Liên Hoa Bảo Giám


Constantine, Duhon! Hai cái tên này khiến Đỗ Trần và Dịch Cốt nhìn nhau, đều nhíu mày!

Tyre giải thích: 
Ta tìm kiếm tất cả khí tức trong phạm vi hai mươi dặm, nhưng ở hướng bốn giờ, ước chừng mười dặm có người đang dùng kim chúc âm ba mạnh mẽ dò đường, hắn tựa hồ muốn tới nơi nào đó. Bất quá Sinh Mệnh mê cùng này quá hỗn loạn, tiến phía trước phải đi phía sau, ta thật sự không xác định được mục tiêu của hắn ở đâu!

- Tyre, ngươi sử dụng kim chúc âm ba kia bên người còn có người khác hay không?

- Không có, chỉ có một mình hắn!
Lời nói của Tyre tự nhiên là uy quyền không thể nghi ngờ, Đỗ Trần tâm khẩu kích động, nếu như là Constantine, vậy việc mình lừa gạt giáo hoàng rất dễ xuất hiện chỗ hở, dù sao Constantine hiểu rõ nhất hắn bị bắt thế nào! Mà nếu là Duhon… U Minh long còn sống, vậy lão Fuye?

Đỗ Trần vội nói: 
- Cốt Lâu thú gần chúng ta nhất ở chỗ nào? Chúng ta lập tức bắt một con hỏi đường!

Tyre nhắm mắt một lát, mở mặt cười khổ: 
- Gần nhất cũng ngoài năm trăm thước, hơn nữa ở giữa là mê cung phức tạp vô cùng, rất khó bắt được!

Bắt không được cũng phải bắt!

Đỗ Trần ngầm sinh ra ác độc, sử dụng kim chúc âm ba vô luận là Constantine hay là Duhon, mình phải tiến tới xem xét, hắn phóng ra đóa Liên Hoa còn sót lại trên người, lôi Thanh Biểu thú ra - pháp bảo còn lại đều trong tay Đỗ Tư để hắn giảo mạo Đỗ Trần thần! Nắm lấy cái đầu nhỏ của Thanh Biều thú, quát hỏi: 
- Phía trước là địa bàn của Cốt Lâu thú, ngươi có cách nào dẫn chúng ta tìm được một con Cốt Lâu thú hay không?

Thanh Biều thú tim đập chân run:
- Ta, Thanh Biểu thú chúng ta làm sao dám xông vào địa bàn của Cốt Lâu thú, Hắc hé hé, tha cho chúng ta đi!

Thanh Biều thú thời gian gần đây ngày đêm bị thẩm vấn, thật sự bị dọa không nhẹ.

Dịch Cốt quát:

- Chúng ta hỏi ngươi có thể không bị lạc đường trên địa bàn của Cốt Lâu thú hay không, chỉ cần ngươi có thể dẫn chúng ta tiến đến, bao nhiêu Cốt Lâu thú ta đều giết được!

Thanh Biều thú run run rẩy rẩy:
- Ta nói! Thanh Biều thú chúng ta cho tới giờ đều không dám xông vào địa bàn của Cốt Lâu thú, vậy làm sao biết phía trước phải đi như thế nào? Hắc hé hé!

Mặt già nua của Dịch Cốt đỏ lên.

Lúc này một âm thanh nhỏ yếu từ trong Liên Hoa truyền đến:
- Á Lực tiên sinh, ngài muốn tìm Cốt Lâu thú sao?

Nguyên lai là theo Liên Hoa Đỗ Trần lấy ra, Tuyết Cơ bên trong đã tỉnh rồi, may mắn Liên Hoa lúc này hình thái rất nhỏ, Tuyết Cơ ở bên trong nhìn cảnh sắc đều to lớn vô cùng, Mặt Đỗ Trần lúc này đối với nàng mà nói là một tòa núi cao lớn, chỉ có thể nhìn chút da, mà không thể nhìn thấy toàn cảnh.

Đỗ Trần nhìn Tyre cười hối lỗi, vội vàng lấy ra mặt nạ Á Lực đeo lên mặt, lúc này mới yên tâm mời Tuyết Cơ ra.

Tyre theo bên cạnh giáo hoàng, đối với chuyện cùng loại thế này nhìn thấy nhiều lắm rồi. Lúc này hắn còn phải trông cậy vào Đỗ Trần cứu nhi tử trở lại, cho nên hai mắt nhắm lại, ra vẻ cái gì cũng không nhìn thấy, cái gì cũng không nghe được.

Tuyết Cơ ngồi bên cạnh đài sen, trên khuôn mặt diễm lệ tuyệt trần có thêm vài tia huyết sắc, ôn nhu nói: 
- Á Lực tiên sinh! Gia sư từng nói qua, hung thú trong Sinh Mệnh mê cung có thể xem như là sâu hại trên cây, nhưng duy nhất Cốt Lâu thú là ngoại lệ. Bọn chúng thích kim tệ, thích thức ăn ngon

Có hơi chút không đành lòng, nàng nhìn Thanh Biều thú một cái:
- Mà trong mắt Cốt Lâu thú, Thanh Biều thú chính là thức ăn ngon lành nhất, máu của một Thanh Biều thú, đối với Cốt Lâu thú mà nói so với bầu sữa mẹ còn ngọt ngào hơn.
Nhắc đến bầu sữa ẩn dụ trong lời của Margaret, Tuyết Cơ có chút đỏ mặt.

Ánh mắt Đỗ Trần rơi trên cái đầu nhỏ của Thanh Biều thú.

Dịch Cốt, Andy, Tyre đều nhìn cái đầu nhỏ như quả dưa của Thanh Biều thú.

Giống như một khối cầu thịt nhỏ của thỏ tai ngắn lông dài rất ngon miệng.


- Hắc hé hé, các ngươi… các ngươi quá tàn nhẫn rồi!
Thanh Biểu thú kêu rên, vừa thấy Đỗ Trần ngưng kết ra một khối băng sắc bén hướng về thân thể to lớn của mình mà đến, Thanh Biều thú tuyệt vọng, chỉ đành nắm mắt lại, cái đầu nhỏ gục trên thân:
- Được rồi, động thủ nhanh một chút, đừng để ta phải thể nghiệm nỗi thống khổ tử vong, hắc he hé!

- Ai nói muốn giết ngươi!
Đỗ Trần đảo mắt lườm, trên thân thể to lớn của Thanh Biều thú cắt ra mười vết thương, nhất thời chất lỏng màu xanh biếc cùng mùi tanh nồng vọt ra!

Vị tanh khuếch tán cực nhanh, trong khoảnh khắc đã truyền khắp vùng Sinh Mệnh mê cung xung quanh, tin rằng không lâu có thể đưa tới một con Cốt Lâu thú.

Nhưng trước đó, Đỗ Trần chỉ có thể chờ đợi!

Mọi người lẳng lạng chờ, Tyre tiếp tục giám thị, Đỗ Trần nhìn qua Tuyết Cơ, Tuyết Cơ cũng đang nhìn hắn, ánh mắt hai người chạm nhau, lại không ước hẹn mà cùng nhanh chóng tách ra!

Đỗ Trần thầm nghĩ, kinh nghiệm của lão yêu bà này ở trong Sinh Mệnh mê cung thật là hữu dụng! Lần trước nếu không phải là nàng mình và Dịch Cốt nói không chừng đã bỏ lại cái mạng ở trong mê cung rồi! Đáng tiếc Tuyết Cơ cũng là một lão yêu bà, nếu không đã nghĩ cách đưa nàng tới thành Duerkesi.

- Tuyết Cơ tiểu thư, chúng ta đang đuổi bắt mấy cừu nhân, mấy vị này đều là bằng hữu của ta...
Đỗ Trần thuận miệng giải thích điều mình trải qua, lại hỏi: 
- Vậy Cốt Lâu thú có chỗ nào đặc dị hay không?

Tuyết Cơ hiếu kỳ nhìn Andy một cái, lại đưa mắt nhìn Tyre, nói liên thanh: 
- Cốt Lâu thú là hung thú tương đối cường đại trong Sinh Mệnh mê cung, trí tuệ không dưới nhân loại, thực lực giữa bát cửu cấp, bình thường hành động đơn độc. Mà hình dáng của Cốt Lâu thú rất giống với bộ xương khô lâu của nhân loại, toàn thân cứng rắng vô cùng, đối phó với bọn chúng biện pháp tốt nhất chính là lấy cứng chọi cứng, đánh vỡ xương cốt...

Đang nói chuyện thì, rầm, rầm, trong mê cung truyền lại tiếng bước chân dồn dập.

Tuyết Cơ vội nói: 

- Cốt Lâu thú đến rồi, Tuyết Cơ không dám liên lụy ân nhân, giờ sẽ trở về trong thánh khí của ngài, nếu ân nhân muốn sinh cầm Cốt Lâu thù hỏi đường, chỉ cần dùng liệt hỏa uy bức bọn chúng là được!
Nàng liền trở về trong Liên Hoa.

Đỗ Trần vuốt mũi, trong lòng nói, nhân phẩm của lão yêu bà này tựa hồ còn tạm được! Tính tình với Tuyết Ny a di có hơi chút giống nhau, chẳng lẽ đệ tử thân truyền của Margaret đều không giống Thấm Thủy thần phó đáng ghét?

Một cái bóng người xuất hiện ở cửa đường ngầm, Cốt Lâu thú này giống với bộ xương khô của loài người, mới nhìn, căn bản là một bộ xương hướng về phía mình đi tới.

Ánh mắt Dịch Cốt sáng ngời! 

Mọi người lập tức tiến đến vây quanh, chặn đường lui của Cốt Lâu thú, tức khắc sẽ bắt hắn hỏi đường!

Nhưng Cốt Lâu thù này tựa hộ cùng với hình dung của Tuyết Cơ không giống nhau lắm, nó ngắm nhìn Thanh Biều thú răng gõ vào nhau, lạo xạo, lạo xạo!

- Thanh Biều, ta thích nhất…
Nó quay đầu đánh giá một vòng:
- Nhưng Thanh Biều này tựa hồ là một cái bẫy! Ừ, là bẫy, xem ra ta không may rồi!

Cái đầu cái đầu lâu quỷ dị của hắn bày ra một nụ cười, không ngờ rất đáng yêu! Có trời mới biết hắn phát ra tiếng nói chuyện như thế nào, bộ xương kiên ngạnh kia như thế nào làm ra biểu tình của nhân loại, đến giờ Đỗ Trần cũng không hiễu được rõ ràng, cái bộ xương này ăn thế nào!

- Mấy vị tiên sinh, các ngươi là muốn giết ta, hay là muốn lợi dụng ta? Nếu là muốn lợi dụng ta, chúng ta đây có thể ngồi xuống nói chuyện, thương lượng giá cả!
Hắn giơ ba cái ngón tay!
- Ta làm sinh ý luôn luôn công bằng công chính, tử tế với khách hàng, đảm bảo các vị vừa lòng! Tin tưởng ta, trong Sinh Mệnh mê cung, một Cốt Lâu thú vì lợi nhuận hợp tác với các vị, khẳng định so với một Cốt Lâu thú bị các vị bức bách sát hại càng hữu dụng hơn!

Nói rồi, hắn tựa hộ rất hài lòng nhìn chút kinh ngạc hắn mang đến cho mọi người, giống như gian thương yêu cầu bắt tay!

- Sean Abdullah, rất vui được quen biết các vị! Các vị có thể gọi tên của ta! Sean!

- Cốt Lâu vương Sean?
Thanh Biều thú kinh hãi thất sắt, đầu nhỏ rối loạn:
- Lão thiên, các ngươi không ngờ dùng máu của ta dẫn tới tên ác côn tối xú danh trong Sinh Mệnh mê cung... mang ta chạy mau! Ôi không, các ngươi có năng lực giết chết hắn! Hắc hé hé! Mau giết chết hắn, những con sâu đáng thương trong Sinh Mệnh mê cung đều sẽ cảm tạ các ngươi!

Đỗ Trần sờ mũi, sự tình phát triển có chút ngoài dự liệu của mình a! Hắn cũng không nắm tay với Sean, mà lạnh lùng đánh giá Cốt Lâu thú vương trước mắt!


Sean nheo ánh mắt cười nói: 
- Tin ta đi, không sai đâu! Ở khu vực phụ cận trong Sinh Mệnh mê cung, ta có thể thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì... chỉ cần có một cái giá thích hợp! Nghĩ một chút đi, nêu các ngươi bắt ta, ép ta làm gì đó, vậy ta rất có thể sẽ lừa các ngươi, nhưng nếu dùng một chút lễ vật nhỏ đổi lấy sự giúp đỡ của ta...
Hơi nhổm người lên:
- Vậy Sean sẽ dâng lên sự phục vụ tốt nhất!

Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào Cốt Lâu thú vương hồi lâu, nhưng trong hốc mắt trống rỗng của Sean căn bản là không tồn tại nhãn thần của loài người.

Phất tay nắm lấy cái đầu nhỏ của Thanh Biều thú, Đỗ Trần hỏi:
- Ngươi nói hắn là ác côn tối xú danh trong Sinh Mệnh mê cung, tên gia hỏa này đã làm chuyện xấu gì?

Thanh Biều thú kinh khủng nhìn chằm chằm vào Sean: 
- Ngươi nên hỏi hắn còn việc gì xấu mà chưa làm, ta còn có thể trả lời ngươi, hắc hé hé, hắn ngoại trừ hại chính mình, cái chuyện hỗn đản gì cũng đã làm!

Bộ xương khô Sean rất buồn bã, rất thương tâm:
- Ôi, Thanh Biều, chẳng lẽ danh tiếng của ta đã không chịu nổi như thế sao? Ít nhất ngươi hản là đã nghe một câu nói - trước mặt Sean, ngươi có thể mua được bất kỳ thứ gì, kể cả cái đầu của Sean - chỉ cần có một cái giá thích hợp!

Thanh Biều thú gật gật đầu, chứng thực những lời này.

Đỗ Trần cau mày hỏi: 
- Nếu ta muốn bản đồ khu vực phụ cận, vậy phải trả giá thế nào?

- Vậy xin cho phép Sean mạo muội hỏi một câu, các vị muốn địa đồ làm gì? Đi đâu, hay là tìm ai?

- Cái này không quan hệ đến ngươi!

- Được rồi, tôn trọng việc riêng khách hàng là thói quen tốt của Sean! Xin hãy cho ta thứ gì đó có thể vẽ địa đồ!
Cốt Lâu vương đề cầm bút vẽ tranh, trong miệng cũng đưa ra giá: 
- Kim tệ của loài người các vị trong Sinh Mệnh mê cung không có chỗ sử dụng, nhưng ta thích mấy thứ sáng lấp lánh, kim cương, chây báu, pha lê... Ta muốn tất cả những thứ này trên người các ngươi!
Liên Hoa Bảo Giám


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui