Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Khi cả hai vừa bước ra ngoài.
Hạ Tử Hy nhìn Tống Kỳ, suy nghĩ một lát sau đó nói: “Tông KỳI”
Nghe giọng nói của cô, Tống Kỳ quay đầu lại nhìn cô: “Có chuyện gì vậy?”
Hạ Tử Hy đắn đo một chút sau đó vận lên tiêng: “Thật ra hôm nay anh.
đến chơi, không cân phải mang nhiều món đồ quý giá như vậy!”
“Những thứ này chỉ là quà gặp mặt tặng cho ba mẹ em mà thôi!”
“Em hiểu, ni mà cũng không cần phải quý trọng như vậy!” Hạ Tử Hy nói.
Tống Kỳ im lặng, ánh mắt sâu kín nhìn cô.
“Lần sau nếu anh còn mang nhiều đồ vật quý giá như vậy đến, thi em sẽ không đề ý đến anh nữa!” Hạ Tử Hy nhìn Tống Kỳ nói.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hạ Tử Hy, Tống Kỳ mỉm cười: “Được! Ảnh biết rồi! Chỉ lần này thôi, lần sau không dám nữal”
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười với hắn.
“Được rồi! Anh mau về công ty đi!” Hạ Tử Hy nói.
“Thật sự không cần anh tiễn em về sao?” Tống Kỳ hỏi.
“Thật sự không cần đâu, em tự mình bắt xe là được!” Hạ Tử Hy kiên trì nói.
Nhìn dáng vẻ kiên trì của Hạ Tử Hy lúc này, Tông Kỳ cũng chỉ có thể gật đầu: “Vậy cũng được]”
“Anh đi trước đi!” Hạ Tử Hy nói.
Ngay lúc này; điện thoại Tống Kỳ vang lên, sau khi bắt máy, đơn giản nói vài câu hắn liền ngắt điện thoại.
Nhìn bộ dạng căng thẳng của hắn, Hạ Tử Hy nói: “Có phải có chuyện gì quan trọng không?”
Tống Kỳ gật đầu nói: “Đúng vậy, anh có hẹn với một khách hàng bàn công việc, sắp đến thời gian hẹn rồi!”
“Vậy anh mau đi đi!”
“Vậy được! Vậy chúng ta hẹn ngày khác lại gặp nhau!” Tông Kỳ nói.
Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó Tống Kỳ lên xe, nhanh chóng rời đỉ.
Hạ Tử Hy đứng im tại chỗ, nhìn theo bóng dáng rời đi của Tống Kỳ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này, cô vẫn không phát hiện được còn một chiếc xe khác đang im lặng đậu một bên.
Hạ Tử Hy lúc này vừa gọi điện thoại, chuẩn bị gọi một chiếc xe taxi.
Lúc này, chiếc xe phía sau đột nhiên phóng đến, trong chốc lát kéo cô lùi lại phía sau.
ˆ Hạ Tử Hy quay đầu, nhìn người ch sau hoảng hốt nói: “Mục..
.Mục..
Lời này vân chưa nói hệt câu, liên trực tiệp bị người kéo đi.
Mục Cảnh Thiên mở cửa xe, sau đó hung hăng thô bạo nhét cô vào bên trong.
“Này, Mục Cảnh Thiên, anh đang làm gì?” Hạ Tử Hy bắt mãn lên tiếng, sau đó xoa nhẹ cô tay bị Mục Cảnh Thiên năm, ánh nhìn chăm chú dõi theo „ Mục Cảnh Thiên đứng bên ngoài, sắc mặt cực kỳ kém.
“Này, Mục Cảnh Thiên, anh đang làm gì?” Hạ Tử Hy bất mãn lên tiêng, sau đó xoa nhẹ cô tay bị Mục Cảnh Thiên nắm, ánh nhìn chăm chú dõi theo ; Mục Cảnh Thiên đứng bên ngoài, sắc mặt cực kỳ kém.
Anh ta tại sao có mặt ở đây?
Ngay khi cô vẫn đang suy nghĩ, Mục Cảnh Thiên liền trực tiếp bước lên khởi động xe rời đi.
Tốc độ này cũng không biễt đã tăng lên bao nhiêu km.
Hạ Tử Hy âm thàm thắt dây an toàn, sau đó tóm chặt một bên tay cằm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...