Lên Nhầm Kiệu Hoa H


Quyển 1 - Chương 24: : Qúa mạnh (H)Dòng điện tê dại không ngừng lan tràn từ hoa tâm mẫn cảm, khoái cảm quá mức mãnh liệt, đến cả bụng dưới của Tạ Văn Song cũng run rẩy theo.

Khoái cảm tích tụ đầy trong cơ thể tập hợp lại thành cảm giác tê dại khó chịu, bị hoa tâm tràn ngập co giãn phun ra.Dâm dịch ướt nhẹp tưới lên quy đầu mượt mà, khiến cho toàn bộ nhục côn nóng rực trở nên trơn trượt, khiến cho nhục hành ra vào càng thêm phần thuận lợi thông suốt.

Nó vui sướng tràn trề mà tùy ý ra vào, càng thêm không một chút lưu tình mà mở tử cung non nớt ngây ngô ra.Mục tiêu của Mục Ly Huy chính là cung huyệt nho nhỏ kia.


Bụng dưới của hắn nghênh ngang và ngang ngược đưa đẩy, nhục côn nặng nề thọc vào rút ra, mỗi một lần cắm vào đều giã mạnh lên nơi sâu nhất trong hoa tâm, vất vả cần cù ra sức khai khẩn nơi đó.“Ưm… Ư phu quân a… Quá mạnh rồi…” Khoái cảm ùn ùn không dứt khiếm y không thể chịu nổi, quy đầu to lớn giã vào cửa tử cung, Tạ Văn Song giống như bị thọc đến tận yết hầu, vừa nghẹt thở vừa trướng.

Tạ Văn Song cực kỳ sợ hãi, theo bản năng dùng những lời nói mà nam nhân đã dạy để xin tha.Xưng hô như thể chịu thua kia lại càng khiến cho nam nhân đang nằm trên người y hưng phấn.

Ánh mắt Mục Ly Huy đỏ ngầu, lại mãnh liệt va chạm với cái miệng nhỏ kia, nhục hành thô to lùi đến tận huyệt khẩu, hơi vận một chút sức lực rồi lại hung hăng cắm vào đến lút cán, đánh sâu vào nơi tận cùng ở chỗ sâu trong của hoa tâm, đâm cho chỗ thịt mềm kia thụt vào bên trong đến biến dạng rồi lại đột nhiên bật trở về.“Ưm đau quá đi…” Tạ Văn Song giống như một con cá mất nước, kịch liệt lắc lư cơ thể.


Ngón tay y leo lên trên vai nam nhân, cấu véo lung tung, để lại từng vết máu dài trên người hắn.Cuối cùng, dưới sự va chạm kéo dài không ngừng của dương vật, hoa huyệt vẫn luôn co rút thật chặt co giật mấp máy vài cái, buông lỏng cái miệng nhỏ ra, nuốt dương vật nóng bỏng vào trong.Bên trong vừa nóng vừa chặt khít, vách động non mềm trơn trượt giống như tơ lụa, khoang chứa nhỏ xinh mới chỉ bao bọc lấy được quy đầu mượt mà cực lớn, trói buộc một cách chặt chẽ trên quy đầu.

Nó co rút đè ép lại, dường như muốn đẩy dị vật cứng rắn kia ra ngoài.Lúc này Tạ Văn Song hoàn toàn không thể phát ra bất cứ âm thanh nào, cả người đều căng thẳng, eo hông run run cong ngược về phía sau.

Nước mắt trong suốt giống như một chuỗi hạt đứt dây, từng giọt từng giọt trào ra từ hốc mắt.

Y hé đôi môi đỏ hồng trơn bóng ra, ngực không ngừng phập phồng giống như hấp hối sắp chết, mười đầu ngón tay bấu chặt lấy bả vai của Mục Ly Huy, móng tay cắm sâu vào trong da thịt hắn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận