Liệp Giả Thiên Hạ

Diệp Từ thu hồi tầm mắt, bảo rương hoàng kim đã mở.

Bên trong có một đôi bao tay Tế tự cấp 30, tăng phúc Thương tổn Thần thánh, những loại tấn công gắn mác Tế tự dùng rất tốt. Còn có một Đai lưng Du hiệp, vì trên người đã mang Độc Hạt sáo trang, đai lưng nọ liền vô duyên với Diệp Từ. Dưới đáy còn có một quyển sách kỹ năng.

Rất cũ, nó được viết bằng da dê, thoạt nhìn không hề bắt mắt, có điều Diệp Từ vừa lướt qua tên sách liền hứng phấn hẳn! Cư nhiên là Thuật ngụy trang! Được xem là kỹ năng thần thánh của Thợ Săn và Du hiệp. Chỉ cần sử dụng kỹ năng này, lập tức sẽ hòa mình vào thiên nhiên. Bạn bất động, không sử dụng kỹ năng, tuyệt đối không bị phát hiện.

Cô vốn đi khắp nơi tìm quyển sách này, không ngờ lại đạt được ở đây. Đúng là Đạp phá thiết hài vô mịch xứ, Đắc lai toàn bất phí công phu. 

Không hề suy nghĩ, Diệp Từ lập tức học nó, sau đó thu thập nốt thứ trong bảo rương, thấy không còn gì nữa, cô chuẩn bị rời đi.

Quái trên đường đã bị tiêu diệt gần hết, cho dù đổi mới cũng bị hai thế lực đang đánh nhau hấp dẫn đi. Diệp Từ thoải mái đi ngang qua trận địa của bọn họ. Dù sao chỉ cần cô không động thủ, hai bên đều thấy hình thái của cô là Lục sắc, không có vấn đề.

Quả nhiên không vấn đề. Diệp Từ chạy ra khỏi vòng hỗn chiến, sau đó tiến nhập Tiềm hành. Cô quay đầu nhìn lại, Hắc Mai Thế Gia rõ ràng bị vây vào thế hạ phong, đại đa số đều đã chết, người còn sống không những phải đánh Boss còn bị đối thủ dây dưa, có vẻ lực bất tòng tâm.

Mà đối phương đã rút đội chủ lực về kéo Dorian. Tuy bọn họ cũng chết không ít người, nhưng vẫn ít hơn Hắc Mai Thế Gia. Hiện giờ Dorian chỉ còn 3% máu.

Diệp Từ ngẫm nghĩ một lúc, không biết ma xui quỷ khiến kiểu gì lại mật với Dương Vũ Hồng Trần: “Add tôi nhập đoàn, tôi giúp anh giết Boss.”

Dương Vũ Hồng Trần lập tức đáp: “Cô rốt cuộc là ai?”


“Không phải địch nhân.” Diệp Từ trả lời như cũ.

Lần này Dương Vũ Hồng Trần không lằng nhằng nữa, nói thêm: “Cô che dấu danh tính, tôi không add được.”

Diệp Từ trực tiếp xin nhập đoàn, Dương Vũ Hồng Trần tức khắc kích chấp nhận. Có điều Diệp Từ vẫn ẩn danh tính, anh không thể nhìn thấy. Đương nhiên, nguyên nhân là vì cô cùng anh là người khác đại lục. Nếu là đồng hương chắc chắn đã nhìn được từ lâu.

Sauk hi gia nhập đoàn đội, Diệp Từ lập tức chạy vào chỗ hỗn chiến. Kỳ thật chính cô cũng không hiểu, đã quyết định rời đi rồi, sao còn quay lại giúp đỡ Dương Vũ Hồng Trần. Trước khi gia nhập chiến đấu Diệp Từ đều luôn nghĩ vấn đề này. Nhưng tìm không ra đáp ra, thế là lại mặc định nguyên nhân vì mặt mũi của tiền.

Xông vào đám đông, Diệp Từ thả Lão Tứ ra, hiện tại độ trung thành của Lão Tứ không cao. Có điều vì hầu hạ nó chu đáo, tâm tình nó vẫn tốt lắm, chỉ thế nào nó liền đánh thế ấy. Chỉ 1 cấp, có điều vì là sinh vật cấp sử thi, uy lực không thể dò xét.

Diệp Từ bảo nó xông đến chỗ Dorian, nó liền chạy lên. Va chạm, cắn xe, quật đuôi, chấn động… chẳng những khiến Dorian mất máu, còn khiến kẻ vây quanh Hắc Mai Thế Gia hứng chịu thương tổn không nhỏ. Đặc biệt là kỹ năng Chấn động, cư nhiên còn thêm cả mê muội. Tuy không ít game thủ nằm ngoài phạm vi trừng phạt cấp bậc, nhưng vẫn có vài người dính chưởng, nhất thời đứng đó bất động.

Diệp Từ nhịn không được líu lưỡi, Lão Tứ quá lợi hại. Chỉ tiếc mới cấp 1, nếu cấp bậc của nó bằng cô, phỏng chừng cô chưa ra tay, nó đã thu phục hết!

Hắc Mai Thế Gia là ai? Không phải là kẻ hát rong, mà là một đám ‘gia súc’ từng trải… Thấy tình huống thế này, không hề nhiều lời, cùng nhau quần ẩu kẻ bị mê muội. Chưa đến 10 giây, cư nhiên giết được không ít người.

Mục tiêu của Diệp Từ là Dorian, đương nhiên còn phải Buff máu cho Lão Tứ, hiện giờ cô đang ẩn trong nhóm người Hắc Mai Thế Gia. Khiến người khác không thể tìm ra chủ nhân của Lão Tứ. Nhưng Lão Tứ lại khác, nó vừa xuất hiện đã bị toàn bộ game thủ công kích, máu hạ rất nhanh.


Diệp Từ không thể không buông tha việc công kích tập trung trị liệu cho nó. Kéo lại lượng máu, sau đó giải tán nó. Độ trung thực của nó giờ vẫn thấp lắm, nó mà chết sẽ bỏ chạy.

Lão Tứ vừa biến mất, các game thủ lại chuyển sang tấn công Dorian, Diệp Từ cũng đặt mục tiêu ở đó. Không cần dùng động tác võ thuật đẹp mắt, chỉ cần liều mạng là được.

Diệp Từ uống hết các loại thuốc, dùng toàn bộ quyển trục. Sau đó nhắm hỏa lực vào Dorian. Không cần để ý chạy vị, dù sao đã chết nhiều người như thế, lập tức giết quái mới quan trọng hơn. Với lại nó chỉ còn có chút máu.

Dương Vũ Hồng Trần vẫn luôn nhìn điểm Dps của Diệp Từ, không khỏi kinh ngạc trước lực công kích của nữ Thợ săn. Anh biết công kích của Thợ săn rất cao nhưng không nghĩ nó cao đến nhường này!

Diệp Từ gia nhập liền bù vào điểm thiếu để giành quyển chủ đạo Boss của Hắc Mai Thế Gia. Bọn họ nhanh chóng điều chỉnh tiết tấu, ổn định kháng Pvp cùng Pve.

Máu của Dorian càng ngày càng ít, mắt thấy chỉ còn 0.2%. Diệp Từ lại thả Lão Tứ ra. Đừng đùa, cơ hội tăng kinh nghiệm cao kiểu này không chiếm. Chẳng lẽ lại tự thân đi xoát quái?

Lão Tứ vừa ra, Dorian thê lương thét lớn: “Các ngươi sẽ không có kết cục tốt! Thần Hành Khúc sẽ gieo vận rủi lên đầu các ngươi!” Sau đó liền ngã xuống, hóa thành đống kinh nghiệm giá trị cao nhập vào Hắc Mai Thế Gia.

Trận đấu vẫn còn tiếp tục.


Chẳng sở hệ thống đã vang lên thông báo: “Chúc mừng công hội ‘Hắc Mai Thế Gia’ giành được First kill đầu tiên trên thế giới về Boss tự do tinh anh Tế tự Hành Khúc Dorian cấp 35. Thưởng cho Công hội danh vọng 800, Thành Cơn Lốc danh vọng 5000, kim tệ 3000. Chúng ta cùng nhớ kỹ tên của bọn họ!

“Chúc mừng ‘Dương Vũ Hồng Trần’ đánh chết Tế Tự Hành Khúc Dorian, hệ thống thưởng cho Thành Cơn Lốc danh vọng 300, 3 điểm thiên phú.”



“Chúc mừng ‘***’ đánh chết Tế tự Hành Khúc Dorian, hệ thống thưởng cho Thành Cơn Lốc danh vọng 300, 2 điểm thiên phú.”



Không sai, tuy kết thúc phần kiểm lậu bằng điểm thiên phú là 2. Nhưng điều này cũng đủ khiến Diệp Từ hài lòng. Nhân chỉ cần vừa lòng, liền phát huy vượt trình độ.

Đa trọng tên của cô đã có thể phát ra một lần 5 cây, loạn xạ cũng đến cấp 2. Vẫn chưa thí nghiệm uy lực, nhân đây thử luôn một thể, cô không khách khí đâu. Vì thế Diệp Từ nâng nỗ cơ lên, xác định phạm vi, liền thấy trên thời xuất hiện vô số mũi tên phát sáng màu lam, theo sau là một mảnh thương tổn đỏ chót.

Đứng yên nhìn xem, cảnh tượng quả thật đồ sộ.

Lần này đối phương xem như gặp hạn.

Bọn họ vốn nên thắng. Nếu như Diệp Từ không tính đến việc đi kiếm sủng vật, nếu Diệp Từ không gặp được Garrison, nếu bị Garrison giết chết, hoặc dù không bị nó giết chết, nếu không rơi xuống khe hoặc rơi xuống nhưng không thể trèo lên, nếu không nghe được đoạn đối thoại nọ…

Xét đến cùng, bình thường khi nói chuyện đâu ai nghĩ đến việc ‘Tai vách mạch rừng’, lời của tổ tiên luôn đúng.


Hiện trường rất thảm thiết, đối phương toàn diệt là hiển nhiên. Dù sao cuối cùng Hắc Mai Thế Gia cũng chỉ còn vài người. Diệp Từ rời đoàn đội muốn đi, lại bị Dương Vũ Hồng Trần giữ chặt: “Cô khoan đi đã.”

Diệp Từ đứng lại, hỏi: “Còn có việc?”

Khuôn mặt này thật quen thuộc, nó khiến Diệp Từ nghĩ về kiếp trước.

Dương Vũ Hồng Trần gãi đầu, có vẻ muốn nói gì đó, lại không biết nên nói thế nào, cuối cùng cười trừ: “Tôi chưa biết tên của cô.”

Diệp Từ nheo mắt, không trả lời. Cô im lặng một lúc, mới mời anh làm bạn tốt.

Dương Vũ Hồng Trần vội vàng đồng ý, mới thấy tên liền sửng sốt: “Cô chính là…”

Diệp Từ vội vàng xua tay, Dương Vũ Hồng Trần hiểu ý. Anh chỉ cười ngây ngô: “Tôi nên sớm nghĩ ra chứ nhỉ. Giai đoạn này người có thể học được loạn xạ không nhiều.”

“Đi đây.” Thả ngựa ra, Diệp Từ cười tạm biệt.

“Về Thành Cơn Lốc à? Công hội của tôi ở đó.” Dương Vũ Hồng Trần ra lệnh bảo những thành viên khác trở về. Xong anh cũng lên ngựa, xem ra muốn đi cùng Diệp Từ. Anh có thể dùng Hồi thành thạch nhưng lại không. 

Anh có chuyện muốn nói với Diệp Từ, Diệp Từ cũng hiểu nên không rời đi ngay. Dương Vũ Hồng Trần là người không truy hỏi rõ ràng sự kiện tuyệt đối không bỏ qua, Diệp Từ hiểu rất rõ. Cô không muốn mỗi ngày đều nhận được tin nhắn hỏi đông hỏi tây của anh ta, chi bằng bây giờ liền nói rõ đầu đuôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui