Lén lút yêu đương cùng chàng ngốc nhà đối diện

Mộ Trừng Dục khiếp đảm rút tay về, ngây ngốc nhìn Nghê Thi Đinh trước mặt.
“Nó thơm quá, thật trắng.” Giọng nói này mát lạnh tựa suối trong, vô cùng dễ nghe.
Thanh âm khá tốt, thế nhưng… hình như cậu ta thật sự là tên ngốc. Nghê Thi Đinh nhìn gương mặt lem luốc thuốc màu, nhưng ánh mắt lại cực kỳ ngây thơ vô tội.
“Giấy ăn vốn dĩ vừa thơm vừa trắng.” Nghê Thi Đinh giải thích.
“Không.” Mộ Trừng Dục cố chấp lắc đầu: “Không phải. Là tờ giấy này, vừa thơm vừa trắng.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không giống, anh có thể ngửi thấy mùi hương thanh thoát nhàn nhạt từ trên tờ giấy này, dường như xuất phát từ người con gái trước mắt.

“Lười nói với cậu.” Nghê Thi Đinh vươn một bàn tay về phía anh nói: “Có thể đứng dậy không.”
Mộ Trừng Dục ngơ ngác nhìn những ngón tay trắng nõn nhỏ xinh trước mặt, tay cô thật nhỏ. Thiếu niên chậm rãi vươn tay…
Nghê Thi Đinh bị đánh thức bởi sự khó chịu ở dưới bụng.
Cô mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên giường Mộ Trừng Dục, trong lồng ngực trần trụi của người đàn ông, hai cánh tay anh ôm chặt lấy cô từ phía sau.
Đau, đau quá. Cô muốn đi WC, nhưng hiện tại chỉ hơi động một chút, toàn thân đã giống như bị xe nghiền qua vậy, thật sự rất đau!
“Mộ Trừng Dục, buông em ra.” Nghê Thi Đinh hữu khí vô lực đẩy người đàn ông đang ngủ say phía sau.
Khi cử động, cô đột nhiên cảm nhận được trong cơ thể có thứ gì đó lớn dần. Nghê Thi Đinh lại không phải mấy cô gái nhỏ chưa trải qua sự đời, sao có thể không biết con quái vật của Mộ Trừng Dục vẫn đang chôn trong âm đạo của mình, suốt một đêm!
Tối hôm qua tên ngốc này không rút ra?
Càng ngày càng cảm nhận rõ ràng dương vật đang dần căng cứng trong cơ thể, Nghê Thi Đinh lập tức bị chi phối bởi cảm giác sợ hãi, vô lực và mệt mỏi cuối buổi tối hôm qua.
Thừa dịp người đàn ông còn chưa tỉnh lại , cô vắt kiệt sức lực cuối cùng thoát khỏi lồng ngực anh. Khi côn thịt được hoa huyệt ngậm suốt một đêm bị rút ra, nó phát ra một tiếng “Ba”.
Trong nháy mắt Nghê Thi Đinh cảm giác được dòng dịch ấm áp chảy ra ngoài, cô lập tức vội vội vàng vàng dùng tay che miệng âm đạo, lúc này cô mới phát hiện bụng nhỏ của mình bị phồng lên.

Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc ngày hôm qua hai người bọn họ đã làm ra chuyện kinh thiên động địa gì?
Không kịp suy nghĩ quá nhiều, cảm nhận được miệng âm đạo đang trào ra dâm dịch càng ngày càng nhiều, Nghê Thi Đinh kéo thân thể “nửa tàn phế”, đỡ tường bước từng bước vào phòng tắm, dâm thủy chảy dọc xuống sàn nhà…
“Hô ~ thật thoải mái!” Nghê Thi Đinh cả người trần trụi ngồi trên bồn cầu, nhắm hai mắt hưởng thụ cảm giác nhẹ nhõm khi tinh dịch trong cơ thể đang không ngừng bị bài xuất ra ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một giây sau mở to mắt, nhìn bụng nhỏ phồng lên của mình. Vì sao đêm qua Mộ Trừng Dục lại bắn nhiều như vậy?
Cũng may là dương vật của anh vẫn nằm trong âm đạo của cô suốt một đêm, hiện tại cái miệng nhỏ kia còn chưa khép lại, nếu không không biết tới lúc nào mới rút được hết số tinh dịch này ra ngoài.
Không biết tối hôm qua hai người lăn lộn tới mấy giờ mới đi ngủ, hiện tại đầu cô đau ghê gớm. Bàn tay Nghê Thi Đinh run rẩy, nhắm hai mắt xoa xoa huyệt Thái Dương.
Nhưng trong đầu lại dần hiện ra cặp mắt trong giấc mộng, bàn tay đang xoa huyệt Thái Dương của cô lập tức dừng lại.

Vì sao cô lại mơ tới thời điểm cô học năm nhất cao trung. Trong mộng, hình như khi đó cô đã giúp đỡ một nam sinh, hành hiệp trượng nghĩa, đánh lại mấy tên côn đồ trong trường học.
Thiếu niên đó và Mộ Trừng Dục đều là tên ngốc. Cô còn nhớ rõ cách một khoảng thời gian sau khi cô giúp cậu thiếu niên kia đánh ba tên học sinh bất lương bắt nạt bạn học, cô lại bắt gặp cảnh ba người kia bắt nạt anh, vì thế cô lại lần nữa ra tay tương trợ.
Sau đó thiếu niên kia mới nói cho cô, ba người nọ vẫn luôn bắt nạt anh.
Không nghĩ tới lần đầu tiên cô ra tay tương trợ, ba người kia không cam lòng, năm lần bảy lượt tìm tên ngốc này gây phiền toái. Đoạn thời gian tiếp theo, mỗi lần tan học, Nghê Thi Đinh đều sẽ tới phòng vẽ tranh tìm cậu thiếu niên ngày nào cũng dính thuốc nhuộm  đầy mặt như mèo hoa, bảo vệ anh.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận