Liệp Giả Thiên Hạ

Vận Mệnh là một game lớn. Trò chơi này không chỉ có mối quan hệ giữa người với người, mà có cả mối quan hệ giữa người với Npc. Ví như thành chủ của Lục châu là Fante Lopher và thành chủ của Thành Hồng Hồ là Sake Gaer, hai người vốn là chiến hữu nên rất thân thiết. Nhưng vì hai thành thị cách nhau khá xa, bọn họ chỉ có thể liên hệ với nhau bằng thư từ.

Dù thế, quan hệ của cả hai vẫn luôn rất tốt, nên thị dân trong thành cũng đối với người ở thành thị đối phương rất thân thiện. Đó cũng là lí do cho việc Diệp Từ đột ngột xông vào Tòa Thị Chính mà không bị xử phạt, ngược lại còn được Quan Hành Chính tiếp đãi.

Hiển nhiên Diệp Từ biết rất rõ mối quan hệ thân thiết giữa hai vị thành chủ nên cô mới dám làm như vậy. Nếu không e là cô đã sớm bị lính gác bên ngoài đuổi ra khỏi thành Lục Châu, đồng thời điểm hữu nghị của cô cũng sẽ giảm xuống.

Mối quan hệ giữa Npc và game thủ trên đại được lưu lại ở Thư viện, game thủ đến đó xem xét sẽ biết rõ rất nhiều bí mật của Vận Mệnh. Chẳng qua, bây giờ ai ai cũng vội vàng luyện cấp, nào có tâm tư đi Thư viện. Diệp Từ vì kiếp trước thường xuyên bị đuổi giết, bất đắc dĩ lắm mới trốn vào Thư viện hai tháng, quá nhàm chán nên kiếm sách đọc giải buồn, cuối cùng mới biết được nhiều điều như thế.

“Thị trưởng đại nhân tôn kính.” Vào văn phòng, Diệp Từ cung kính thi lễ, sau đó bắt đầu nói :“Tôi có một chuyện quan trọng cần thông báo cho ông.”

“Chuyện gì vậy, người bạn đến từ Thành Hồng Hồ.” Thị trưởng không phải chủ thành, chỉ là một chức quan gần giống như quản gia. Thị trưởng ở thành Lục châu có vẻ thật thà hơn Thị trưởng Thành Hồng Hồ.

“Lúc nãy khi tôi đi từ Lục Sắc Chi Chu về đây có trông thấy một con Khô Lâu thật lớn đang di chuyển về phía thành Lục Châu. Thành Lục Châu và thành Hồng Hồ trước nay vốn là chỗ thân quen, tôi là công dân của thành Hồng Hồ làm sao có thể bỏ mặc chuyện này được, cho nên tôi mới chạy đến đây báo tin để thị trưởng được biết.” Diệp Từ dùng giọng điệu vô cùng chân thành, một hơi nói hết mọi chuyện, trong lúc nói cũng không quên bóp méo câu chuyện đi 180 độ.


“Sao? Một con Khô lâu rất lớn?” Thị trưởng đứng bật dậy, có thể nhận ra ông rất sợ hãi. Nhưng ông thu liễm biểu tình rất nhanh, gật đầu với Diệp Từ:“Người bạn thân mến, mời bạn tạm thời ở đây nghỉ ngơi chốc lát, tôi cần phái binh lính đi tuần tra.” Nói xong, ông liền sai người đi ngay.

Rất nhanh, binh lính tuần tra đã truyền tin về:“Thị trưởng đại nhân có một con Khô lâu to lớn đã vọt vào trong vòng bảo vệ của thành, hiện giờ đang tiến tới trung tâm vùng bảo vệ.”

Thị trưởng thành Lục Châu luống cuống hẳn, ông vội vàng nói với Diệp Từ:“Người bạn thân mến, cám ơn cô mang đến tin tức cho chúng tôi, tôi đại biểu thành chủ cảm ơn bạn, nhưng bây giờ không có thời gian để tiếp đãi bạn nữa, tôi phải đi thông báo với thành chủ sự kiện này.” Nói xong ông liền chạy về phía tòa thành của thành chủ.

Quan Hành Chính nghiêm túc thảo luận sự việc với binh lính trông thành, không ai chú ý Diệp Từ. Diệp Từ đứng bên góc cửa sổ lớn quan sát bên ngoài, game thủ quanh đó thảo luận trên Kênh phụ cận rất náo nhiệt.

Tu sĩ Vô Danh có vẻ trưởng thành hơn một chút so với lúc trong mật thất, lúc nãy Diệp Từ thấy nó to hơn cô 3 lần, bây giờ thân thể của nó lại bằng một nửa thành Lục Châu, có lẽ nó sẽ vẫn trưởng thành tiếp. Vô số công kích pháp thuật đập vào người nó, khung xương của nó không ngừng phát sáng. Mỗi lần Tu sĩ Vô Danh giơ tay sẽ có vô vàn ánh sáng lóe lên, không biết nó đã thu gặt bao nhiêu sinh mệnh.

Những tiếng bước chân dồn dập vội vàng đi vào đại sảnh Tòa Thị Chính, Diệp Từ quay đầu nhìn, một người đàn ông trung niên tóc vàng đang tiến về phía cô, ông mặc áo choàng xanh, trên lưng đeo một thanh kiếm dài hình chữ thập, tư thế oai hùng. Đó là thành chủ Fante Lopher của Lục Châu.

“A, người bạn thân mến, cám ơn bạn đã mang đến tin tức quý giá, xin thứ lỗi cho việc tôi không có thời gian cám ơn bạn. Bởi vì tôi muốn dẫn đội quân của mình ra tiền tuyến.” Fante Lopher gật đầu với Diệp Từ.


“Thành chủ kính mến, cho phép tôi được chiến đấu cùng ngài.” Diệp Từ lập tức đưa ra lời xin với Fante Lopher, đây chính là nguyên nhân chính của việc cô vẫn luôn chờ ở nơi này. Tuy không chắc chắn có thể được chấp nhận hay không nhưng trong Vận Mệnh có trăm ngàn khả năng có thể xảy ra. Vì thế, cô mới muốn thử một lần.

“Người bạn thân mến, đây là một chuyện quá nguy hiểm, ta không để bạn của mình gặp phải nguy hiểm.”Mặt Fante Lopher xuất hiện chút vui vẻ, sau đó lại lắc đầu.

Có vẻ có hi vọng. Tuy Fante Lopher từ chối, nhưng không phải không thể lay chuyển, giọng nói của ông có chút do dự. Diệp Từ quyết định khuyên nhủ:“Thành chủ đại nhân, đứng trên lập trưởng bạn bè tôi có thể hiểu suy nghĩ của ông, nhưng nếu đã là bạn, tôi nhất định phải chiến đấu.”

Fante Lopher có vẻ rất cảm động:“Người bạn thân mến, bạn mãi mãi là bạn thân của thành Lục Châu.”

Lời nói mới dứt, Diệp Từ lập tức nghe thấy Hệ thống thông báo:“Danh vọng của bạn ở thành Lục Châu đạt đến độ Thân mật.” Danh vọng đạt được nhanh như vậy? Cô làm nhiệm vụ hằng ngày, muốn từ độ hữu hảo thăng đến thân mật phải mất hơn ba tháng, không ngờ hôm nay chỉ nói vài câu liền đạt được.

Fante Lopher đồng ý Diệp Từ gia nhập đại quân đi thủ thành, nhưng không thưởng cho cô gì cả, trong một nhóm người cưỡi ngựa trắng, Diệp Từ cưỡi ngựa hồng bộ có chút chói mắt.

Fante Lopher làm thành chủ, bình thường sẽ không tự mình tham gia chiến đấu hoặc chỉ huy chiến đấu, mà giao hết toàn bộ cho tướng quân Prus. Npc cấp 120, chỉ lượng máu thôi cũng đủ để thể hiện độ mạnh mẽ của ông, ông hô to:“Mở ra vòng bảo vệ ma pháp.”


Mỗi thành thị có một viên bảo thạnh, thông thường được đặt trong hồ phun nước giữa thành, được nhiều binh lính Tinh anh cấp 100 canh gác, công năng của nó dùng để xem xét. Nếu lúc gặp được chuyện quái vật công thành, thì viên bảo thạch sẽ mở ra một vòng bảo vệ hình nửa vòng tròn, bao bọc toàn bộ thành thị, không để thế lực bên ngoài công kích vào thành.

Có điều vòng bảo vệ chỉ duy trì được 2 giờ gian, nếu trong 2 giờ này địch không lui, vòng bảo vệ sẽ vỡ, như thế thành thị sẽ bị hư tổn nghiêm trọng. Thành thị có thể sẽ bị sụp đổ thành phế tích.

Boss cấp 120 đúng là khác hẳn, không hề tự mình ra trận, mà chỉ chỉ huy binh lính, dùng súng này, rồi dùng cung, đại pháp sư cùng nhau công kích Tu sĩ Vô Danh. Không chỉ mỗi Npc bắt đầu đánh trận, toàn bộ game thủ trong đại lục phía đông đều đổ bộ về đây, đó cũng là nguyên nhân chính khiến thành thị vốn đã phồn hoa này giờ đây chật kín người.

Có người đến chiến đấu, có người đến góp vui, có người nhân cơ hội ăn hôi, tóm lại vì vô vàn mục đích khác nhau, có lẽ các Công hội lớn cũng vì điều đó mà đến.

Diệp Từ ở trong đoàn Npc, cô thấy Thiết Huyết Chiến Qua, Chiến Thiên Hạ, Tộc Sói, Đại Đường, Phòng Làm Việc Ở Ngã Tư Đường, Lưỡi Đao Hắc Ám…… Tóm lại ở các Công hội có danh tiếng đều tập trung về đây, những công hội nho nhỏ thì thôi không cần hỏi, nhiều không đếm xuể.

Tuy nhóm NPC thủ thành rất mạnh, cộng thêm nhóm game thủ tự nguyện trợ giúp nữa nhưng con boss Tu Sĩ Vô Danh này nào phải tầm thường. Nó liên tục nuốt game thủ vào bụng, lượng máu mất đi cũng theo đó mà bổ sung trở lại, cơ thể nó còn càng lúc càng to thêm nữa.

“Đây là lực lượng của Naga.” Fante Lopher bỗng nhiên bi ai kêu lớn.

Diệp Từ nhìn nhìn thời gian, thời gian vòng bảo vệ tồn tại chỉ còn khoảng 20 phút, mà Tu sĩ Vô Danh vẫn còn một nửa máu, xem ra trận này thua định rồi. Có điều danh vọng của cô ở thành Lục Châu đã thăng đến Thân mật, dù thua cũng giá trị.


“Người bạn thân mến, ta biết chuyện này rất khó, nhưng bạn có thể giúp đỡ chúng tôi được không?” Fante Lopher đột nhiên nói với Diệp Từ. Trên đầu ông xuất hiện thông báo tuyên bố nhiệm vụ.

Sao vậy? Nhiệm vụ? Diệp Từ kinh ngạc, lập tức nhảy xuống ngựa, đến trước mặt Fante Lopher, quì một gối:“Thành chủ kính mến, có thể làm việc cho ông là vinh hạnh của tôi.”

“Tôi thật sự rất cảm động.” Fante Lopher cảm khái, danh vọng của Diệp Từ ở thành này lại tăng mấy trăm điểm.“Tôi cảm nhận được lực lượng của Naga trên người con quái vật này, điều đó khiến người khác phải sợ hãi. Nhưng tôi sẽ không khuất phục, tôi có một khối mảnh vỡ của vị thần Quang Minh (Ánh sáng), tuy không đối phó được với lực lượng của Naga, nhưng có tác dụng trong việc giết con khô lâu này. Bạn có thể giúp tôi đem khối mãnh vỡ viên ngọc này gắn vào tim của nó sao?”

Nhin theo ngón tay của Fante Lopher, Diệp Từ ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy Tu sĩ Vô Danh từ trạng thái một bộ xương khô mọc ra một trái tim…… Thành chủ thông báo nhiệm vụ cho cô nói nghe đơn giản thế không biết, cô mới cấp 27, Tu sĩ Vô Danh ít nhất là Boss tự do ngoài cấp 130, làm sao để cô hoàn thành nhiệm vụ này đây.

“Thành chủ đại nhân, tôi rất muốn giúp ông nhưng tôi rất yếu, có lẽ không thể nào hoàn thành nhiệm vụ này được.”

“Không sao, tôi sẽ bảo vệ bạn.” Nói xong Fante Lopher đưa mảnh vỡ cho Diệp Từ. Diệp Từ nhìn mảnh vỡ, nghiến răng nghiến lợi, ông bắt buộc cô nhận nhiệm vụ quá mức rõ ràng. Nếu cô từ chối, có thể bị đánh hội đồng hay không đây?

Quên đi, cùng lắm thì rơi một cấp. Diệp Từ thở dài, tiếp nhận mảnh vỡ viên ngọc. Lập tức, cô phát hiện trạng thái buff vừa được thêm:

Thánh quang: Mảnh vỡ viên ngọc Thánh quang gắn vào trên người, miễn trừ tất cả sự công kích khiến cơ thể không khỏe. Thời gian 5 phút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui