Limerence - Allhar

"Có thế chứ! Nào, tờ hiệp ước đâu?" Phu nhân cười tươi, búng tay một cái tách. Kèo này thắng đậm rồi!

"Đây..." Mà đứng đằng kia, kẻ mệnh danh Chúa tể Hắc ám người gặp người sợ lại mếu máo đưa ra tờ giấy với bàn tay run run.

"Mà này, làm sao ngươi lại biết chúng ta đang ở đây mà tìm đến?" Remus đột nhiên hỏi, nhằm trọng điểm mà nói. Nghe vậy, mọi người cũng mới để ý, mọi ánh mắt đổ dồn về phía hắn, riêng James và Sirius nhìn chòng chọc về Snape.

"Hmm, sao ta?" Hắn úp úp mở mở nói "Các ngươi nghĩ sao về kẻ - phản - bội?" Cười gằn một tiếng ác ý, tách, hắn búng tay, một con người xuất hiện.

"Pe... ter?" James run run nói, ai mà ngờ được Đuôi Trùn, một trong những người anh tin tưởng nhất lại là kẻ tiết lộ nơi ở của gia đình mình, đẩy Harry vào cái hiệp đồng chết giẫm kia cơ chứ?

Peter nhân lúc ai nấy đều còn bất động vì ngạc nhiên bùm một tiếng, hắn hoá chuột. Lấy cái lợi thế nhỏ bé ra làm khiên chắn, Peter chạy nhanh, luồn lách qua từng người rồi nhảy khỏi dinh thự.

"Hắn chạy rồi! Chết tiệt...!" James tức tối chạy đến bên cửa sổ, cố nheo mắt tìm kiếm con chuột khốn nạn ấy, nhưng mưa bão đã làm mờ đi tầm nhìn của anh.

"Nhưng làm sao dễ thế được. Chúng ta còn kết giới!" Remus nhanh nhảu nói. Nhưng nhanh chóng, niềm hi vọng nhỏ nhoi ấy bị tên Chúa tể Hắc ám đang nhàn nhã ngồi ăn ở bàn tiệc (trong khi không ai mời) kia phá tan:

"Quên nhanh thế. Ta vừa phá nó xong."


Mọi người đồng loạt có xúc động muốn lao vào đập tên khốn chết tiệt này.

"Yên tâm đi, dù có trốn chui trốn nhủi, cũng không thoát nổi án tử ta dành cho hắn đâu."

oOo

Bài ca muôn thuở lần nữa vang lên... Thời gian thấm thoắt thoi đưa, bé Harry ngày nào mới chập chững tập đi mà nay đã sắp bước vào tuổi mười một rồi.

Ngay khi còn là đứa trẻ ba tuổi, nó đã được bậc thầy Độc dược Severus Snape dạy kèm do chính mẹ Lily nhờ vả. Khi biết tin, thằng bé muốn khóc lắm, nhưng đời mà, lúc muốn thì không nổi đâu, còn lúc không muốn thì những sự việc đó nó cứ ào ào mà đổ cái ụp xuống đầu mình thôi.

Quý vị độc giả đang mong chờ tiết mục lột xác ngoạn mục của Harry Potter — một người cực ngu môn Độc dược — thành thiên tài? Ôi không, vậy thì rất tiếc, quý vị đặt niềm tin nhầm chỗ rồi. Cứu thế chủ Harry Potter vẫn dốt hoàn dốt, ngu vẫn hoàn ngu môn học này, khiến giáo sư Severus — Xà vương cáu kỉnh — Snape luôn trong tình trạng phát điên mà không thể làm gì được, vì nó là con của Lily. Điều này khiến Harry không những không cảm thấy tội lỗi mà còn rất vui vẻ là đằng khác, dù đã bị Lily khiển trách nhiều lần. Và theo như điều kiện để ký cái hiệp ước vớ vẩn kia của bà nội nó, thì Harry cũng đã được Chúa tể Hắc ám đại danh đỉnh đỉnh dạy gia sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám từ năm lên ba. Thật ra, lúc thằng bé biết tin này cũng là lúc nó biết tin Snape dạy Độc dược cho nó. Nên sự việc kể trên mới chỉ là nói giảm đi thôi.

Đúng ra, tâm trạng của Harry Potter lúc đó như bị đóng băng vậy, tim nó như ngừng đập, ôi lạy Merlin chết dẫm trên trời cao. Cả thế giới dường như sụp đổ dưới chân, mắt nó mở lớn, đầu óc quay cuồng chưa thể tải được lượng thông tin ít ỏi mà động trời kia. Harry Potter lấy cái danh Cứu thế chủ ra thề, đó là lần đầu tiên nó sốc đến như vậy từ kiếp trước tới giờ.

Quay trở lại với vấn đề cũ, Harry tất nhiên học rất tốt môn này. Dù gì thì DADA cũng là sở trường của nó mà. Phải nói rằng Voldemort đã rất ngạc nhiên khi thằng bé có thể tạo ra một cái khiên chắn phòng thủ cực tốt ở cái độ tuổi đang ở con số sáu, và nó đã có thể gọi Thần Hộ mệnh năm tám tuổi, điều này làm không chỉ gia đình Potter mà cả Sirius, Lupin, Dumbledore, Snape,... rất ngạc nhiên. Trên thực tế, thằng bé đã có thể làm được tất cả những điều đó khi mới sinh ra, vì pháp lực của nó còn nguyên khi trọng sinh tới đây. Nhưng mà, phô diễn quá sớm thì chẳng phải là quá ngu ngốc sao ? Chẳng khác nào đào hố chôn mình cả, mọi người sẽ không ngu đến mức không kết luận ra được rằng Harry không phải là một đứa trẻ bình thường. Ôi thôi nào, Harry còn yêu đời lắm, lỡ có bất trắc gì xảy ra, nó lại bị đá lên Thiên giới thì có mà ăn beep.

oOo

Hôm nay đã là ngày 30 tháng 7 rồi, nghĩa là, mai là sinh nhật Harry Potter bé bỏng dễ thương đáng yêu của chúng ta!

Lịch trình hôm nay của bé nó gồm có:

Sáng:
• 6 - 6 giờ 14 phút: dậy, vệ sinh cá nhân.
• 6 giờ 15 - 6 giờ 43 phút: ăn sáng cùng bố mẹ và ông bà.
• 6 giờ 45 phút - 7 giờ: nghỉ ngơi.
• 7 giờ - 8 giờ: học Độc dược.
• 8 giờ - 8 giờ 15 phút: chuẩn bị cho tiết học DADA.
• 8 giờ 15 phút - 9 giờ 15 phút: học DADA.
• 9 giờ 15 phút - 11 giờ: ăn chơi ngủ nghỉ gì tùy.

Trưa:

• 11 - 12 giờ: ăn trưa cùng gia đình, V đại và Xà vương cáu kỉnh Snape.

Chiều:
• 12 - 14 giờ: nghỉ trưa.
• 14 - 17 giờ: tự học (không bắt buộc).
• 17 - 17 giờ 45 phút: học DADA cùng bố James.

Tối:
• 18 - 19 giờ: học Độc dược với mẹ Lily.
• 19 - 20 giờ: ăn tối.
• 20 - 22 giờ: tự do.
• 22 giờ: đi ngủ.

Và ta - daa! Sinh nhật bé con rồi!

Harry hôm nay đặc biệt không phải dậy sớm, nó được ngủ nướng tới tận 8 giờ, đến khi nó thức dậy đã thấy một bức thư có con dấu "H" màu đỏ được để trên tủ cạnh đầu giường. Một cảm xúc thân quen chợt ùa về, khung cảnh nó cố tóm lấy một bức thư trong hàng sa số cái đang rơi lả tả trong căn phòng ở căn nhà số bốn đó làm sống mũi nó cay cay, thật hoài niệm. Mở bức thư ra, mắt nó lướt qua từng chữ cái, Harry vô thức mỉm cười, khóe mắt nó cay xè rồi, đột nhiên Harry muốn khóc! Ngẩn ngơ suy nghĩ một hồi, Harry gấp bức thư lại. Đi đánh răng rửa mặt, thay đồ cái đã.

oOo

Ăn sáng xong, mẹ Lily nói "Harry, mẹ và bố có chút công chuyện nên không thể đi cùng con được, Snape lại đang nhốt mình trong hầm độc dược, gọi thế nào cũng không ra, nên con chịu khó đi với Voldemort nhé?"

Đang định buột mồm hỏi "Đi đâu" thì nó nhận ra, là đi Hẻm Xéo mua đồ cho năm học đầu tiên tại Hogwarts!


"Vâng ạ." Harry trả lời. Sau tám năm tiếp xúc với Chúa tể Hắc ám đang tạm đình chỉ thi công — mà hạn có vẻ là vĩnh viễn — thì nó cũng đã quen. Có vẻ như hắn ở nơi này rất khác.

"Hey nhóc con, nghỉ một chút rồi đi chứ?" Nhắc tào tháo, tào tháo có mặt. Voldemort không biết từ lúc nào đã ngồi cạnh nó, quay mặt về phía nó hỏi.

"Vâng." Nói là đã quen, chứ cũng không có nói là ở mức độ nào. Mặc dù Voldemort ở đây khá là... tốt, nhưng Harry vẫn không thể nào cho qua nổi những hành động sai lầm của hắn được.

Mà bên cạnh, hắn mặt ngoài thì không có để ý, nhưng thâm tâm lại cực kỳ buồn bực. Suốt tám năm trời dài đằng đẵng cố làm thân với thằng nhóc, nhưng đứa nhỏ ngu ngốc này lại không bao giờ tỏ ra thiện chí với hắn! "Nhãi con, đồ đáng ghét!"

tbc—


THỰC HIỆN THÔNG ĐIỆP 5K CỦA BỘ Y TẾ, CÙNG CHUNG TAY BẢO VỆ CỘNG ĐỒNG. HÃY LÀ MỘT CÔNG DÂN CÓ Ý THỨC VÀ YÊU NƯỚC!

#tsu

13.10.2020
fix: 100821


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận