Let Me Love You - Vkook


----------------------------------------



- Sao vậy? Còn giận anh à? _ Đang trên đường về, thấy JunHa im lặng không nói câu gì, Taehyung lên tiếng hỏi.

- Dạ không, em đâu phải vô lí vậy, đâu phải do anh. Chỉ là em đang suy nghĩ _Junha quay qua nhìn sườn mặt Taehyung. Sự việc lúc nãy khi lên xe cô đã ném ra khỏi đầu rồi. Bạch liên hoa đó không đáng để cô thương nhớ. Junha chỉ là nhớ lại những nghi hoặc của mình với Taehyung thôi.

- Em suy nghĩ chuyện gì? _ Taehyung nhìn Junha qua gương chiếu hậu. Thấy cô ngập ngừng, anh nhẹ giọng, ôn nhu hỏi.

- Có phải anh với Jeon tiền bối... _ Junha lấy hết can đảm hỏi Taehyung

- Đúng như em nghĩ._ Không chờ Junha nói hết câu, Taehyung đã trả lời cô. Anh biết em gái mình là người có tâm tư nhạy cảm, thắc mắc của cô sao anh không nhìn ra được.

Junha càng cau mày, không phải là cô bài xích anh ba thích con trai, mà người đó là...

- Nhưng anh ba...

- Junha, em thích JungKook sao? _ Taehyung lại một lần nữa ngắt lời Junha, anh cần làm rõ một vấn đề.

- Tất nhiên là em thích rồi, anh không biết Jeon tiền bối là người tốt thế nào đâu. Là thủ khoa của trường, luôn đứng đầu trường, tính khí lại rất kiên nhẫn... _ Mỗi lần nhắc đến JungKook là y như rằng cái miệng nhỏ của Junha không thể nào yên được.


- Junha, là yêu sao? _ Taehyung âm trầm hỏi Junha.

- A... _ Nghe Taehyung hỏi, Junha ngẩn người ra.

Yêu... Yêu... Yêu... Giỡn hoài, nhìn cô giống đang yêu lắm hả, anh ba không biết người ta còn bé lắm hả, cái gì mà yêu, bộ anh không biết con gái như người ta rất dễ thẹn thùng sao, tự nhiên đi bàn chuyện yêu đương với người ta...
Từ từ... Anh ba đang nói cô yêu Jeon tiền bối sao? Đậu nành rau cải, cho cô mười mạng cô cũng không dám nhá.
Junha bắt đầu thoát tuyến đã nghe ra trọng tâm câu hỏi của Taehyung.


- Anh à, tuy mới mười tám tuổi nhưng em phân biệt được. Em đối với Jeon tiền bối chỉ đơn thuần là thích, là sự ngưỡng mộ, là sùng bái, là anh trai như các anh vậy. Jeon tiền bối là thần tượng , là mục tiêu để em phấn đấu. Tuy có xa cách với mọi người nhưng anh ấy rất tốt, luôn kiên nhẫn, đối xử ôn hòa với mọi người. Anh ấy dạy cho em rất nhiều thứ. Còn hình cảm em dành cho anh ấy đơn giản là hâm mộ, là tình thân _ Junha giải thích từng chút cho Taehyung nghe. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu JungKook. Cô không dám nghĩ và cũng không xứng. Nếu Jeon tiền bối có người yêu, người đó sẽ như thế nào...

Junha chăm chú nhìn Taehyung. Tuy anh đối với ái tình là vô cảm, nhưng một khi anh đã để ai trong lòng thì cũng như bố lớn Kim chiều mẹ Kim, như anh TaeOh nâng niu chị dâu và cũng như bố cô che chở mẹ cô vậy... Nhưng nếu Taehyung chỉ là đùa giỡn...

- Anh ba này..
Lúc này Taehyung nghe xong câu trả lời của Junha thì anh thở phào. Anh sẽ không buông tha JungKook nhưng anh cũng không muốn vì chuyện này mà sứt mẻ tình cảm gia đình. Nghe Junha gọi mình, Taehyung ôn hòa nhìn cô qua gương chiếu hậu, chờ cô nói tiếp.

- Nếu anh thật lòng yêu thích, theo đuổi Jeon tiền bối, em không phản đối, thậm chí sẽ giúp anh. Nhưng nếu anh chỉ là đùa giỡn, hứng thú nhất thời thì em xin anh hãy thu hồi ý nghĩ đó hoặc anh đi kiếm người khác. JungKook anh ấy rất tốt, thực sự rất tốt. Em không muốn anh làm điều gì có lỗi với anh ấy. Cho dù là anh, người thân của em, em tuyệt đối không tha thứ. _ Nghe Junha ngữ khí kiên định, nghiêm túc nói từng câu, từng chữ với mình, Taehyunh cau mày, anh là loại người như vậy sao? Với lại Junha tuy hay làm nũng với anh, nhưng Taehyung biết cô có chút e ngại, sợ anh. Hôm nay cô vì JungKook mà trở nên kiên cường, dối lập nói chuyện với anh... Thì ra vợ anh là người rất tốt, được yêu thích nha.

Taehyung lá xe vào lề, dừng xe. Anh quay qua nhìn Junha, nghiêm túc nói


- Junha, anh không biết tình yêu sét đánh hay yêu từ cái nhìn đầu tiên mà người ta hay nói là gì, nhưng khi nhìn thấy JungKook, nơi này của anh đập loạn nhịp, khi thấy em ấy cười, nó như ngừng đập. Anh không biết yêu là cảm giác ra sao, nhưng anh muốn ngày nào cũng được nhìn thấy em ấy, muốn ở bên, bảo vệ, che chở cho JungKook như bố anh và mẹ anh, như anh hai, như chú út...Junha, không phải chỉ là một ngày hai mười tháng mà là cả đời. _ Taehyung nói những lời đó bằng nét mặt nghiêm túc, kiên định như lời thề.

Junha bị anh cảm động rồi, khóe mắt cô ửng đỏ :

- Anh... Anh phải nhớ những lời anh nói. Em tin anh. Em sẽ hết sức giúp đỡ anh. Đem Jeon tiền bối về làm anh dâu nhỏ của em. _ Junha nắm chặt tay trịnh trọng tuyên bố với Taehyung.

- Cảm ơn em, Junha _ Cảm ơn Junha xong, Taehyung tiếp tục lái xe ra dòng đường lớn, tiếp tục hành trình về nhà.
Taehyung thở phào, phải cảm ơn mẹ mới được. Nhờ mỗi lần mẹ khóc lóc bắt bồi bà xem phim thần tượng anh mới nói được lưu loát như vậy. Thành công qua mặt, dụ dỗ được con bé... Nhưng đó cũng là những lời thật tâm của anh.
JungKook, anh rất mong chờ...
Junha cô nương còn non nớt lắm, cô bị ba đem đi bán, lại còn vui vẻ giúp anh đến tiền mà không hay... Haizz

~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~
- Cả nhà ơi, con về rồi! _ Vừa mới bước xuống xe, Junha đã lao ngay vào nhà.
- Bảo bối về rồi à _ Mẹ Junha hiền lành cười với cô.
- Mẹ ~... _ Cô nhào vô ôm mẹ mình.
- Haizzz... Ông xã, Junhanie không thương em _ Giọng nói mang theo ngữ điệu làm nũng vang lên.

Chủ nhân của giọng nói đó chính là người phụ nữ ngồi đối diện mẹ Junha. Là mẹ của ba anh em trai nhà họ Kim tên Hwan BoHee. Tuy đã trên 50 nhưng trông bà còn trẻ sắc xuân. Nhan sắc bà tuy đã mờ phai theo thời gian, nhưng khuôn mặt bà vẫn giữ được vẻ xinh đẹp, quí phái. Nhìn bà có thể thấy được lúc trẻ bà là một mĩ nhân đẹp sắc sảo với đôi mắt phượng đầy quyến rũ. Lúc này bà đang làm nũng với chồng là Kim Taewon.

Ông Kim nhìn bà Kim với cặp mắt đầy cưng chiều.
- Aida, mẹ lớn, oan cho con quá nha. Con vẫn rất thương mẹ lớn mà. Tại hôm nay mẹ đẹp quá nên con không nhận ra a~_ Junha đi qua ôm bà lấy lòng.


- Con đó, được cái miệng dẻo _ Bà Kim cười rộ lên, yêu thương chọt chọt vào trán Junha.

- Bố mẹ, chú , thím, anh hai, chị dâu, con về rồi. Taeyang về sớm vậy à _ Taehyung cất xe xong, vào nhà chào hỏi mọi người. Lúc này các thành viên trong gia đình đều có mặt đầy đủ, quây quần bên nhau.

- Taehyung, về rồi hả con _ Bà Kim buông Junha đứng lên ôm con trai. Taehyung con trai bà ngày càng phong độ, giống hệt bố nó. Mọi người trong nhà nhìn Taehyung mỉm cười, gật đầu đáp lại.

- Taehyung hyung, hôm nay sinh nhật mẹ mĩ nhân em phải về sớm chứ. Với cả em muốn giành ăn với tiểu Junha nữa Aida... Đau... _ Taeyang đang ngồi ngả ngớn trên ghế sopha, vừa trả lời Taehyung, vừa dùng con mắt đào hoa, phong tình của mình đá lông nheo về phía mẹ, tự nhiên nhảy dựng lên, ôm chân la oai oái.

- Ngồi thẳng lên! _ TaeOh bế con trai trên tay, đá một cái vào chân thằng em không xương của mình. Thằng bé thấy chú út la lên, nhảy lưng tưng thì cười khanh khách.

- Anh hai, đau chết em... Kim Taewa, bố con đã không có lương tâm thì thôi, sao ngay cả con cũng không có vậy! _ Taeyang vừa xoa chân vừa oai oán với cháu trai mới hơn một tuổi của mình.

- Ý kiến? _ Baba mặt than liếc em trai mình. Taeyang ngoan ngoãn ngậm miệng, trừng mắt nhìn thằng cháu mình. Taewa tròn xoe mắt nhìn TaeOh. Baba thật ngầu a~

Cả nhà nhìn tổ hợp hai lớn một bé trừng mắt nhau mà ôm bụng cười.
Sau bữa tiệc nhỏ với không khí gia đình ấm cúng, việc dọn dẹp đã có người giúp việc lo. Cả nhà sum vầy bên nhau chúc mừng sinh nhật Kim phu nhân. Mọi người trong nhà đều không thích náo nhiệt, ồn ào nên họ không bày tiệc lớn mời khách. Các đối tác, người quen cũng chỉ gửi quà chúc mừng.

Kim phu nhân đang hạnh phúc trong lời chúc mừng của người thân thì bỗng nhớ ra một chuyện. Bà nhào qua ôm cánh tay Junha

- Junhanie, hôm bữa con cho mẹ mượn mấy quyển truyện, mẹ đọc hết rồi. Hôm nay con cho mẹ mượn quyển khác đi, quyển nào cho thật dày, mà phải ngọt ngào, hài hài vào á. Mấy truyện trước đây ngược dữ dội làm mẹ đau tim lắm nè. Còn truyện "Hãy cho anh được yêu em" đã ra tập mới chưa, đang khúc bánh bèo hành hạ thụ bị công phát hiện thì ngừng. Mẹ tức muốn chết!
Ông Kim đỡ trán, yêu thương nhìn vợ mình.

- Đúng đó Junha, chị cũng ức. Lần này chị muốn đọc truyện xuyên không nhưng là cường thụ nha, chị ghét nhược thụ. _ Giọng nói này là của Lee HaeJi chị dâu cô, nắm lấy tay Junha.


TaeOh mặt than bình tĩnh ôm con, ánh mắt dung tún, ôn nhu nhìn vợ.

Junha cười tươi định trả lời thì đã bị Taeyang cướp lời :
- Mẹ, chị dâu, con nói hai người. Hiểu Junha còn nhỏ, não nhỏ ham đọc mấy thể loại não tàn thì thôi. Tại sao hai người cũng hùa theo nó? Hai người cũng có chồng, có con hết rồi, giữ hình tượng phu nhân họ Kim chút đi, mất mặt quá. Ra đường con không nhận quen hai người đâu.

Hai người phụ nữ cộng một người con gái đang sững sờ nhìn Taeyang. Cậu đang dương dương đắc ý vì câu nói của mình thì cả ba đều đỏ vành mắt nhào về phía người đàn ông yêu thương mình.

- Yeobo! Taeyang chọc tức em...
- Ông xã! Chú út chọc tức vợ...
- Baba! Anh út chọc tức con...
Đậu xanh, cái quái gì đang diễn ra? TaeYang phun trào trong lòng. Còn Taehyung và mẹ Junha thì ôm bụng cười nghiêng ngả.
- Anh từ nó. _ Ông Kim ôn nhu, mỉm cười xoa mắt bà Kim. 
- Đánh chết nó._ TaeOh mặt than một tay ôm vợ một tay ôm con phun ra một câu.
- Thiến._ Baba Kim mặt liệt, một bên ôm vợ đang đau bụng cười, một bên xoa đầu Junha bảo bối, thả một chữ vàng.
Taehyung trực tiếp tắt thở luôn rồi. Anh đang cười không dứt thì cảm giác nguy hiểm.  Ba người cáo trạng mắt lóe sáng nhìn anh. Ba người đàn ông nheo mắt nguy hiểm nhìn Taeyang.

- Con làm nó phá sản.  _ TaeOh tức thời lên tiếng.

" Với lại TaeYang không nhận mẹ cũng được. Nhưng theo con thấy cái tính phong lưu của nó, trên ba mươi tuổi nó sẽ không "lên" được. Tới lúc đó mẹ đỡ xấu hổ vì nó. _ Taehyung bình tĩnh nói tiếp. Đáng đời Taeyang. Cả căn nhà như rung lên vì cười.

Còn nhân vật dại dột kia trực tiếp chui vô góc ngồi xổm. Huhu... Hu.. Hu khiếp trước cậu đã làm gì sai?  Kì Kì, Tiên Tiên, Mery, Bối Bối, chỉ có mấy em mới hiểu anh, không bắt nạt anh. _ Chẳng biết ai oán cho ai, Taeyang uất ức ôm mấy con thú cưng của mình mà nức nở.

Taehyung rất muốn ôm vợ về nhà. JungKookie, anh muốn em trở thành một thành viên trong gia đình anh.
---------------~~~~~~~~~~~-------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận