Hạ Tử Dục liếc nhìn cô nói: ”Xem ra cô còn phiền lòng hơn!”
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lăng Tiêu Vân đột nhiên thay đổi, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười khổ sở, ngồi bên cạnh Hạ Tử Dục chậm rãi lên tiếng: “Tôi cũng.
không nghĩ rằng Hạ Tử Hy là em gái của anh, càng không nghĩ đến cô ây lại là vợ trước của Mục Cảnh Thiên!”
Nghe đến đây, động tác uống rượu của Hạ Tử Du đột nhiên dừng lại, đôi mắt liếc nhìn Lăng Tiêu Vần.
“Thế nào? Có phải cảm thấy tôi rất ngôc không?” Lăng Tiêu Vân cười châm chọc, “Tôi vậy mà lại cho rằng anh thích Hạ Tử Hy, còn tìm đến anh…hừ hừ…” nhắc đến chuyện này, Lặng Tiêu Vân cười nhạt, trong tay câm ly rượu một hơi uống cạn.
Hạ Tử Dục ngồi một bên, nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân, không hề lên tiêng, ánh mất phức tạp, tiệp tục uống rượu.
“Thế nào, tôi có phải rất ngốc hay không? Hả?” Lăng Tiêu Vẫn quay đầu lại nhìn Hạ Tử Dục.
“Những chuyện đã xây, ra chúng ta ai cũng không thể thay đổi được!”
“Nhưng hai người bọn họ đều đã ly hôn, tại sao còn phải tái hợp chứ!”
Lăng Tiêu Vân trong khoảnh khắc tức giận nói, cho đến hiện tại cô vần cho răng chính vì sự xuất hiện của Hạ Tử Hy đã phá hỏng mối quan hệ giữa hai người bọn họ.
“Nêu như đã ly hôn, thì cái gì cũng không phải, tại sao còn phải quay trở vê chứ?” Lăng Tiêu Vân hung hăng nói, trong lời nói tràn ngập ý trách phạt và căm ghét dành cho Hạ Tử Hy.
Nghe câu nói này của cô, Hạ Tử Dục quay sang một bên nói: “Tại sao giò phút này, cô Không nghĩ đến Mục Cảnh Thiên? Nếu như anh ta thật sự yêu cô, thì dù cho Hạ Tử Hy có xuất hiện hay không thì người anh ta yêu vân là côi”
Cô cần gì phải đẩy trách nhiệm cho Hạ Tử Hy?
Phụ nữ cần gì cứ phải làm khổ phụ nữ chứ.
Nghe câu nói của Hạ Tử Dục, Lăng Tiêu Vân lập tức quay đầu, nhìn anh ta đến nữa ngày nhưng không biết nên tiếp tục câu chuyện như thế nào.
“Đàn ông đều là loài động vật tham, lam, Hạ Tử Hy từ khi thay đôi trở về nước, tất nhiền sẽ thu hút được sự chú ý từ Mục Cảnh Thiên, nhưng đây cũng chỉ là nhất thời, anh ấy sớm muộn gì cũng sẽ quay vệ bên tôi!”
Lăng Tiêu Vẫn nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Dục mỉm cười: “Vậy sao? Nêu như cô đã.
chắc chắn như vậy, vậy cân gì phải ở đây tự chuốc say bản thân?”
“Tôi không uống say!”
“Vậy tình trạng hiện tại của cô là gì?”
Hạ Tử Dục hỏi ngược lại.
Lăng Tiêu Vận ngây người, ánh mắt nhìn thẳng về phía Hạ Tử Dục, nhưng không biết phải nói điều gì.
PH:ÒI,.
đây chỉ là tâm trạng không tốt mà thôi!” vừa nói, Lăng Tiêu Vân quay đầu, tiếp tục uống rượu.
Nghe câu nói này của cô, Hạ Tử Dục nhéch môi nói: “Bất kế cô đến nơi này vì mục đích gì, tôi chỉ muôn nói với cô một câu, mặc dù hai người bọn họ đều đã kết hôn, nhưng đó chỉ đơn giản là một cuộc hôn nhân vì lợi ích, Tiểu Hy không có chút tình cảm nào với Mục Cảnh Thiên, nên cô cũng không cần đi khắp nơï làm khó con bét”
“Vậy sao? Anh chắc chắn chứ?” Lăng Tiêu Vân quay đầu lại nhìn Hạ Tử Dục.
“Tất nhiên!”
“Hạ Tử Dục, xem ra kẻ ngồc không phải chỉ một mình tôi, mà còn có anh nữa, xem ra anh vẫn không hiểu rõ em gái mình!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...