Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa
Nghe câu nói này của anh ta, Hạ Tử Hy nhíu mày.
Mục Cảnh Thiên thật sự khi giỏ trò vô lại, đến bản thân cô cũng không cách nào ứng phó được.
Suy nghĩ trong giây lát, Hạ Tử Hy lên tiêng: “Vậy – chỉ còn cách từ chức!”
Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhíu mày nói: “Cô đang uy hiệp tôi?”
“Tôi chỉ muốn một cuộc sống đơn giản bình yên, không tồn tại bắt kỳ sự uy hiếp nào!: “Ý của cô chính là, sự xuất hiện của tôi làm đảo lộn cuộc sống hiện tại của cô?’ Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói từng tiếng một.
“Tôi không nói như vậy!”
“Cô chính là có ý như vậy!”
Nghe hệt những lời này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nhìn anh ta nói: “Vậy anh có biết rang, nêu để Lăng Tiêu Vân bắt gặp được chuyện giông như đêm nay sẽ xảy ra hậu quả gì không?” Hạ Tử Hy đột nhiên nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.
Câu nói này của cô khiến cho Mục Cảnh Thiên càng nhíu mày.
“Phụ nữ giỏi nhát chính là ghen tị, tôi không muốn đem bản thân biên trở ng viên đá cản chân giữa hai người!” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên bình tĩnh nói ra vấn đề này.
Mỗi một câu nói của Hạ Tử Hy khiến người khác nghe vào cảm thầy vô cùng có lý, nhưng trong mặt Mục Cảnh Thiên thì lại không giỗng như vậy, hắn chỉ cảm thầy vô cùng không thoải mái.
“Vậy cô thì sao?”
“Tôi thì như thế nào?”
“Hạ Tử Hy, có phải cô đã quên bản thân từng nói gì không? Không lễ cô đã quên thỏa thuận giữa hai chúng ta?” Mục Cảnh Thiên nhìn chăm chú Hạ Tử Hy, gắn từng chữ một khi nói chuyện Với cô.
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy thoáng chút ngây người, sau đó lên tiệng: “Tôi không hệ quên thỏa thuận của hai chúng ta, chỉ có điều, tôi không muôn trở thành.
.
“Chuyện giữa tôi và Lăng Tiêu Vân, tôi nhất định sẽ xử lý; Hạ Tử Hy chỉ cần cô dám từ chức, tôi nhát định dám thu mua lại Hạ thị, nêu như cô không tin, có thể thử xem sao!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy hăm dọa.
Nghe câu nói này của anh ta, Hạ Tử Hy nhíu mày nói: “Mục Cảnh Thiên, anh đã từng hứa với tôi sẽ không thu mua Hạ thịi”
*Cô cũng hứa với tôi, sẽ không từ chức!”
Hà TÚ Hy…
Quan sát Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy đột nhiên phát hiện, ưu thế hiện tại đều đứng về phía mình.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy gật đầu: “Ok, tôi sẽ không từ chức!”
Nghe Hạ Tử Hy đồng ý ở lại, Mục Cảnh Thiên lúc này mới hài lòng gật đâu.
“Nhưng anh cũng phải hứa với tôi, không được hành động tùy tiện!” Hạ Tử Hy nói.
“Chuyện đó phải xem tâm trạng của tôi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy: “…” nhìn sang Mục Cảnh Thiên, lúc này cô đột nhiên cảm thấy, cô không có cách nào đối phó được với anh ta.
“Mục Cảnh Thiên, những hành động này của anh chỉ khiến tôi cảm thây anh đã thích tôi rồi!” Hạ Tử Hy đột nhiên Câu nói này của Hạ Tử Hy đã thành công khiên cho Mục Cảnh Thiên sửng sốt, ánh mắt khi nhìn cô có chút thâm sâu khó dò.
Hạ Tử Hy khi đặt câu hỏi này vậy mà có chút hồi hận, khi nhìn thầy ánh mắt của Mục Cảnh Thiên, cô đột nhiên cảm thấy.
có chút bối rối, có chút.
.
không biết phải làm như thế nào! ˆ Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói: “Nếu như là thật thì sao?”
Hạ Tử Hy sững người nhìn Mục Cảnh Thiên, trong khoảnh khắc không thể phân biệt được anh ta đang nói thật hay đùa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...