Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa


Nhìn bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy lập tức nói: “Mục Cảnh Thiên, anh không cần phải hung dữ như vậy với dì Lý, là do tôi nhờ vã bà ấy làm như vậy!”
*Câm miệng, cô hiện tại nên tự cầu phúc cho bản thân thì hơn!” vừa dút lời, liền lập tức kéo tay Hạ Tử Hy lên lầu.

“Thiếu gia, Hạ Tử Hy…”
*Di Lý, đã muộn rồi, dì cứ nghỉ ngơi trước đi!” Mục Cảnh Thiên vừa nói vừa bước lên lầu.

Di Lý đứng im dưới lầu, nhưng có thể nhìn ra Mục Cảnh Thiên đang nồi giận.

Nhưng người bà lo lắng lại là Hạ Tử Hy.

Lúc này, Hạ Tử Hy nhìn bà: “dì Lý, dì không cần phải lo lắng, cháu sẽ không xảy ra bất kỳ chuyện gì đâu!” dù nói như vậy, nhưng Hạ Tử Hy vẫn bị Mục Cảnh Thiên kéo lên lầu.

Mặc trang phục lễ phục, quả thật có chút bát tiện.


Mặc dù Hạ Tử Hy nói như vậy, như dì Lý vẫn có chút lo lắng cho cô.

Dì Lý đứng dưới lầu, có chút do dự có nên gọi điện thông báo cho lão gia hay không?
Bà có chút chần chừ suy nghĩ.

Lúc này, chỉ nghe một âm thanh chấn động trên lầu, dì Lý lập tức không chần chừ bước đến bên bàn điện thoại.

Lúc này trên lầu, Mục Cảnh Thiên kéo Hạ Tử Hy bước vào căn phòng trực tiếp ném cô lên giường; hơn nữa cánh cửa còn bị anh ta dùng lực đóng thật mạnh.

Lúc này trên lầu, khi Mục Cảnh Thiên kéo Hạ Tử Hy bước vào căn phòng liền trực tiếp ném cô lên giường; hơn nữa cánh cửa còn bị anh ta dùng lực đóng thật mạnh.

Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên, tức giận nhíu mày, cố gắng di chuyển cổ tay đang bị tóm chặt của mình: “Mục Cảnh Thiên, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Anh điên rồi có phải không?” Hạ Tử Hy không hài lòng nói.

“Muốn làm gì?” Nghe đến đây, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhéch lên một nụ cười lạnh, chậm rãi từng bước tiến về phía Hạ Tử Hy.


Hạ Tử Hy ngồi im trên giường, nhìn Mục Cảnh Thiên đang từ từ bước về phía mình, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi sợ hãi không tên.

Người đàn ông này, so với hai năm trước càng khó đối phó.

Những chuyện sẽ xảy ra tiếp theo, trong lòng cô cũng không rõ nhưng nhìn thấy Mục Cảnh Thiên càng bước đến gần, cô chỉ cảm thấy vô cùng lo sợ.

“Hạ Tử Hy, cô lừa tôi lâu như vậy, còn nguyền rủa tôi chết đi, cô nói xem tôi nên trừng phạt cô như thế nào đây?”
Mục Cảnh Thiên nghiền răng nói Có ông trời làm chứng, khi hắn phát hiện ra được chân tướng sự thật, đã nén nhịn xúc động muốn bóp chết Hạ Tử Hy đến như thế nào.

Nghe đến đây, Hạ Tử Hy ngây người nhìn hắn: “Mục Cảnh Thiên, tôi nhiều nhát chỉ không nói sự thật với anh mà thôi, làm sao lại tính là lừa bịp được?”
Những lời này của cô mục đích chính là muốn dời đi sự chú ý của hắn.

Nhưng trong mắt Mục Cảnh Thiên, lời giải thích này của cô chỉ toàn là những lời thừa thãi.

“Hạ Tử Hy, cô có biết rằng tôi muốn giết cô đến mức nào không?” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy nghiền răng nhắn mạnh từng chữ nói.

Hạ Tử Hy: “…hành vi này được xem là hành vi vi phạm pháp luật!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận