Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Mục Trăn đột nhiên hỏi.
Mục Cảnh Thiên cầm điện thoại, có chút buồn bực, sau khi nghe câu nói này của Mục Trăn, ngây người sau đó hỏi lại: “Cái gì?”
“Tình trạng của anh không đúng lắm!”
“Chỉ có chút mệt mỏi, đến lúc đó con nhất định sẽ dẫn Hạ Tử Hy trở về!”
Mục Cảnh Thiên nói.
Mục Cảnh Thiên là loại người như thế nào, Mục Trăn là người rõ ràng nhát, khi Mục Cảnh Thiên đã không muốn, thì ông cũng không hỏi nhiều, đến khi Mục Cảnh Thiên tự mình muôn nói nhất định sẽ quay về tìm ông.
“Được, vậy anh sớm tan ca về nhà nghỉ ngơi!”
‘Vâng!”
Mục Trăn tiếp.
tục dặn dò vài câu, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Mục Trăn tiếp.
tục dặn dò vài câu, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Mục Cảnh Thiên trực tiếp vất điện thoại lên bàn, hít sâu một hơi.
Nhìn ra phong cảnh ngoài cửa sổ, không hiểu sao cho đền hiện tại vẫn chưa có tin tức của người phụ nữ đó, trái tìm anh hiện tại vô cùng trông rồng.
Hạ Tử Hy, cô tốt nhất đừng xảy ra chuyện; dù cho xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ không buông tha côi Mục Cảnh Thiên đứng lên, bước về phía cửa số sát đất nhìn ngắm phong cảnh bên ngoài.
Lúc này, cảnh đêm thành phố được thắp sáng bởi ánh đèn.
Cho dù là như vậy, trong lòng anh lúc này vẫn có sự ngột ngạt khó nói nên lời.
Ngay khoảnh khắc này, điện thoại trền bàn lại lần nữa vang lên.
Mục Cảnh Thiên quay đầu lại nhìn số điện thoại đang hiễn thị trên màn hình, trái tim kích động lập tức cầm điện thoại.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! “Alo, Mục tổng, là tôi!”
“Điều tra đến đâu rồi?” Mục Cảnh Thiên cầm HH thoại trực tiếp hỏi.
Đã một ngày trối qua rồi!
Hắn gọi vô số cuộc điện thoại, nhưng đều không có bắt kỳ tin tức nào, hiện tại cũng xem như đã chờ được cuộc điện thoại này.
“Tôi đã kiểm tra thời gian cả ngày, vốn dĩ bảng lưu trữ bên này không có, nhưng sau khi kiểm tra các tài Hiệu bên trên thì phát hiện ra việc này, tôi cũng đã chuyền tiếp sang hộp thư email cho anhl” Người bên kia điện thoại nói.
Nghe thông tin này Mục Cảnh Thiện yên tâm không ít: “Được, tôi biết rồi!”
“Vâng! Mục tống, Sau này nếu có bất cứ việc gì cân sự giúp đỡ của tôi, ngài cứ trực tiếp lên tiếng!”
“Cảm ơn!”
Vừa nói dứt lời Mục Cảnh Thiên trực tiếp cắt ngang điện thoại.
Sau đó nhanh chóng quay trở về bàn làm việc của mình, không quan tâm đến bất cứ điều gì khác hệ: tiệp mỏ màn hình máy tính, ngón tay như múa trên bàn phím, nhánh chóng kiểm tra email.
Sau khi mở hộp thư liền thấy hộp thư vừa chuyên đến, anh ta nhanh chóng nhấp vào.
Tài liệu khoảng mười trang.
Thành phố A nếu nói người nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít.
Kiệu dáng chiếc xe lần trước may mãn có logo xe nên Mục Cảnh Thiên vẫn có thê dễ dàng kiểm tra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...