Trong lúc nhất thời, không ai lên tiếng.
Xác nhận đối phương là đội ngũ lần trước đã từng đến đây luyện cấp, Diệp Từ không chú ý nữa, quay đầu nói với hội viên: “Không có chuyện gì, chúng ta đi thôi, bọn họ cũng đến luyện cấp.” Dứt lời mọi người liền buông lỏng sự đề phòng đi, chuẩn bị đi vòng qua quảng trường gần Thánh Ao, rời khỏi Tu viện Buren.
Kẻ thù ngay trước mắt, cho dù thua về mặt số lượng, có điều Tịch Dương Tàn Hồng không dự tính sẽ bỏ qua cơ hội này. Công hội bọn họ hăng hái luyện cấp một tháng, đi Cực hỏa khe sâu lấy thêm vài bộ Cực hỏa pháp bào, chỉ chờ đến lúc luyện cấp cao hơn một chút, liền đi tìm Công Tử U tính sổ.
Lần trước dù rớt 2 cấp, có điều Cẩm Quỳ lại phát hiện bí mật cách lên cấp nhanh của Công Tử U. Vì thế bọn họ mới gom góp toàn bộ Pháp sư trong công hội đến đây luyện cấp. Lại không ngờ rằng có thể gặp Công Tử U sớm như vậy.
Tịch Dương Tàn Hồng đã quyết định phải khiến Công Tử U đẹp mặt, vì thế sau khi xác định người nọ là Công Tử U liền bảo Đạo tặc trong đội quăng một kỹ năng đánh dấu vào đoàn đội của cô. Năm mươi cá nhân đều ẩn giấu cấp bậc, nhưng theo tin tức Đạo tặc xem xét được, nhóm người này đều mặc trang bị cấp 15. Đoàn đội của anh chỉ có 38-39 người, đều mặc trang bị cấp 20, chỉ xem điểm này là đã có thể bù đi sự chênh lệch.
“Tịch Dương, bọn họ sắp đi rồi.” Một Thợ săn đứng sau Tịch Dương Tàn Hồng nhìn chằm chằm đội ngũ của Diệp Từ, thấy bọn họ chuẩn bị rời đi, lập tức thông báo.
“Đi ư? Được. Chúng ta tiễn họ về thành.” Tịch Dương Tàn Hồng hừ lạnh, bắt đầu ngâm Thuật Bạo Liệt.
Đối với kẻ địch đứng tập trung, khi Pháp sư vẫn chưa có kỹ năng công kích quần thế lớn thì Thuật Bạo Liệt là lựa chọn công kích tốt nhất. Chẳng những thời gian đọc ra kỹ năng ngắn, phạm vi đánh rộng, hơn nữa Tịch Dương Tàn Hồng còn mặc một bộ Cực hỏa sáo trang nên lực sát thương được tăng cao mấy lần.
Quả cầu lửa cực nóng càng lúc càng lớn trong tay Tịch Dương Tàn Hồng, màu đỏ tươi có chút chói mắt. Mà Diệp Từ còn nhanh hơn một bước, cô tặng cho Tịch Dương Tàn Hồng một kỹ năng Độc Xà Đeo Bám.
Diệp Từ dẫn theo mọi người chuẩn bị rời khỏi Tu viện Buren, nhờ kiếp trước thường xuyên trốn đông tránh tây, khiến cô hình thành thói quen phải cảnh giác mọi lúc mọi nơi. Tuy lần trước gặp bọn họ chưa từng có xung đột, có điều cô không quen ai trong đó, huống chi lúc luyện cấp luôn luôn có chuyện bất ngờ xảy ra, đâu ai lương được. Cho dù hiện tại Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đã chuẩn bị rời đi, nhưng cô vẫn phải đề phòng nhóm người xa lạ trước mặt.
Quả nhiên cẩn thận không bao giờ thừa, lúc mũi tên đầu tiên của kẻ địch bay đến hướng cô, cô theo bản năng tránh né. Nhưng Triệu Hồi Sư YYY đi bên cạnh cô không có vận may tốt như vậy, vừa vặn trúng tên ấy. Mà con sủng vật Hỏa Diểm của cô ấy lập tức chạy vọt vào đội ngũ đối diện.
“*** công kích đoàn đội của bạn.” Hệ Thống báo động tức khắc vang lên bên tai.
“Tản ra.” Diệp Từ ra lệnh.
Nhưng thật không may rất nhiều thành viên trong công hội mới bắt đầu chơi game, đánh quái còn đỡ, nhưng đấu với game thủ lại khác, đầu óc đột nhiên đình chỉ suy nghĩ, luống cuống hẳn ra. Tức thì, đoàn đội của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước loạn, còn bị đối phương công kích, sau khi Diệp Từ bảo tản ra, bọn họ vốn đã rối trí căn bản không thực hiện được.
Đặc biệt khi Pháp sư bên kia đọc Thuật Bạo Liệt lại càng khiến họ lúng túng, thậm chí việc cơ bản nhất là trốn tránh cũng quên, cứ đứng yên để người khác đánh. May mắn, Diệp Từ vừa dẫn bọn họ đi tăng cấp xong, nếu toàn bộ đều chỉ mới cấp 18, có lẽ hiện giờ đã chết hết.
Đánh với quái và với game thủ hoàn toàn là hai khái niệm.
Công ty game không thiết kế quái có nhiều thuộc tính như game thủ, quái vật cũng không có đầy đủ trang bị như game thủ, vì thế lúc đánh quái điểm thương tổn rất cao, đó được gọi là Pve. Mà chiến đấu với người, chẳng những phải tìm cách ứng phó đối phương, còn phải so sánh về trang bị, thuộc tính, vì thế lúc đánh game thủ không đánh ra nhiều điểm thương tổn như lúc đánh quái, đây được gọi là Pvp.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao game thủ cần chuẩn bị 2 bộ sáo trang, trang bị chuyên môn về đánh quái, và chuyên về pk.
Tiếc rằng, lúc game mới bắt đầu, không thể nào phân rõ được ai theo Pve, ai theo Pvp.
Hội viên công hội Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tuy đều là người mới, lần đầu tiên gặp phải tình huống Pvp, tay chân luống cuống, nhưng trên người mặc trang bị cấp 15, cấp bậc cũng gần đến 25, khiến công kích của Tịch Dương Tàn Hồng tạo ra điểm thương tổn đối với bọn họ không cao.
Diệp Từ mở bảng đội ngũ ra xem điểm thương tổn, căn cứ vào trang bị của đối phương, liền đoán ra cấp bậc chính xác của họ. Sau đó nói với đội ngũ một cách quyết đoán:“Cấp bậc kẻ địch đến khoảng 20, cao nhất cũng chỉ khoảng cấp 21, mọi người đều lên đến cấp 24 rồi, không cần sợ, nghe theo chỉ huy của tôi là được. Dùng cấp bậc đè chết họ.”
Dù vẫn còn không ít người bối rối, nhưng ảnh hưởng của Diệp Từ trong lòng mọi người rất lớn. Đặc biệt nhìn video của Diệp Từ ở thành Lục Châu xong, mọi người trong đoàn đã phục cô hoàn toàn. Lúc cô ra lệnh, ai ai cũng nhanh chóng hồi phục tinh thần, bắt đầu chuẩn bị phản kích.
“Thạch Hoa Quả, Thương Nhai, Hoa Lộ Thủy, AAA, BBB, CCC, DDD… Toàn bộ lùi đi hơn 20m, chúng ta vừa mới giết hết quái, trong vòng 10p sẽ không sinh ra quái mới, chú ý an toàn của mình, tăng tốc kiểm tra lượng máu.”
“Tất cả Chiến Sĩ, Thánh Kỵ Sĩ, Người rừng lập tức tản ra, chú ý bảo vệ vú em. Không cần tham điểm thương tổn, đối phương toàn là viễn trình, cần chú ý né tránh, không được tạo áp lực cho bên trị liệu.”
“Nhóm Đạo tặc nhanh chóng Tiềm Hành (tàng hình), sau đó dùng kỹ năng Nhìn thấu thuật cho vú em và viễn trình xung quanh, đừng để Đạo tặc của đối phương có cơ hội đánh lén.”
“Nhóm viễn trình hệ Pháp thuật không cần đứng gần nhau, nhớ kỹ di chuyển như lúc ở phó bản. Nhóm các cậu cấp bậc cao, bọn họ đánh các cậu sẽ bị trừng phạt, không phải sợ, đánh hung hăng vào.”
Diệp Từ nói mấy câu, liền an bài xong công tác của từng người. Người từng tham gia Pvp vội vàng vào vị trí, mà người chưa từng tham gia cũng theo đó mà học, ai vào chỗ náy một cách nhanh gọn.
“Hội trưởng, vì sao bọn họ muốn đánh chúng ta?” Là một người trong mắt chỉ tồn tại mỗi việc học cuộc sống kỹ năng, chưa từng biết đánh quái thế nào huống chi đánh game thủ, Bánh Đậu theo sát sau lưng Diệp Từ có vẻ rất rối rắm. Trong suy nghĩ của anh, Pk là một việc rất đáng sợ, anh chưa bao giờ nghĩ tới có ngày sẽ gặp phải loại chuyện này, hơn nữa còn tự mình thể nghiệm.
“Đây là game, pk là chuyện quá bình thường.” Về Tịch Dương Tàn Hồng vì sao muốn đánh Công hội của mình, Diệp Từ không hiểu. Kỳ thật cô không hề biết lúc cô thả ra mấy con Khô lâu thường và Khô lâu đội trưởng vệ sĩ, để chính mình thuận tiện vào Thánh đường, đã gây cho công hội của Tịch Dương Tàn Hồng một tổn thất rất lớn.
Nhưng giờ nguyên nhân đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng hơn là cô tuyệt đối không thể để mình và đoàn đội của mình vào tình thế nguy hiểm.
Chiến đấu lập tức bắt đầu.
Chiến đấu, Tịch Dương Tàn Hồng vốn không có lợi thế lắm. Tuy vừa bắt đâu trận đấu liền biết trình độ Pvp của đoàn đội đối phương gần như bằng 0, dù vậy anh vẫn không chiếm được ưu thế. Công kích của hệ Pháp thuật không tạo ra cho đối phương nhiều thương tổn, không những thế còn nhiều lần miss, điều này khiến Tịch Dương Tàn Hồng cả kinh, dần đoán xem cấp bậc của bọn họ.
Dù đối phương có cấp bậc cao hơn bọn anh, nhưng không có kinh nghiệm Pvp. Tuy kỹ thuật không tồi, có điều đa số chỉ thuộc dạng bình thường, thậm chí nhóm viễn trình công kích chính xác không cao.
“Không cần sợ. Dù chết rơi cấp bậc cũng có thể luyện lại, mọi người không thể bị khi dễ cả đời.”
Diệp Từ phát hiện rất nhiều hội viên nghe chỉ huy, nhưng vì khẩn trương, nên phát huy thất thường, lập tức lớn khuyên nhủ.“Hiệp lộ thương phùng* sẽ như thế nào?” (Đôi bên có khúc mắc gặp nhau nơi đường hẹp, không thể bỏ qua đối phương, sẽ phải làm sao?)
“Người mạnh thắng.” Mọi người trả lời.
“Tôi nghe không rõ.”
“Người mạnh thắng.” Mỗi người đều liều mạng hô, một tiếng hô to, gần như làm tan biến hết sự khẩn trương lẫn sợ hãi.
“Thạch Hoa Quả chú ý dùng Thuật Phục Sinh.” Nghe mọi người trả lời xong, Diệp Từ lại tiêm cho bọn họ một liều thuốc an thần. Thuật Phục Sinh ngoại trừ việc cứu sống game thủ, quan trọng hơn nữa là sẽ không không để họ rơi cấp, kinh nghiệm chỉ giảm 50% mà thôi.
“Đã rõ.” Thạch Hoa Quả cao giọng trả lời.
Đoàn đội đã tăng mạnh khí thế, nay còn có đường lùi, đoàn đội Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tức khắc vào trạng thái chiến đấu.
Độ chính xác của viễn trình ngày càng cao, một ít cận chiến đi bảo vệ vú em, còn đa số cận chiến khác lại đi đánh nhóm viễn trình của đối phương khiến họ phải phân tán, Đạo tặc đấu Đạo tặc, cảnh tượng chiến đấu quyết liệt không thôi.
“Mọi người chú ý bảo toàn sinh mệnh, cẩn thận quái tấn công.” Khu vực này ít quái xuất hiện, nên không nguy hiểm lắm, nhưng Diệp Từ vẫn không quên nhắc nhở, bởi vì đoàn đội toàn người trẻ tuổi, có người chưa từng nếm qua sóng gió sự xô đẩy của cuộc đời, cô không thể để bọn họ chưa kịp phát huy tài năng của mình đã bị chết oan. Những người này cô đều đã tiếp nhận, cô tuyệt đối không thể để bọn họ vì trận chiến hôm nay mà dậm chân tại chỗ.
Vì thế trận này, phải thắng.
Quái mới xuất hiện, Diệp Từ lập tức lao ra ngoài, bắn ra một tên liên hoàn, đã đem 10 con Khô lâu chiến sĩ sau lưng Mục sư kéo đi. Mà Thợ Săn trong đội ngũ của Tịch Dương Tàn Hồng cũng muốn đi tới chỗ Diệp Từ, thực hiện giống như cô, kéo theo ba con Khô lâu chạy chạy đến chỗ Diệp Từ.
Bàn về khía cạnh chạy trốn, Diệp Từ dám nói cô đứng thứ hai, có lẽ chẳng ai dám xưng thứ nhất. Bàn về gan to, cô vốn rất liều lĩnh. Nên Diệp Từ vừa chạy đến phía đối phương còn không quên công kích Thợ săn của bọn họ.
Diệp Từ đã đến cấp 29 hiển nhiên có thể đánh chết đối phương ngay tức khắc, Thợ Săn nọ dẫn Khô lâu chạy đến phía Diệp Từ. Lúc này từ xa nhìn lại, trông Diệp Từ cứ như bị bao phủ bởi một đống xương trắng……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...