An bài cho Bất Cật Tố xong, Diệp Từ tính đi dọn dẹp kho hàng, cô đoạt không ít tài liệu của Thiết Huyết Chiến Qua, tốt nhất nên để công hội mình dùng.
Trong quá trình thanh lý kho hàng, Diệp Từ phát hiện một tấm Tàng bảo đồ thần bí, cô cầm nó nhìn hồi lâu mới hốt hoảng nhớ ra. Đây chính là vật phẩm lấy được từ thân của Hoang Sa Hạt. Có điều khoảng thời gian đó chỉ lo chuyện cử báo Bug nên quên khuấy việc đi kiểm định. Cứ thế đôi trong kho hàng, không ngờ vừa đôi vào liền để đấy lâu như vậy. Giờ ngẫm lại, thật lãng phí.
Cô lấy tấm Tàng bảo đồ thần bí ra, chút nữa sẽ đem đi kiểm định, sau đó lại lấy tài liệu trong kho ra tiếp, về Trụ sở giao cho Mạch Thủy Thâm. Làm xong, mới thu thập bản thân một chút, cô đến chỗ đại sảnh kiểm định của Thành Hồng Hồ.
Kiến trúc chỗ đại sảnh kiểm định, dù là game gì đều có vẻ rất hot. Tuy đại đa số trang bị trong Vận Mệnh đều thuộc loại tự biểu hiện thuộc tính, nhưng vẫn có rất nhiều trang bị và vật phẩm đặc thù không biểu hiện thuộc tính cụ thể, cần Kiểm định sư kiểm định xong mới có thể nhìn được. Công hội lớn đã nhiều, công hội nhỏ càng nhiều, người không tham gia công hội so với người tham gia công hội lại càng nhiều, công hội đi phó bản nhiều hơn họ, mà họ lại ra dã ngoại luyện cấp nhiều hơn công hội. Trang bị nhận được ở dã ngoại vốn thuộc loại cần kiểm định nên lúc nào trong đại sảnh cũng có người đến người đi liên tục, náo nhiệt vô cùng.
Diệp Từ vào đại sảnh kiểm định, giương mắt nhìn xung quanh, rồi tức khắc đến chỗ Kiểm định sư đứng bên góc sáng sủa nọ.
Mặc dù đại sảnh kiểm định trong Thành Hồng Hồ có đến hai mươi mấy Kiểm định sư, có điều trước mặt Kiểm định sư này có vẻ vắng lặng nhất rồi. Mặc dù là game, nhưng cũng rất khó để mọi người không dùng quy tắc trong hiện thực đi cân nhắc mọi thứ trong game. Ngoài đời, ai cũng thích tìm người lớn tuổi chút giúp đỡ, họ cảm thấy người như vậy kinh nghiệm mới phong phú.
Ví như lão trung y, thầy giáo trung niên,…
Mà người trẻ tuổi, thường bị người khác cho rằng ‘Chủy thượng vô mao, bạn sự bất lao ‘ (trẻ người non dạ, không làm tốt được công việc). Cho nên, trong đại sảnh kiểm định, cả một biển người vây quanh trước mặt Kiểm định sư tuổi khá lớn còn trước mặt những Kiểm định sư trẻ tuổi chỉ có 2 - 3 người mà thôi. Hơn nữa, vật phẩm cần kiểm định toàn là những mặt hàng bình thường đến độ không thể bình thường hơn được.
Có điều, người khác không biết, không đồng nghĩa với việc Diệp Từ cũng không biết.
Tương lai, sở dĩ Thành Hồng Hồ thu hút nhiều game thủ đến định cư ngoại trừ hậu đãi ra còn có một một nguyên nhân chính khác. Đó là ở đây có một vị Kiểm định Đại Tông Sư duy nhất trên Đại lục Larya. Mà vị Kiểm định sư đó. Chính là người trẻ tuổi trước mắt khiến người khác phải nghi ngờ này – Ketic.
Đương nhiên, đó là chuyện của 2 – 3 năm sau, bây giờ Ketic chỉ là một Kiểm định sư Trung cấp mà thôi.
Giống với game thủ, Npc trong game cũng cố gắng thăng cấp kỹ năng của mình. Mà Kiểm định sư muốn tăng cấp, trừ việc phải kiểm định đại lượng vật phẩm, còn có một con đường tắt khác, đó là kiểm định vật phẩm hiếm có để tăng nhanh độ thuần thục của kỹ năng.
Mới đầu, kỹ năng của Kiểm định sư đều là Trung cấp, giờ so sánh Ketic với những Kiểm định sư khác, độ thuần thục của anh kém một mảng lớn, chỉ vì anh còn trẻ, rất nhiều game thủ khuông muốn giao vật phẩm của mình cho anh kiểm định. Cho dù có giao, chẳng qua là vật không đáng giá. Cứ thế, độ thuần thục trì trệ mãi không tiến. Hiện tại, đã có không ít Kiểm định sư đột phá Trung cấp tăng lên Cao cấp.
Nếu kỹ năng vẫn một mực không tiến bộ, hệ thống sẽ tiến hành trừng phạt đặc thù với Npc đó. Đây là thứ không Npc nào muốn dính vào cả.
So với những Kiểm định sư tính tình nóng nảy khác, tính cách Ketic thật sự tốt quá mức. Mặc dù, bị vấn đề thăng cấp gây áp lực, có điều anh cũng không vì nó mà biểu hiện vội vàng xao động. Ngược lại còn tỏ vẻ nho nhã và lễ độ với những ai nhờ anh kiểm định, nghênh đón bằng khuôn mặt tươi cười.
“Xin chào, Tinh linh đại nhân, không biết ngài cần kiểm định vật gì?” Ketic thấy Diệp Từ ngồi đối diện anh, khuôn mặt lộ ra nụ cười niềm nở, hỏi rất chân thành.
Diệp Từ nhìn khuôn mặt nhân loại có vẻ quá mức trẻ tuổi nọ. Nói thật, nếu không biết tương lai người này sẽ thành Kiểm định Đại Tông Sư, chỉ xem khuôn mặt chạc 15 – 16 tuổi kia, cô nhất định không bao giờ đến đây kiểm định. Xem ra, con đường thành tài của Đại Tông Sư này vẫn còn khúc chiết lắm.
“Có một kiện vật phẩm.” Diệp Từ lấy tấm Tàng bảo đồ thần bí ra khỏi túi, đẩy tới trước mặt Ketic:“Giúp tôi kiểm định, xem đây là bản đồ gì?”
Ketic cười gật gật đầu, sau đó cung kính tiếp nhận tấm bản đồ Diệp Từ đưa tới, ai ngờ vừa nhìn sơ qua, sắc mặt anh liền thay đổi, sau đó đẩy trở lại nói:“Tinh linh đại nhân, ngài có cần đổi sang nơi khác kiểm định thử không?”
Ý gì đây? Diệp Từ nghi hoặc:“Ý của anh là?”
“Vật thế này, sao không đến chỗ người có kinh nghiệm phong phú ......”
Ketic chưa nói hết đã bị Diệp Từ cắt ngang , cô nhướng mày: “Vậy ra anh không kiểm định được.”
Nói thế chẳng khác gì nghi ngờ năng lực của Ketic, điều này khiến gương mặt trẻ tuổi của Ketic lộ ra chút buồn bực, anh nói nhỏ:“Không phải.”
“Vậy vì sao?”
“Ta chỉ cảm thấy một vật phẩm trân quý như thế Tinh linh đại nhân nhất định muốn tìm một người có kinh nghiệm nhiều hơn tôi kiểm định mới đúng.”
“Anh là tôi sao? Sao anh biết được tôi nghĩ cái gì?” Diệp Từ nheo mắt, Npc sẽ trở thành Đại Tông Sư quả nhiên khác hẳn với Npc bình thường, trí năng cao hơn không nói, cư nhiên còn hiểu được lối suy nghĩ logic của con người.
“Kiểm định đi, tôi trả tiền.” Diệp Từ đẩy tấm bản đồ thần bí qua phía đối diện lần nữa.
Ketic hơi kinh ngạc, tiếp theo vội vàng tiếp nhận tấm bản đồ, sau đó bắt đầu nhìn chăm chú. Hai tay anh có chút run run, trong lòng bàn tay nổi lên ánh sáng, bao phủ toàn bộ bản đồ. Tấm bản đồ này khác hẳn với những tấm bản đồ bình thường khác, thời gian kiểm định khá lâu. May mà, người xếp hàng đợi Ketic kiểm định không nhiều. Nếu là chỗ khác, ắt hẳn sớm bị vây quanh, chỉ sợ bọn họ giờ này đã bắt đầu oán giận.
Một phút trôi qua, Ketic vẫn đang xem xét, Diệp Từ có chút mất kiên nhẫn, nhưng cô thấy dáng vẻ Ketic chăm chỉ như vậy, cũng không tốt quấy rầy anh, đành phải chờ đợi tiếp. Trán Ketic đã sớm đổ đầy mồ hôi vì kiểm định một thời gian dài.
Bỗng nhiên, ánh sáng vàng bao quanh người Ketic, tiếp theo anh hạ hai tay xuống, mở hai mắt ra, nhìn Diệp Từ cười chân thành:“Tinh linh đại nhân, tôi đã kiểm định xong đồ của ngài.” Nói xong anh đưa tấm bản đồ đến trước mặt Diệp Từ.
“Bao nhiêu?”
“Không, không lấy tiền.” Ketic lắc đầu, hai má ửng đỏ:“Bởi vì đại nhân tin tưởng tôi, cấp bậc của tôi đã nhảy vọt. Đây là thu hoạch lớn nhất rồi, sao tôi còn dám nhận tiền của ngài nữa chứ?”
Hóa ra ánh sáng lúc nãy đại biểu cho việc Ketic tăng cấp. Diệp Từ cũng không khách khí, cô gật gật đầu, đứng lên, tính rời đi:“Được rồi.”
“Hy vọng lần sau ngài còn tìm được vật phẩm tốt như vậy, còn tìm đến tôi kiểm định, tôi nhất định cho ngài giá ưu đãi nhất.” Thấy Diệp Từ phải đi, Ketic đứng dậy, cung kính hành lễ Diệp Từ . Tiếp đó, đột nhiên Diệp Từ nghe thấy hệ thống thông báo:“Độ hảo cảm của Kiểm định sư Cao cấp Ketic với bạn đạt đến tôn kính.”
Thế này mới là hời lớn, chỉ cần một tấm Tàng bảo đồ thần bí đã có thể khiến độ hảo cảm của Đại Tông Sư tương lai cho mình đạt tới tôn kính. Thật sự không biết bản đồ này là thần thánh gì đây? Ra đại sảnh kiểm định, Diệp Từ lấy tấm Tàng bảo đồ thấn bí ra xem.
Chỉ thấy giờ này trên bản đồ đã hiện rõ tên gọi của nó. Hóa ra nó không phải là Tàng bảo đồ, kỳ thật cũng coi như thuộc loại ấy nhưng tên chính xác của nó lại là Tàng bảo Hải đảo.
Tàng bảo Hải đảo!
Thật sự là một nơi rất tốt!
Trong Vận Mệnh, trên các đường lớn trừ bản đồ có tên chỉ rõ nơi chốn ra, còn có một ít bản đồ thần bí cần thăm dò khác. Muốn vào khu vực đó, phải thu thập được bản đồ của nó, chỉ có người cầm bản đồ trong tay mới có thể tiến vào khu vực bản đồ thần bí. Người đầu tiên tiến vào bản đồ thấn bí, sau 72 giờ nó sẽ tự động mặc định mở ra. Nói cách khác, người đầu tiên vào bản đồ thần bí có 72 giờ để thăm dò nơi này, nếu bên trong có bảo bối thì thoải mái lấy đi. Nếu qua 72 giờ vẫn thăm dò chưa xong, vậy đành xin lỗi , mấy thứ bảo bối vẫn chưa tìm được sẽ mở ra cùng lúc với thời gian bản đồ thần bí tựn động mở ra, trở thành vật phẩm trong tay game thủ khác.
Tàng bảo Hải đảo là một trong bốn bản đồ chưa được thăm dò ở Đông đại lục, độ khó khoảng… bậc trung, còn thu hoạch... Kiếp trước cô chỉ mới đi vào bản đồ được mở ra sẵn nên không rõ bên trong có gì lắm.
Cầm tấm bản đồ trên tay, nói không hưng phấn là giả.
Diệp Từ gần như vui đến sắp ngất, cô lập tức chạy về kho hàng, tính chuẩn bị kỹ càng một chút, sau đó sẽ đi Tàng bảo Hải đảo. Cô vừa đi vừa nói với Mạch Thủy Thâm mấy ngày tới cô không về công hội được, có việc cũng đừng tìm cô. Hai người còn đang trò chuyện, Linh Hào Tỳ Sương đột nhiên sáp vào.
“Công Tử U, có đó không?”
“Đây.” Thấy Linh Hào Tỳ sương nhắn riêng cho cô. Tâm tính đang tốt của Diệp Từ bị giảm chút ít. Có điều, cô khôi phục tinh thần rất nhanh.
“Tình Thiên Vi Chiếu và Mặt Phải đồng ý gặp mặt. Cô xem xem, lúc nào cô có thời gian?”
“Bây giờ.” Diệp Từ nghe xong, thầm nghiến răng nghiến lợi, bọn cô không phải bạn bè à? Từ bao giờ muốn gặp mặt phải nhờ người khác dàn xếp thế!
Linh Hào Tỳ Sương lập tức báo địa điểm, Diệp Từ rầu rĩ lên tiếng: “Chờ chút, tôi đến ngay.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...