Một ông lão tên Campbell xuất hiện, rảo bước từ từ về phía họ. Sau lưng ông ấy là áo choàng có gia huy của hoàng tộc Kerma.
“Ông ngoại” – Helen và Hailey ngạc nhiên. Phải, ông ta chính là trưởng hội đồng ma pháp của Kerma, là người có quyền lực lập hiến ngang ngửa với Conroy.
“Ta phản đối phi vụ này. Tại sao phải để người của Fressia nhúng tay vào chứ?” – Ông nổi trận lôi đình.
Helen lập tức nói: “Ông ngoại, chẳng lẽ ông không lo cho cha, à không, lo cho hoàng đế của chúng ta sao?”
“Nó ra sao ta không quan tâm! Quan trọng vẫn là lợi ích quốc gia. Để cho bọn Fressia nhúng mũi vào chuyện đại sự này mà xem được à. Còn gì là thể diện chứ?”
“Ông đừng quên chính nữ hoàng đệ thất của Fressia đã cứu mạng đứa cháu gái này của ông đấy” – Hailey ấm ức nói. “Chuyện phòng thủ cho đế quốc đã có cháu và Helen lo rồi, chuyện bây giờ cần làm là phải cứu cha cháu!! Một đất nước không thể thiếu vắng hoàng đế được!”
Elric thở dài, quay lưng đi: “Tất cả cứ làm theo kế hoạch, không cần để ý lời ông già đó đâu”. Campbell tức giận:
“To gan, đừng tưởng ta không biết ngươi, Elric Weber. Ngươi có tin là ta sẽ bắt ngươi vì tội xâm phạm an ninh đế quốc này không hả?”
Elric cười bảo: “Vậy sao? Ông cứ tự nhiên. Nhưng có gì thì chờ bọn tôi hoàn thành nhiệm vụ đi rồi hãy nói”.
Elric vừa dứt lời, bên ngoài đã xảy ra biến cố. Một vụ nổ lớn vang lên, đánh sập trần nhà của sảnh lớn. Những mảnh vỡ phía trên trần bắt đầu đổ sập xuống. Helen lập tức truyền ma lực vào tay: “Băng thành trận”. Một kết giới hệ băng xuất hiện, bao bọc tất cả mọi người xung quanh. Những mảnh vỡ lớn rơi ập xuống kết giới, nhưng may mắn là không hề hắn gì.
“Helen, không sao chứ?” – Rina quay sang. Helen lắc đầu: “Tôi không sao đâu, mọi người mau chạy ra khỏi đây đi”.
…
Bên ngoài lâu đài, các pháp sư nhanh chóng tập trung lại. Đây cũng là thời điểm bão tuyết đã tan. Xem ra vụ nổ này không phải ngẫu nhiên rồi. Cô chạy tới chỗ của Marin:
“Marin, đã xảy ra chuyện gì?”
Marin hạ lệnh cho các pháp sư chuẩn bị dựng kết giới phòng ngự, rồi quay sang: “Công chúa, cô nhìn về hướng tây đi”.
Hailey đưa mắt nhìn về hướng tây, nhánh thứ 4 của lâu đài, có 2 kẻ đang đứng cười đắc ý, cưỡi trên lưng 2 con đại bàng tuyết.
Nhóm của Anders hớt hải chạy ra. Meine sững người: “Đó là, 2 tên đã chạm trán với chúng ta”.
Không sai, đó là Dan và Kura, hai kẻ đã đấu với nhóm của Meine ở trong rừng. Elric đưa ám hiệu cho Meine. Cô liền hiểu ra, liền đưa tay lên mắt. Đôi mắt Verka của cô sáng lên, bắt đầu thăm dò xung quanh. Dan trông thấy Meine, liền cười:
“Chà, lại là con nhỏ có đôi mắt phiền phức đó”.
Meine vẫn đang thi triển ma lực. Cô phát hiện ra có gì đó bất thường.
“Phía trên đầu!!”
Một kẻ đeo mặt nạ cưỡi đại bàng tuyết lao thẳng từ trên không xuống, rút kiếm ra định đả thương cô. Rina lập tức xông vào, lục bảo nhãn nhanh chóng kích hoạt:
“Phương hoàng kiếm!!” – Thanh kiếm hệ phượng hoàng xuất hiện, chặn được đường kiếm của cái tên lạ mặt kia. Tất cả mọi người xung quanh cũng nhanh chóng tản ra.
Tên đeo mặt nạ tức giận: “Con ranh đó, là tộc Lowry. Nhưng còn đòn này thì sao?”
“Hả?” – Rina ngỡ ngàng. Hàng trăm quả cầu lửa xung quanh hắn chuẩn bị phóng xuống. Đó là pháp trận hỏa cấp 4!
“Rina!!” – Anders định chạy lại, nhưng tim anh đột nhiên nhói lên. Anh ngã gục xuống, Roy lập tức bọc lót: “Anders, cậu sao vậy?”
“Rina, cẩn thận!!” – Yue quay lại. Helen lập tức xuất hiện, cô dồn ma lực vào tay: Băng viêm long hệ!!” – Dồn lực đánh vào tên nọ. Tên kia bị đánh trúng, hắn nhanh chóng tạo ra một con đại bàng tuyết để ẩn thân.
“Cái ma thuật quái quỷ đó, chỉ có thể là một người thôi” – Helen quệt vết máu trên má, dư âm của đống đổ nát khi nãy.
“Mathew, đồ khốn” – Hailey tức giận.
Kura và Dan đứng ở nhánh thứ 4, cười khẩy: “Xem ra những quả bom ma thuật của tên Mathew đó hiệu quả hơn ta nghĩ”.
“Hừ, nhưng chúng ta vẫn còn có miếng mồi ngon hơn để dụ Helen Harper phải lộ sơ hở” – Kura đáp.
“Mathew, ta biết đó là ngươi. Đừng dùng cái mặt nạ dơ bẩn đó che đi bản chất của ngươi nữa” – Hailey rút kiếm ra, chuẩn bị chiến đấu.
“Mathew, khỉ thật. Mình đã định để Anders và Rina tìm hiểu thêm về hắn, vậy mà không ngờ hắn lại tự mò đến đây. Bây giờ lại không có thời gian để thu thập thông tin nữa”.
Gã kia lột mặt nạ ra. Phía sau lớp mặt nạ đó, quả nhiên là Mathew, cái gã lần trước đã cùng Raymon đột kích vào Ovis lần trước, cũng là cái ngày hỗn loạn của cả gia tộc Marsilio nói riêng và đế quốc nói chung, khi ngày đó, họ đã đánh mất đi vị hoàng đế ưu tú nhất trong lịch sử của mình…
Rina và Anders đứng trước Helen: “Helen, cậu phải cẩn thận, mục tiêu chúng nhắm tới là cậu, tuyệt đối không được khinh suất”.
“Mathew, rốt cuộc là ngươi muốn gì hả?”
Cái gã đó vẫn mang một vẻ tuấn tú, bí ẩn như ngày nào. Hắn đứng trên đại bàng, rồi ngang nhiên đáp: “Công chúa, đã bao nhiêu năm rồi, mà cô vẫn không hiểu ta chút nào sao? Được rồi, ta cũng ghét phải lòng vòng” – Nói rồi hắn vạch áo của mình ra.
Mọi người ai cũng bàng hoàng. Trên cơ thể ẩn sau lớp áo choàng kia của hắn, đều là những tượng đá khắc hình mặt người. Đếm sơ qua cũng phải hơn mấy chục tên.
“Đó…đó là những người mà hắn đã giết sao?” – Emilia ngỡ ngàng. Hailey liền đáp:
“Phải, cứ sau mỗi trận chiến, hắn lại góp được một ít ma lực của những kẻ bại trận đã chết về, rồi dùng cấm thuật cấy nó vào cơ thể để kéo dài sự sống cho mình. Chính vì hành động tàn nhẫn đó, hắn mới bị trục xuất và truy nã khắp nơi. Nào ngờ hắn lại tham gia tổ chức nguy hiểm này”.
Mathew cười lớn: “Quả là công chúa Hailey, vẫn luôn bình tĩnh và nhạy bén. À mà, ta tới đây không phải chỉ để dạo chơi đâu. Ta có quà cho các ngươi đây” – Hắn gõ về phía vai của mình, tượng đá hình mặt người ở vai đó, khiến Helen và Hailey không thể nào bình tĩnh được…
“Cái đó…”
Các pháp sư của Fressia cũng đã dần nhận ra. Họ bắt đầu kinh ngạc: “Chuyện này…”
“Hà, đây cũng là một trong số những kẻ mà ta khó giết nhất đấy. Nhưng đổi lại, sẽ là một món quà ý nghĩa mừng ngày ta trở lại quê hương nhỉ?” – Hắn cười độc ác, rồi vỗ vào tượng mặt người đó.
“Ch…cha” – Helen uất ức. Bức tượng mặt người trên vai mà hắn đang chỉ vào…đó là cha của cô, hoàng đế Conroy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...