Ngày hôm sau, nhóm của Elric bao gồm anh, Alice, Leon và Jeck đã tập trung trước cổng biên giới thủ đô. Tất cả bọn họ đều chuẩn bị bạch mã để di chuyển tới Kerma. Elric quay sang:
“Alice, với khả năng hiện giờ, em nhất định phải chừa lượng ma lực để phòng khi có giao tranh, rõ chưa?”
“Vâng, thưa tiền bối” – Alice đội mũ áo choàng lên, rồi nhận lệnh.
“Còn Jeck, trong quá trình chúng ta di chuyển tới lâu đài hoàng gia, hãy dùng ma thuật của em kiểm tra tần sóng ma lực xung quanh, nếu phát hiện tín hiệu giống với lần giao tranh trước, lập tức bắn pháo sáng để phía Kerma dựng kết giới phòng thủ. Còn Leon, bảo vệ Jeck mọi lúc”.
“Dạ…Nhưng mà, anh nghĩ chúng ta sẽ tìm ra bọn chúng sao, đội trưởng, dù xác suất rất nhỏ?”
“Ừ, tôi đang có một phán đoán, nhưng không biết có chắc chắn hay không. Còn em, Alice, khả năng chạm trán Ethan, nếu có…”
“Thì nhất định không được do dự” – Alice nhìn anh, rồi xuất phát trước.
…
“Mọi người đã đi hết rồi…” – Mira lo lắng cho cả 4 người. Bây giờ nhóm còn lại cần phải chuẩn bị cho đại hội các liên minh. Anders thì đã khởi hành từ sớm cùng Sera để luyện tập ma pháp của hỏa long viêm Troy. Rina và Emilia cũng đã xuất phát ra đấu trường. Yue phải ở trong nhà kính học tập, chỉ còn Tom và Roy ở đó. Ondo cũng đã tự mình ra đấu trường từ sớm để tập luyện.
“Thấy sao, Roy? Khỏe hẳn rồi nhỉ?” – Tom đấm nhẹ vai anh.
“Ờ, còn sống là được”.
“Có muốn tập luyện chứ?” – Tom ngỏ ý nói. Anh liếc nhìn qua Mira. “Có cả Mira nữa, dù sao cậu ấy cũng không phải thi đấu, nhưng cũng nên trao dồi thêm, thấy sao?”
Mira ấp úng: “Tớ…sao cũng được”.
Roy vui vẻ nói: “Ừ, vậy đi thôi. Nhóm Rina cũng đang ở đấu trường. Có thể sẽ học hỏi được thêm”.
Mira liếc nhìn Tom, rồi nói nhỏ: “Cảm ơn cậu”.
Tom mìm cười, rồi đi theo sau lưng cô.
…
Tại một khu đất trống, thuộc ngoại ô, cách thủ đô 200 mét…
“Hỏa viêm long!!!” – Anders dồn hết ma lực vào tay, rồi hướng đòn đánh về phía tảng đá khổng lồ kia. Tảng đá khổng lồ to bằng cả căn nhà đó chỉ bị nứt một chút…
Anders ngã gục xuống, mồ hôi ướt đẫm: “Khỉ thật, khó hơn mình tưởng…”
Troy ở bên trong anh liên tục cằn nhằn: “Tên nhóc kia, có thật ngươi là một pháp sư hỏa long không đấy? Đòn đánh yếu như sên vậy mà cũng đòi ăn đối thủ hả?”
Anders vội đứng dậy, vất thanh kiếm sang một bên: “Ta sợ không dám dùng sức mạnh đấy, đồ ngốc, trước giờ ta chỉ luyện tập với kiếm thôi…Hơn nữa, ta còn nhiều điều muốn hỏi ngươi, nhưng để khi nào sau đại hội đã…”
Sera đứng một bên quan sát Anders, rồi ngẫm nghĩ: “Thằng bé nói đã từng mất kiểm soát sức mạnh mà hủy diệt ngôi làng cũ. Nếu vậy, có thể là do Troy vẫn chưa thức tỉnh nên bị rò rỉ ma lực chăng?”
Anders đứng tập trung, hít một hơi thật sâu, rồi sau đó dồn hết ma lực lên tay…Quá trình này cứ lặp đi lặp lại như vậy…
…
“Đỡ nè!!!” – Rina tung phượng hoàng kiếm lên Emilia, nhưng cô nhanh chóng né được.
“Đại bàng sa mạc” – Emilia nhanh chóng nhảy lên con đại bàng mà cô chuẩn bị trước, rồi chuẩn bị ứng phó với một đối thủ khó chịu như Rina.
Tom, Roy và Mira không khỏi ngạc nhiên: “Chà, Emilia cậu ấy phản xạ nhanh thật”.
“Nhưng cũng phải công nhận là đòn đánh của Rina cũng mang sát thương rất lớn” – Ondo ngồi xuống bên cạnh Roy, rồi nói.
“Ondo, cậu tới lúc nào thế?’ – Tom quay sang.
“Lâu rồi, vừa nãy tớ mới đi nói chuyện với cha”.
Mira không nói gì, chỉ tập trung quan sát trận đấu.
…
“Được rồi hai đứa, dừng thôi” – Meine vỗ tay ra hiệu. Rina và Emilia ngừng đánh, cả hai nở nụ cười vui vẻ.
“Em cần phải cải thiện khả năng cận chiến của mình, Emilia. Còn Rina, tốc độ của em vẫn còn hạn chế, tuy em có lục bảo nhãn, nhưng nếu lạm dụng quá nhiều thì rủi ro rất cao” – Meine chỉ ra những điểm cần khắc phục.
“Dạ, em sẽ lưu ý” – Rina lau mồ hôi trên trán, rồi lấy lại khí thế. Meine mỉm cười, rồi quăng áo choàng cảnh vệ hoàng gia qua một bên. Mọi người đều không hiểu chuyện gì. Meine thắt chặt kiểu tóc đuôi ngựa thường ngày, rồi nói:
“Được rồi, cho chị thấy khí thế của em đi, nhị tiểu thư của gia tộc Lowry!” – Vẻ mặt cô lúc này cũng thay đổi, đôi mắt Verka lừng danh của gia tộc Remi xuất hiện.
“Gì cơ? Chị ấy định đấu với Rina thật á?” – Mira đứng bật dậy. Roy và Ondo cũng há hốc:
“Phen này cậu ấy gặp khó rồi. Chị Meine đã từng dùng sức mạnh của Verka san phẳng một nhánh của bọn tà địa quỷ đấy…”
“Một nhánh sao? Ở tà địa quỷ, một nhánh của bọn chúng cũng ít nhất phải 500 tên…” – Tom giật mình.
“Trận đánh vừa rồi với bọn Nora, tớ đang nghĩ chị ấy vẫn chưa tung hết sức đâu” – Ondo lại tiếp…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...