Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Mục lão thái thái bật cười, liếc mặt nhìn hắn sau đó nói: “Tên nhóc thối này!”
Mục Cảnh Thiên mỉm cười, sau đó tiệp tục ăn uống như thường.

“Kể ra từ nước ngoài trở về, liền có thể vào làm tại công ty của Cảnh Thiên; đây cũng là một loại duyên phận!” Mục phu nhân nói.

Nhắc đến chuyện này, Mục lão thái thái gật đầu đồng ý: “Mẹ cũng cảm thấy như Vậy, xa cách hai năm nhưng hai đứa trẻ vẫn có thê làm chung một công ty, đây thật sự là một duyên phận!”
Những lời này của bọn họ có ý gì, Hạ Tử Hy làm sao lại không nghe I ra được chứ.

Tất cả mọi người đều đang âm thầm tác hợp cho cô và Mục Cảnh Thiên.

Mục Cảnh Thiên im lặng gắp thức ăn, xem như ngâm thừa nhận.

Hạ Tử Hy ngược lại chỉ mỉm cười nói: “Cháu lại cảm thấy người mình có duyên nhất chính là bà nội!”
“Cái miệng nhỏ của con bé này thật là khéo ăn khéo nói!”

Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn thức ăn trong chén của mình.

“Nếu như Cảnh Thiên ức hiếp con ở công ty, con cứ trực tiệp cáo trạng lại với bà nội!” Mục lão thái thái nói.

Nghe vậy, hai mắt Hạ Tử Hy quả thật lóe sáng lên, hỏi lại; “Bà nội, người nói thật sao?”
“Tất nhiên!”
Mục Cảnh Thiên vừa nghe liền cảm thấy Hạ Tử Hy nhất định có âm mưu, lập tức lên tiếng: “Hạ Tử Hy, cô đừng cho rằng cầm được lệnh tiên liền có thể ăn nói huênh hoang!”
“Lời của bà nội, không lẽ anh không nghe theo sao?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.

Mục Cảnh Thiên: “
“Cháu nói cho bà nội biết, có phải Cảnh Thiên đã ức hiếp cháu rồi hay không?” Mục lão thái thái tra hỏi.

Hạ Tử Hy mỉm cười trả lời: “Bà nội, không có chuyện đó đâu; thật ra cách đây vài ngày trước anh ta còn cứu mạng cháu nữa kìa!
“Hả? Cứu mạng? Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra?’ Mục lão thái thái hỏi.


“Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là cuối cùng cũng là do anh ây cứu cháu!” Hạ Tử Hy nói.

Nghe đến chuyện này, tất cả người Mục gia đêu sửng sốt, cuồi cùng vận là Mục lão thái thái mỉm cười lên tiếng trước: “Không uống là người Mục gia của chúng ta, chuyện này là việc thằng bé nên làm!”
“Cảnh Thiên, cháu quả thật không khiến bà nội thất mịn Mục Cảnh Thiên vẫn còn cho rằng Hạ Tử Hy sẽ nói gì khác, không nghĩ điền cô ấy lại nhắo đến chuyện này.

Nghiêng người nhìn sang Hạ Tử Hy, thoáng chút ngây ngốc.

Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, cô làm sao lại không biết được, dù cho Mục Cảnh Thiên có xấu xa đến mức nào, thì trên đời này làm gì có ai lại thích nghe người khác nói điều không tốt vê con trai cũng như cháu ruột của mình chứ? Cho nên Hạ Tử Hy càng không nói những chuyện đó.

Trên bàn ăn lúc này, là từng trận cười đùa vui vẻ, mặc dù Mục lão thái thái cùng Mục phu nhân đều chỉ trò chuyện với Hạ Tử Hy, nhưng cũng có thê nhận ra bọn họ đôi với hành động này cảu Mục Cảnh Thiên đều cảm thây vô cùng hài lòng.

Một bữa ăn, cũng VÌ sự có mặt của Hạ Tử Hy mà trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

“Tiểu Hy, cháu đên đây! Bà nội có vật này muôn tặng cho cháu!” lúc này, Mục lão thái thái vượn tay hướng về phía Hạ Tử Hy, cô, liền mỉm cười bước đến ngồi xuông bên cạnh bà.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui