“tăng tiểu thư, tôi lặp lại lần nữa, tôi cùng Mục tổng không hề có bắt lỳ quan hệ gì, tôi cũng chưa từng bám riết không buông anh ta, nêu như cô thật sự không yên tâm, vậy chỉ đành mời cô trực tiệp tìm Mục Cảnh Thiên, sau này.
đừng tìm đến tôi, ngoại trừ công việc ra tôi cũng không muôn có bất kỳ liên hệ gì với anh ta cải!”
“Vậy thì cô từ chức!” Lăng Tiêu Vân nói.
“Từ chức?” nhắc đến đây, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Xém ra cô có chuyện vân không rõ, tôi trước đây khi vừa mới đến công ty, muôn từ chức nhưng không thành công, hiện tại tôi cùng Mục tông có thỏa thuận, càng không thê từ chức!”
“Vậy thì cô từ chức!” Lăng Tiêu Vân nói.
“Từ chức?” nhắc đên đây, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Xem ra cô có chuyện vân không rõ, tôi trước đây khi vừa mới đến công ty, muốn từ chức nhưng không thành công, hiện tại tôi cùng Mục tổng có thỏa thuận, càng không thê từ chức!”
“Thỏa thuận?” Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân nhíu mày.
“Thỏa thuận gì?
“Vân đề này, cô nên đi hỏi trực tiệp Mục Cảnh Thiên là được!” dứt lời, Hạ Tử Hy đứng dậy, nhìn cô ta: “Lăng tiều thư, nêu như không còn bật kỳ chuyện gì khác, vậy tôi quay vê công ty trước đây, vẫn còn công việc phải xử lý!”
“Hạ Tử Hy, cô nói rõ ràng cho tôi!”
Lăng Tiêu Vân lên tiếng.
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy quay: đầu lại nhìn Lăng Tiêu Vân sau đó nói: “Lăng tiểu thư, tặng cô một câu nói; nêu như một người đàn ông yêu cô, sẽ không khiến cô không có cảm giác an toàn như vậy, nêu như một người đàn ông đã không yêu cô, dù cho cô có đuồi bao nhiêu người phụ nữ bên cạnh anh ta, thì vẫn sẽ có vô SÔ người phụ nữ khác xuất hiện!”
nói hết câu, Hạ Tử Hy mỉm cười sau đó rời đi.
Lăng Tiêu Vân ngồi bát động trên ghê, nghe những lời này của Hạ Tử Hy, sắc mặt cực kỳ không tốt.
Ý của cô ta chính là Mục Cảnh Thiên không yêu cô?
Chính là như vậy đúng không?
Nghĩ đến điều này, sắc mặt Lăng Tiêu Vân càng trở nên kém hơn.
Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé! Hạ Tử Hy!
Nếu như không phải Vì sự xuât hiện của cô, thì cô ta cùng Mục Cảnh Thiên vẫn tốt đẹp, tất cả cũng vì cô đã xuất hiện, nên mới khiên mọi chuyện thay ‘đổi đến như vậy!
Nghĩ đến điều này, Lăng Tiêu Vân ngôi bất động, sắc mặt âm trầm khó nói.
Khi phát hiện ánh mắt của mọi người xung quanh đạng nhìn về phía mình, cô liên lầy chiếc kính mát để trên bàn đeo lên.
Nếu đã như vậy, thì cô cũng không cần khách n nữa!
Giờ phút Bê cô đứng lên bước ra ngoài, tay câm điện thoại gọi đên một SỐ máy.
“Alo, là Hà tổng sao?”
“Là tôi, Lăng Tiêu Vân, tôi có chút chuyện muôn bàn bạc với ông, không biết ông có thời gian không?”
“Được, tôi nhất định sẽ đến đúng.
giờ!” vừa dút lời, Lăng Tiêu Vân liền ngắt máy, bước đến trước cửa xe, sau khi khởi động liền lái xe rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...