Ông cụ Lục thở dài, nói: “Tiểu Phong độ tuổi của cháu cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên để ông bế chắt nội rồi.
”
Khóe miệng Lục Cận Phong lạnh lùng cong lên: “Ông, chỉ cần người con gái nào kết hôn với Lục Cận Phong cháu đều sẽ vô duyên vô cớ chết, đừng hại người ta thì tốt hơn, hơn nữa trong nhà họ Lục e là chẳng được mấy người mong cháu có con đâu.
”
Ông cụ Lục vừa nghe, lạnh mặt, đanh giọng nói: “Lần này ai dám gây chuyện, ông tuyệt đối không tha cho kẻ đó?
Lục Cận Phong không nói, ông cụ Lục cũng cảm thấy những lời này không có tác dụng gì.
Lòng bàn tay mu bàn tay cũng là thịt, không phải con trai thì cũng là cháu nội
mình, ông ấy có chín đứa con trai, năm cô con gái, cháu trai cháu gái cũng có mười mấy người, nếu thật sự là tránh đến người sống ta chết, thì ở cái tuổi của ông ấy cũng chẳng ngăn được.
Vẻ mặt ông cụ Lục dịu đi, cười nói: “Tiểu Phong này, đừng vậy nữa, cháu ở bên ngoài tìm trước một cô gái sinh chất trai, đến lúc đó cả cháu dâu lẫn chắt trai đều cùng mang về, ông xem ai dám gây chuyện, cháu yên tâm, ông nội chắc chắn sẽ giữ bí mật.
”
Lục Cận Phong thoáng liếc ông cụ Lục: “Không có hứng thú.
”
“Tiểu Phong.
” Ông cụ Lục cố ý trầm mặt xuống: “Cháu nỡ lòng để ông lúc còn sống không được ôm chat trai sao?”
“Ông có mười mấy đứa cháu trai, chỉ cần ông mở miệng, không đến một năm đảm bảo có cả trăm đứa chất trai.
”
Ông cụ Lục: “.
.
”
“Tiểu Phong, con gái nhà họ Tô đã đào hôn lần trước ấy, ông cảm thấy cô gái đó được lắm, tính cách kiên cường, hay là.
.
”.
Lục Cận Phong bình tĩnh ngắt lời ông cụ Lục: “Hạ Huy, Hạ Vũ đưa ông nội về.
”
Hạ Vũ: “Ông Lục, mời lên xe.
”
Ông cụ Lục nhìn Lục Cận Phong: Cháu không về cùng ông à?”
“Còn có việc.
”
Ba chữ đuổi ông cụ Lục đi.
Ông cụ Lục lên xe, Hạ Vũ lái xe, Hạ Huy ngồi ở ghế phụ lái.
Lúc xe khởi động, ông cụ Lục thở dài nói: “Tiểu Phong cũng đã hơn ba mươi rồi, bên cạnh lại chẳng có cô gái nào, hai cậu nói xem có phải cháu trai tôi không thích phụ nữ không? Nó thích đàn ông chăng? Hay là tôi tìm thử mấy tên đàn ông thử xem sao?”
Lời này dọa Hạ Vũ đến độ xem chút nữa thì đâm vào xe trước mặt.
Ông cụ Lục lại nói: “Tôi thấy hai người các cậu ở bên Tiểu Phong là lâu nhất, có lẽ Tiểu Phong rất hài lòng với hai người, không biết có phải Tiểu Phong thích loại đàn ông giống hai cậu hay không, ông già như tôi rất tiến bộ, nếu như…”
Hạ Vũ sợ tới mức vội dừng lại: “Ông Lục, ông yên tâm, lão đại chắc chắn là thích phụ nữ, không thích hai anh em chúng tôi.
”
Hạ Huy cũng đầy khát khao sống sót: “Đúng, lão đại thích phụ nữ.
”
Lời này vừa nói ra miệng, Hạ Huy lập tức hối hận.
Nói lỡ miệng.
Hạ Vũ trừng mắt nhìn Hạ Huy.
Gừng càng già càng cay mà.
Vài ba câu đã moi ra hết.
Ông cụ Lục cười: “Thì ra là vậy, cô gái Tiểu Phong thích tên gì vậy? Là cô gái nhà nào thế?”
Hạ Vũ Hạ Huy mặt mày đau khổ.
“Ông Lục, ông đừng hại hai anh em bọn tôi, nếu để lão đại biết chúng tôi lỡ miệng, vậy nhất định lột da chúng tôi luôn đó.
”
“Tôi giữ bí mật giúp hai cậu.
” Ông cụ Lục cười híp híp mắt nhìn hai anh em: “Có tôi làm chỗ dựa thay hai người, thằng nhóc thối đó dám làm gì các cậu chứ.
”
Hạ Vũ, Hạ Huy lắc đầu, đánh chết cũng không nói.
Ông cụ Lục cũng biết không cạy được miệng họ, thở dài một tiếng: “Từ năm năm trước sau khi bị một cô gái vứt bỏ, cảm thấy bị tổn thương quá nhiều, luôn không chịu tìm bạn gái, tôi thay nó sắp xếp hôn nhân với bốn nhà lại chẳng thành với nhà nào, người làm ông nội như tôi đây sao không lo lắng được kia chứ.
”
Hạ Vũ, Hạ Huy liếc mắt nhìn nhau, ông cụ Lục lại diễn tiếp, bọn họ có thế nào cũng không thể coi là thật.
Bệnh viện.
Tô Yên đang nghiên cứu di vật của mẹ, chiếc hộp bằng gỗ lim không có chìa khóa, nếu mở nó ra, chiếc hộp gỗ có thể bị hủy.
Tô Yên không muốn đồ đạc của mẹ cô bị hỏng, nên cô chỉ có thể tạm thời không mở ra.
Tô Duy nằm trên bàn nhìn chiếc hộp bằng gỗ lim, hỏi: “Chị, chị nói xem mẹ để lại cho chúng ta cái gì trong này?”
“Quay về chúng ta tìm cách mở khóa thử xem.
” Tô Yên hỏi: “Tiểu Duy, hôm nay sức khỏe em sao rồi?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...