Limerence - Allhar

Sau khi hai mẹ con nó đi khỏi nhà, James cũng bước vào lò, "Trang viên Potter!" Nhưng ngay khi vừa dứt lời, anh lại nghe loáng thoáng tiếng gõ cửa. Cơ mà, có mơ mà James mới ra ấy nhé, lúc ấy anh đã đi rồi và cũng vừa lắm, đã bảo hôm nay cả nhà sẽ đến trang viên Potter rồi mà còn cố đến cơ. Cho chừa.

Hỏi vì sao anh biết hả? Vì người biết nơi này có mấy mống mà ai cũng được thông báo hết rồi, cố đấm ăn xôi chi.

... James nghĩ mình có quên báo tin cho ai không nhỉ?

Trang viên Potter

"Con chào bố, mẹ." James vừa tới nơi, lễ phép cúi chào hai vị thân sinh của mình, tức gia chủ cũ gia tộc Potter — cựu gia chủ Charlus và vợ ông ấy, phu nhân Dorea.

"Chào con." Hai vị kia đáp lại, nhìn đứa con trai lâu ngày không gặp mà lòng vui vẻ lạ thường. Còn nhớ ngày nào mới đi chập chững, mới tập nói mà nay đã có gia đình vợ con rồi...

James nhìn quanh phòng, thấy vợ con mình đang ngồi chơi trên bộ sofa đỏ rượu sang trọng liền lại gần ngồi cùng họ. Bốn người lớn nói đủ chuyện với nhau, chuyện trên trời dưới biển, cùng nhóc con vừa tròn một tuổi chơi đùa náo nhiệt lạ thường.

oOo


Hiện tại đã hơn bảy giờ tối, các vị khách đã đến đủ. Bữa tiệc đang diễn ra một cách rất suôn sẻ và náo nhiệt. Khách mời toàn những người quen như Remus Lupin, Sirius Black, Dumbledore Albus, Severus Snape (do Lily mời và James thì không thích điều này lắm),... Chỉ lạ một điều, không thấy bóng dáng Peter Pettigrew đâu hết. Bấy giờ James mới nhớ ra rằng mình chưa báo tin cho hắn, và Sirius thì bảo anh đã nói cho Peter cách đây mười phút.

Đương giữa tiệc, bỗng trang viên nổi lên một trận động đất nhỏ, tiếp đến là sấm chớp đánh đùng đùng, mây đen kéo đến, mưa rào một trận...

"James, cảnh giác vào." Cựu gia chủ Charlus điềm tĩnh nói, vẻ mặt bình tĩnh trông như ông không chút lo sợ về việc này. Sự già dặn, kinh nghiệm có thừa in sâu trên nét mặt ông, phong thái của một vị gia chủ quả là không thể xem thường!

Đùng!

"Quả là già dặn, Charlus Potter." Sau một tiếng sấm, giọng nói khiến cả giới Phù thủy phải khiếp sợ vang lên, không ai khác ngoài kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy.

"V-Voldemort?!" Tất cả đều sững sờ, nhất thời kinh động không biết nên nói sao cho phải.

"Kết giới? Kết giới bị phá hủy!?" James nhanh chóng bĩnh tĩnh, chạy ra cửa sổ xem xét tình hình bên ngoài. Kết giới bảo vệ trang viên Potter bị phá hổng một lỗ, bán kính ước chừng năm kilomet. Bên ngoài kết giới hoàn toàn bị bao vây bởi hàng trăm, hàng ngàn tên Tử thần Thực tử. Mặc dù trời còn mưa lất phất nhưng không phải là quá khó để nhìn ra rằng, trang viên này đang rơi vào nguy hiểm!


"Ngươi, làm thế nào...?" Phu nhân Dorea dù kinh ngạc, nhưng bà — phu nhân cựu gia chủ một gia tộc lớn mạnh — vẫn giữ được nét mặt điềm nhiên và giọng nói bình thường; kết giới bảo vệ trang viên này không phải thứ muốn phá là phá, muốn hủy là được.

"Haha, các ngươi thật sự nghĩ rằng thứ đó có thể cản trở ta? Ta là ai cơ chứ? Là Chúa tể Hắc ám đấy!" Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy nói to. "Giờ thì... Việc chính đây, chúng ta sẽ có một bản hợp đồng." Hắn dừng một chút, nhìn lũ người còn đang ngu ngơ chưa hiểu chuyện gì, lại tiếp "Tương đương với hiệp ước hoà bình."

"Gì cơ?! Hiệp ước hòa bình?!"

"Phải... Và quý vị có hai lựa chọn. Một, là từ chối nó và tất cả đều... bùm! The end. Hoặc hai, chấp nhận hiệp ước và giao đứa bé Harry Potter ra đây." Hắn cười đúng tiêu chuẩn quý tộc, đôi mắt đỏ nheo lại nhìn về đứa bé mắt xanh. Ranh ma và quỷ quyệt.

"Hả??" Chúa tể Hắc ám hôm nay bị khùng phải không?

tbc—


ờmmmmm, không biết nói gì nên thôi nhé :^
#tsu

12.09.2020
fix: 090821


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận