“Hừ, vậy thì như thế nào chỉ là muốn dạy dỗ cô một trận, tôi tự nhiên sẽ có cách khiến cô câm miệng!” Hà tông nhìn Hạ Tử Hy lên tiêng cảnh cáo.
ái có thể nói rõ cho anh biết, trừ phi giết chết tôi, nếu không tôi tuyệt đổi sẽ không buông tha cho ông!” Hạ Tử Hy chém đỉnh chặt sắt lên tiêng.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, sắc mặt Hà tổng thay đổi: “Cô cảm giác tôi không dám?”
“Không nói ông dám hay không dám, Hà tổng tôi chỉ muôn nói cho ông biết, lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó, thoát, chỉ cân ông đã làm, chắc chắn sẽ đề lại dấu vét, tôi tin rằng bọn họ nhất định sẽ truy lùng ra ông!” Hạ Tử Hy vô cùng chắc chăn nói.
“Bọn họ? Là kẻ nào?” sau khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Hà tông nhíu mày nhìn cô hỏi.
Ai?
Cả nhà đọc tiếp nhiều trên app truyện hola nhé! Vấn đề này đúng là hỏi bí Hạ Tử Hy!
Cô cũng không biết bản thân đang chờ đợi ai, nhưng trong lòng như có một niêm tin.
“Tất nhiên sẽ có người đến!” Hạ Tử Hy vô cùng chắc chắn nói.
Hà tổng nhìn Hạ Tử Hy có chút ngây người, sau đó nhéch môi cười: “Vậy sao? Vậy tôi phải xem thử rốt cuộc ai sẽ đến tìm côi” vừa nói, vừa chậm chạp bước về phía Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy ngồi im, nhìn ông ta từng bước đến gần, đôi mắt xinh đẹp nhíu lại nhìn chăm chú Hà tổng: “Ông muôn làm gì?”
Hà tổng không nói bát cứ điều gì, đôi mắt nhíu lại, chỉ nhìn chăm chú vào khuôn mặt Hạ Tử Hy, cũng có thể nói ông đang tập trung nh vào đôi mắt Hạ Tử Hy, từng bước bước đến gần.
Hạ Tử Hy nhìn thấy tình cảnh hiện tại, muôn lùi ra phía sau „ nhưng bắt lực, cô căn bản không thể di chuyển nửa bước.
“Ông rốt cuộc muôn làm gì?” Hạ Tử Hy nhìn ông nói, cô găng cởi trói cho bản thân nhưng không cách nào thoát ra được.
“Ông rốt cuộc muôn làm gì?” Hạ Tử Hy nhìn ông nói, cô găng cởi trói cho bản thân nhưng không cách nào thoát ra được.
Hà tổng bước đến bên giường, bàn tay đột nhiên vươn ra chạm đên căm Hạ Tử Hy, nhìn chăm chú vào đôi mắt cô.
Giống như từ đôi mắt ấy tìm kiếm cảm giác quen thuộc.
Hạ Tử Hy là một người mắc chứng bệnh sạch sẽ, chỉ cần là người cô hông.
thích chạm vào người cô, cô đêu cảm thầy ác cảm, huông chỉ “nhân vật” phía trước mặt này! Hạ Tử Hy thật sự cảm thấy ghê tởm.
Hà tổng cứ liên tục nhìn khuôn mặt Hà Tử Hy, khi nhìn thấy ánh mắt chán ghét của cô, đột nhiên nhíu mày nói: *Cô chán ghét tôi lắm sao?”
“Ông có thể nhận ra là tốt!” Hạ Tử Hy nói, sau đó vô cùng bực tức nói: “Mau buông tôi ral”
Ánh mắt chán ghét của cô, trong mắt Hà tổng như nhìn thấy một người hoàn toàn khác, hai tay ông năm chặt: “Mau thu lại, ánh mắt của cô, nếu không tôi nhất định sẽ cho cô một bài học!”
Hạ Tử Hy không biết tại sao ông ta lại trở nên kích động như vậy, nhưng hảo hán không chịu thiệt trước mát, đạo lý này cô đương nhiên hiểu rõ; cô chỉ nhíu mày nhìn ông ta: “Hà tổng, đạo lý trong lòng mong muốn đừng đây cho người khác, ông có hiểu không?”
“So Nhìn dáng vẻ miệng lưỡi lanh lợi của Hạ Tử Hy, Hà tông vô cùng không thoải mái.
Sau đó, ông ta nhéch lên nụ cười lạnh: “Tôi phải xem xem, miệng lưỡi của cô có thể lợi hại đến đâu!” vừa nói, ông ta trực tiệp bước lên.
“Ông muốn làm gì?” Hạ Tử Hy hét lên.
“Cho cô biết kết cục đắc tội tôi! vừa nói, cả người liền đè chặt Hạ Tử Hy dưới thân.
Hạ Tử Hy đột nhiên có cảm giác muốn ói.
Đối với người lạ hoặc.
người mình ghét đột nhiên tiên đến gần, cô sẽ cảm thấy vô cùng kinh tỏm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...