Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Nghe câu nói này của cô, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Em cảm thấy không cân thiết phải làm như vậy, hơn nữa, nêu bọn họ thật sự phải rời khỏi Vân Duệ, nhất định sẽ rất hận em, trong thời đại xã hội hiện nay, tết nhất không nên trở thành kẻ thù với những người chống đối mình, bởi vì chị căn bản không biết được bọn họ sẽ suy nghĩ như thế nào, cũng không biệt một ngày nào đó họ sẽ trở thành dạng người ra saol” Hạ Tử Hy nhìn cô, nói ra kinh nghiệm từng trải của bản thân.

Nghe những lời này của cô, khuôn mặt nhỏ nhãn của Khả Khả như bừng tỉnh đại ngộ, cũng giống như nhìn thấy hoa trong sương mù nhìn Hạ Tử Hy: “Nhưng bọn họ chưa chắc đã thấu hiểu cho eml”
“Em cũng không hẳn muốn bọn họ thấu hiểu cho em, những việc em có thể làm cũng chỉ là những việc này, muốn nghĩ như thế nào là việc của bọn họ!” Hạ Tử Hy nói.

Đối với những chuyện này, cô vẫn là nhìn thấu.

Chỉ cần không thẹn với lương tâm là đủ! Có những chuyện t từ đâu đên cuôi không có cách nào miễn cưỡng được.

“Được thôi! Nể mặt những đạo lý bát đại tinh thâm của em, chị nay dùng nước ngọt thay rượu kính em một ly!”
Khả Khả cười nói.


Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, nâng ly chúc mừng với cô.

Sau khi ăn cơm xong, Hạ Tử Hy cùng Khả Khả vừa trò chuyện vừa quay lại văn phòng, khi vừa bước lên lâu thì hai người đồng nghiệp sáng nay có tranh chấp với Hạ Tử Hy đồng loạt bước đền.

Sau khi nhìn thấy hai người bọn họ, Khả Khả nhíu mày, cho răng bọn họ lại muốn tiếp tục tranh cãi với Hạ Tử Hy, nhịn không được lên tiếng: “Hai người các người lại muôn làm gì?
Đừng quên răng nêu như hôm nay không có Tử Hy giúp các người câu tình thì hiện tại các người đã sớm bị sa thải rồi!”
Hạ Tử Hy ngược lại bình tính đứng, im, đôi mắt tnh lặng nhìn hai người đồng nghiệp kia, nhưng không lên tiêng.

Hai người bọn họ nhìn nhau, sau đó nói: “Bọn tôi đến đây không phải vì để gây chuyện!”
“Vậy hai người các người…” Khả Khả nhìn bọn họ nói.

Lúc này, hai người đồng loạt nhìn Hạ Tử Hy, biểu cảm có chút quân bách, giống I như có chút ngượng ngùng: *Hạ tiểu thư, chuyện ngày hôm nay, thật sự xin lỗi cô, cũng cảm ơn côi Là do chúng tôi không tôt!” Hai người nói.


Có thể nhận ra hai người bọn họ thật lòng có ý xin lỗi.

Hạ Tử Hy khóe môi nhếch lên nhìn bọn họ: “Hai người hôm nay đã xin lỗi rôi, không cân lại tiếp tục xin lỗi; còn vệ việc cảm ơn thì cũng không cân cảm ơn tôi, thật ra Mục lão thái thái không hề có ý sa thải hai người!”
Bát kể như thế nào, thái độ của Hạ Tử Hy luôn khiến cho người ta có một cảm giác vô cùng thoải mái.

Khả Khả đứng một bên ngây người.

Không lẽ đây chính là điêu mà Hạ Tử Hy vừa nói, thêm một kẻ thù không bằng thêm một người bạn?
“Dù cho như thế nào, cũng nên cảm ơn côi”
“Mọi người đều là đồng nghiệp, không cần phải cảm ơn!”
“Vậy sau này chúng ta có thể làm việc chung với nhau không?”
“Tất nhiên, chúng ta vồn dĩ là đồng nghiệp!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

Lúc này hai người đồng nghiệp kia mới an tâm mỉm cười: “Hạ tiêu thư, không nghĩ rằng cô thật sự không để ý chút nào! Con người cô thật tốt!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận