Liên Hoa Bảo Giám


Margaret trong lòng kinh sợ, nàng mới rồi lệnh Thấm Thủy thánh nữ binh đoàn dụng trận pháp làm biến mất hình tích, không một tiếng động tiến tới mục tiêu, nàng tự tin vô cùng, thủy trận này chính là trận pháp nàng dùng trong Vẫn Thần đại chiến khi tranh đấu với Ma tộc, hết sức diệu dụng, quả nhiên có thể biến mất hết thảy dấu vết sự sống, thần không biết quỷ không hay tới gần mục tiêu, hơn nữa đối thủ lần này đích xác không có phát hiện ra thánh nữ binh đoàn.

Nhưng ẩn hình thuật của đối thủ không chút nào kém thủy trận, nếu không phải vải che kiệu xao động, bản thân sợ rằng trước khi bị người ta tập kích còn chưa có phát hiện. 
Hừ, để cho đối thủ tiến vào trong kiệu, khoảng cách với mình bất quá hơn mười thước, uy nghiêm Thương Khung đại nguyên soái ở đâu, tôn nghiêm của đệ nhất cao thủ nhân loại sau Thần Hoàng để đâu? Margaret thịnh nộ, chưởng phong sắc bén tức giận phóng ra, mặc dù nhìn không được đối thủ ẩn hình, nhưng chưởng phong phát ra bao trùm tất cả khu vực trước cửa nhuyễn kiệu, toàn phương vị công kích. 

Đỗ Trần tại Liên Hoa âm thầm kêu khổ, lão thiên a, vận mệnh nữ thần không phải đang trêu ta chứ? Mặc dù không nhận ra nữ nhân trước mắt là ai, nhưng nghe một câu Thấm Thủy thánh nữ binh đoàn còn không đoán ra thân phận của đối thủ ư, đầu óc Đỗ Trần có để móc ra rồi cho lợn ăn.

- Là lão yêu bà... 

Tay Margaret như tia chớp, thần niệm Đỗ Trần thậm chí chưa kịp nói ra đầy đủ, vạn hạnh, ngũ ca cùng hắn tâm tư giống nhau, trong phút chốc tiếp quản Liên Hoa, thả ra Thanh Vân, như điểm lưu vân bay ra ngoài kiệu...

- Oanh!
Chưởng phong đánh sượt qua Thanh Vân, ngoài kiệu hiện lên một tầng bọt nước xanh lam.

Khó khăn lắm mới tránh thoát, Đỗ Trần lau mồ hôi lạnh trên trán. Hoàn hảo, hoàn hảo Thanh Vân rất nhanh... tại chỗ này cùng Margaret đấu, tuyệt không thể dùng võ, chờ khi trở về, kéo theo gia tộc Tucker chơi với nàng! Giương mắt nhìn tình hình thông đạo, Đỗ Trần không dám dừng lại: 
- Đỗ Tư, động khẩu mặt phải. 

- Biết rồi. 
Ngũ ca thao khống Thanh Vân hướng một động khẩu sắp biến mất.

Theo quân lệnh của Margaret, ngay khi nàng ra tay tấn công Đỗ Trần, hơn trăm thành viên Thấm Thủy thánh nữ binh đoàn theo bản năng phản ứng, mỗi người đều hiện lên một tầng quang mang úy lam trên thân, khoảnh khắc tất cả quang mang tập trung lại, hợp thành một vòng bảo hộ đấu khí phong bế toàn bộ khu vực, hay là nói tù lung, cố gắng vây khốn đối thủ ẩn hình.


Quang mang nhanh chóng hợp lại, trong nháy mắt khi chúng hợp lại, một tia Thanh Vân đã vượt qua khe, trực tiến vào cửa động...

Thanh Vân cực nhanh, đích xác có khả năng chạy trốn trước mặt Margaret.

Mắt thấy động khẩu ngay trước mắt, Đỗ Trần nghe thấy tiếng mắng...

- Đỗ Đinh, ta *** con mẹ ngươi! là lão mẫu Tánh Mạng thụ?

Đỗ Trần sửng sốt, tình hình trước mắt cho hắn biết vì sao Đỗ Tư mắng to. Nguyên lai, mê cung tánh mạng thụ đáng chết đương nhiên... bắt đầu biến hóa. Cái cửa động chạy trốn biến mất. Ngũ ca liều chết dựa vào Thanh Vân mới không có lao thẳng vào vách tường, nhưng quay đầu lại nhìn, sau khi biến hóa, có một đường ra sau lưng Margaret...

Lúc này, tù lung của thánh nữ binh đoàn đã thành hình, vây chặt đoạn thông đạo có Đỗ Trần - bọn họ bị vây trong không gian hẹp.

- Hừ! Không thể tưởng được đương kim còn có cao thủ ẩn hình cao minh thế. 
Margaret chậm rãi đi xuống từ kiệu, một thân chiến giáp màu ngân bạch bao lấy vóc người lả lướt, tóc nàng đương nhiên cũng màu ngân bạch, tùy ý buông sau gáy, mặc dù bộ dáng hơn ba mươi tuổi, nhưng vẫn phong vận như cũ, có thể tưởng tượng, khi nàng tuổi còn trẻ thì là tuyệt sắc mỹ nhân cỡ nào.

- Ẩn ẩn tàng tàng tính gì là bản lĩnh, ra đi. 
Thanh âm Margaret tràn ngập uy nghiêm, gợi nhớ tới phong tư nàng năm đó thống soái thiên quân vạn mã.

Đỗ Trần ngắm nhìn thông đạo đã hoàn toàn bị phong kín, trong lòng thầm kêu khổ, chuyện này tới quá đột ngột! Chờ đến lúc này, đầu óc hắn mới chính thức phản ứng, suy nghĩ một lần nữa trở nên rõ ràng, lão yêu bà tại sao lại xuất hiện chỗ này, hai người tại sao thiếu chút nữa đánh nhau, đây không còn trọng yếu nữa, trọng yếu là mình làm sao có thể chạy thoát trước mắt Thương Khung nguyên soái Margaret! Đỗ Trần dùng thần niệm phân phó: 
- Đỗ Tư, cho Liên Hoa biến thành nhỏ nhất, tìm chỗ lõm trên vách Tánh Mạng thụ núp vào. 


Margaret lệnh thánh nữ binh đoàn phong bế tất cả đường lui, chậm bước tiến tới trong không gian phong bế, lạnh lùng đánh giá từng tấc vách tường: 
- Đương nhiên có thể tránh thoát một chưởng trước mặt ta, tốc độ của ngươi rất nhanh, ngàn năm qua, ta chỉ thấy tốc độ này ở Phi Dực tinh linh! Bất quá thực lực của ngươi nhất định không có đạt tới thập nhị cấp, nếu không, ngươi có thể đánh xuyên vách Tánh Mạng thụ, lợi dụng tốc độ của ngươi chạy trốn... ngươi tự xuất hiện, hay chờ bổn soái dụng bí pháp chưng phát mỗi tấc không khí nơi này bức ngươi xuất hiện? 

Nói xong, Margaret trên người đột nhiên nổi lên lửa xanh, thoáng chốc, độ nóng tăng lên.

Đỗ Trần, Đỗ Tư, còn có Andy ba người ở trong Liên Hoa hai mắt nhìn nhau, Thanh Vân tuy nhanh, nhưng hoàn toàn bị phong bế thì có tác dụng cái rắm a?

Mang Thủy Minh Thuẫn, Hỏa Liên Đăng để lên đầu, miễn cưỡng chống đỡ ngọn lửa, Đỗ Tư tặc mi thử nhãn nhìn Margaret, nói thầm: 
- Francis, lão yêu bà sao lại đột nhiên tới? 

Đỗ Trần cười khổ: 
- Còn phải hỏi sao? Nhất định là vì hỏa diễm dị thú, mẹ nó, cũng quá xảo hợp, lão tử đương nhiên hiện ra trước mắt Margaret. 

Trong ba người thực lực yếu nhất, trước mắt chỉ có thực lực phong hào, Andy nhếch miệng: 
- Chủ nhân, Andy có một giấc mộng, ngài, ngài trên người có bao nhiêu thực vật, trước khi chết, để cho Andy ăn lần cuối, chết nóng... 

Margaret cười lạnh nhạt: 
Còn không ra sao? Ta sẽ khống chế ngọn lửa ở điểm tiếp giữa thập nhất cấp và thập nhị cấp, loại cường độ này sẽ không thiêu hủy vách Tánh Mạng thụ, nhưng cũng đủ để cho kẻ chưa tới thập nhị cấp chết cháy. Trước khi ngọn lửa đạt tới nhiệt độ này, ngươi có ba mươi giây suy nghĩ, đầu hàng, hoặc là chết. 

Đỗ Tư liếc mắt nhìn Đỗ Trần: 

- Làm sao bây giờ? Ngươi nếu bị Margaret thiêu chết, ngũ ca ta cũng sẽ bị phế đi. 

Bản thể bất diệt, phân thân bất tử, nhưng bản thể Đỗ Trần bị thiêu chết, Đỗ Tư phân thân cũng chỉ có thể đi theo chuyển thế luân hồi...

Lúc này, cường độ ngọn lửa vượt quá thập nhất cấp, trên lang mao của tuyết lang Andy mơ hồ có mồ hôi, miệng thở khó nhọc, đấu hồn nói: 
- Chủ nhân, Andy không xong rồi, ngài, ngài cho ta ăn chút đi. 

Lúc nào rồi, ngươi còn nghĩ tới ăn?

Đỗ Trần trừng mắt với Andy, theo đó trước mắt sáng ngời, nhưng lại nhanh chóng ảm đạm, Andy gặp phải tính mạng uy hiếp đích xác có thể cùng Hoàng Kim Bỉ Mông tạm thời đạt thành hiệp nghị, hóa thân tổ hợp dị thú Pamir, nhưng Đỗ Trần chưa bao giờ thấy qua toàn bộ thực lực của tổ hợp dị thú - Đại Hạp cốc, Pamir cũng không xuất toàn lực! Cho dù Andy thật sự biến thân Pamir... nhưng đối thủ của nó là Margaret a.

Thập nhất cấp tụ tập hai loại nguyên tố, thập nhị cấp dung hợp ba loại... thập tứ cấp dung hợp năm loại nguyên tố, mà thập ngũ cấp, chính là năm loại nguyên tố quy nhất, thân thể cùng thiên địa vạn vật dung hợp, đạt tới hạn của đấu thần lộ, cùng thiên địa cộng tồn! Hôm nay Margaret thân có năm loại nguyên tố, đang nghĩ biện pháp biến năm loại nguyên tố tổ hợp làm một, vượt qua thập tứ cấp.

Sau thập cấp, mỗi cấp chênh lệch thực lực đều là vô cùng, cho dù Andy sau khi biến thân có là thập tam cấp, nhưng hắn có thể địch nổi Margaret thân có năm loại nguyên tố, thập tứ cấp đấu thần không?

Đỗ Trần vuốt mũi khổ khổ suy tư, mà Andy không chịu nổi lửa thiêu, cắn răng, hai mắt biến thành vàng lợt - Hoàng Kim Bỉ Mông cũng cảm nhận được uy hiếp, bắt đầu hợp lực với Andy...

Đỗ Tư đột nhiên nói: 
- Francis, Andy cho dù biến thành Pamir cũng không có khả năng địch nổi Margaret, bất quá... hắn có thể đánh tung vách tường. 

- Đúng vậy! Lúc Bowness hiện thân, Andy làm được. 

Đỗ Trần xoay người nắm lấy cổ Andy, đấu hồn hỏi: 
- Lần trước ngươi biến thành Pamir, dùng bao nhiêu thời gian đánh tung vách Tánh Mạng thụ? 


Andy sửng sốt, suy nghĩ một chút nói: 
- Cái này, cái này... chủ nhân, lần trước ta nghĩ tới ăn sạch, mà thú Tyre bên người cũng đói lăn ra, không thấy rõ,... ta cũng không biết cần bao nhiêu thời gian. 

Trời ạ! Ngươi không thể bỏ qua chuyện ăn sao? Đỗ Trần dùng đấu hồn cùng thần niệm la lên: 
- Andy sau khi biến thân dám chắc có thể phá vỡ vách tường, nhưng không dễ dàng như Bowness - hắn phải cần thời gian! Đỗ Tư, ngươi coi Thanh Vân cho ta, sau đó cùng Andy ở đây đánh tung vách tường, ta đi ra ngoài tranh thủ thời gian cho các ngươi, chờ khi thành công báo cho ta, chúng ta dùng Thanh Vân bỏ chạy. 

Đỗ Tư vội la lên: 
- Tranh thủ thời gian? Ngươi điên rồi? Margaret sớm đã muốn giết ngươi, chỉ cần ngươi vừa ra sợ rằng nàng lập tức sẽ hạ sát thủ. 

Đỗ Trần vuốt mũi cười: 
- Muốn chạy trốn, sao không mạo hiểm? 

Nói xong, hắn dụng đấu khí biến chóp mũi mình thấp xuống, trên mặt một chút chi tiết nhỏ cũng có thể thay đổi: 
- Chỉ cần vừa thấy Francis, Margaret dám chắc sẽ ra tay, nhưng... nếu nàng thấy lão tình nhân khiến nàng yêu hận một ngàn năm thì sao? Cho dù phát hiện cổ quái, cũng sẽ sửng sốt môt lúc, hỏi vài câu. Đây là chuyện thường tình. 

Đỗ Tư sửng sốt, lúc này Đỗ Trần đã phát ra tiếng cười khổ: 
- Lỵ nhi, nhiều năm không gặp, ngươi có khỏe không? 

- Lỵ nhi?
Margaret thân thể run lên, đây là nhũ danh của nàng, ngoại trừ cha mẹ đã mất cùng bản thân, trên thế gian chỉ có một người biết được.

Đúng vậy, nhưng thần sủng của người nọ đã nói tên này cho Đỗ Trần...
Liên Hoa Bảo Giám


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui