ý niệm vào nhẫn Linh La, tìm kiếm lướt qua, cuối cùng tập trung vào cây Tử Khí Thần Chu. Cây Tử Khí Thần Chu này là Hạ Ngôn mua được ở Hội đấu giá Trung Tâm Giao Dịch ở Chu Tước Thành, vẫn chưa có sử dụng cho nên còn giữ lại. Hiện tại thật đúng là lúc mang ra sử đụng. Tử Khí Thần Chu đương nhiên được cho là trân bảo.
 
Tâm niệm vừa động. Tử Khí Thần Chu đã hiện ra trong tay Hạ Ngôn, lập tức hào quang màu tím chiếu rọi lên bầu trời.
 
Hai con Thần thú nhìn thấy cây Tử Khí Thần Chu, ánh mắt đều lóe sáng, hiển nhiên là rất hài lòng.
 
- Hai vị Thần thú đại nhân! Đây là một gốc cây Tử Khí Thần Chu, bảo vật ta có thể lấy ra cũng chính là nó. Xin mời hai vị đại nhân Nhận lấy!
 
Hạ Ngôn đẩy ra một luồng linh lực, đưa cây Tử Khí Thần Chu bay đi, cái đuôi của con Thần thú đầu hổ quét qua một cái, cây Tử Khí Thần Chu liền biến mất ở trong không gian.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui